Long Hạo Thiên ngồi ở trên ghế trong ngự thư phòng, đôi mắt khép hờ,nghĩ ngợi xa xăm.Hắn nghĩ lại chuyện hôm qua, nhớ đến hình ảnh Vân Yên ngày hôm qua không chút do dự dùng dao tự mình cắt dấu thủ cung sa trên tay. Bộ dạng lạnh lùng, không chút biểu cảm nào của nàng khiến người khác nhìn vào đều không khỏi cảm thấy kinh sợ. Hắn không khỏi đăm chiêu suy nghĩ xem rốt cuộc nàng là người như thế nào.
Hắn nghĩ, nếu nàng là hồ ly thì sớm muộn gì cũng sẽ lòi đuôi ra thôi.Nghĩ thế , hắn liền đứng dậy, đi về phía Tử Yên Các.
Vân Yên đang chăm chú đọc sách , không hề phát hiện có người đang đi về phía mình
Long Hạo Thiên tiến lại gần nàng, nhìn kĩ quyến sách trên tay, nhận ra đó là sách binh pháp, trong khỏi ngac nhiên, giật lấy quyển sách trên tay nàng hỏi: “ Ngươi cũng biết binh pháp sao?”
“Không biết.” Vân Yên đứng dậy lắc đầu, nàng thầm nghĩ nếu nói nàng biết thì hắn sẽ lại cho rằng nàng đang có âm mưu, tốt hơn hết là nên tránh đi
“Không hiểu?” Long Hạo Thiên hiển nhiên có chút nghi ngờ: “Vậy tại sao ngươi còn xem nó.” Rõ ràng trước lúc hắn đi vào, nàng còn đang rất chăm chú xem quyển sách này.
Vân Yên chậm rãi nhìn hắn, mở miệng nói: “Đó là tại nô tỳ nhất thời nhàm chán, không có việc gì làm, vô tình nhìn thấy quyển sách này, nên mới giở ra xem thử…”
“Phải vậy không?” Rõ ràng trong lòng Long Hạo Thiên còn nghi ngờ những cũng không tiếp tục truy cứu nữa. Không nói phải không? Tốt thôi!!!Hắn muốn chờ xem rốt cuộc nàng có thể giấu diếm hắn đến bao giờ.
“Cấp cho bổn vương chén trà.” Long Hạo Thiên lạnh giọng phân phó
“Vương thứ lỗi, nơi này của thần thiếp không có trà.” Vân Yên vừa được đưa đến đây,không có người hầu hạ, hiên tại nàng cũng không biết phải tìm trà ở nơi nào.
“Không có trà…. Vậy ngươi không biết gọi cung nữ sao?” Hắn thật không hiểu nổi, chẳng lẽ nàng không biết sai bảo cung nữ sao?
“Vương, ở đây không có cung nữ.” Nàng không do dự liền trả lời ngay lập tức , chẳng lẽ hắn không biết ở đây không hề có cung nữ sao? Không phải tất cả những điều này đều là do hắn phân phó ư?
“Không có cung nữ sao?” Long Hạo Thiên hơi ngẩn ra một chút nhưng lập tức hiểu được,liền hướng về phía cửa hô: “ Người đâu!”
“Vương! người có gì phân phó???” Một thái giám từ bên ngoài đi vào, cung kính hành lễ
“Mau bảo Lâm ma ma cho gọi mấy cung nữ vào đây?” Long Hạo Thiên nói
“Vâng, nô tài đi ngay.” Thái giám nhận lệnh nhanh chóng đi ra ngoài.
Rất nhanh, Lâm ma ma cùng với vài cung nữ tiến vào: “Nô tỳ tham kiến Vương, tham kiến Công chúa.”
“Đứng lên đi.” Long Hạo Thiên phất tay, rồi quay sang hướng vân Yên nói: “Tự ngươi chọn một cung nữ đi.”
Nàng kinh ngạc, thầm thắc mắc tại sao hắn lại đối xử tốt với nàng như vậy.Nhưng nếu hắn đã nói vậy, nàng cũng không có lý do gì để từ chối, liền hơi cúi người, hành lễ:“Thần thiếp đa tạ ân điển của Vương.”
Nói rồi, nàng nhìn một lượt những cung nữ vừa được đưa đến, rồi bỗng nhận ra cung nữ sáng hôm nay đã đưa cơm cho nàng, khóe môi không khỏi nở một nụ cười trìu mến.
Vân Yên liền hướng tay chỉ về phía nàng,nói: “Ta chọn nàng ấy.”
Long Hạo Thiên lúc này mới vung tay lên bảo những người khác lui xuống
“Nô tỳ cáo lui…” Lúc này Lâm ma ma mới dẫn các cung nữ khác lui xuống.
“Nô tỳ Tử Liên bái kiến công chúa.” Cung nữ được giữ lại cúi người hành lễ.
“Tử Liên phải không? Ngươi mau dâng trà lên cho vương.” Vân Yên phân phó. Nàng thật sự rất thích cung nữ này.
Tử Liên vừa định quay người bước đi thì bị Long Hạo Thiên gọi giật lại.
“ Thôi khỏi, bây giờ bổn vương có việc rồi.” Hắn đứng dậy,đi đến trước mặt Vân Yên nói: “Ngươi nhớ kĩ, ngươi có 3 ngày,bây giờ chỉ còn lại hai ngày…”