Cô và Chu Triết là bạn học cấp ba, lúc đó Chu Triết là nam thần được công nhận với thành tích học tập xuất sắc và ngoại hình điển trai, còn cô chỉ là một cô gái bình thường và tầm thường.
Ba năm cấp ba, ngoài việc lén lút nhìn cậu, cô không có nhiều tiếp xúc với Chu Triết.
Ngước nhìn một người thật không dễ chịu, cô tự ti và khao khát được trở nên xinh đẹp và tốt hơn.
Đến khi họp lớp sau khi tốt nghiệp đại học, cô và Chu Triết gặp lại, cuối cùng cũng lọt vào mắt xanh của cậu.
Cô bước vào sảnh làm việc của công ty, chọn một chiếc ghế ở góc ngồi xuống, nơi này có thể quan sát rõ bạn gái hiện tại của Chu Triết là Phùng Tư Tư.
Trước đây Kiều Ly đến tìm Chu Triết còn từng nói chuyện với cô ta nhưng trong đầu cô không có chút ấn tượng nào về cô ta, vì cô ta quá bình thường.
Phùng Tư Tư cũng bình thường như trong ấn tượng của cô, bình thường đến mức khi giao tiếp với khách hàng cũng không thể thoải mái tự nhiên, logic trôi chảy.
Còn Kiều Ly, ngồi ngay ngắn, dung mạo tinh tế, sau khi cố tình trang điểm, trên người cô không thể tìm ra một khuyết điểm nào, ngay cả sợi tóc cũng hoàn hảo, dù ngồi ở góc nhưng vẫn có nhiều người nhìn về phía cô.
Nhưng càng như vậy, cô càng không thể ở lại, vội vã bỏ chạy.
Cô vốn nghĩ rằng sau khi đến xem bạn gái hiện tại của cậu, đảm bảo cô ta không bằng mình thì sẽ có thể thoải mái buông tay cậu nhưng kết quả lại hoàn toàn ngược lại, cô càng thêm thất bại, cô thua một cách thảm hại.
Xe cô đỗ ở bãi đỗ xe cách đó hai con phố, vừa mới qua đường thì đụng phải Chu Triết đang đi tới.
Cô muốn né tránh nhưng vẫn bị Chu Triết gọi lại: “Kiều Ly.”
Chu Triết đi đến trước mặt cô, anh ta mặc vest, vai rộng chân dài, dáng người thẳng tắp, tuấn tú lịch lãm. Cô thấy mấy cô gái đi ngang qua chỉ trỏ anh ta rồi thì thầm cười trộm.
Kiều Ly gật đầu với anh ta.
“Em đến đây làm gì?” Giọng anh ta dịu dàng, không giống chút nào với dáng vẻ đã đá cô.