“Thật sự không tồi!”." Cố Thanh Lan từ trước đến nay chỉ nói: "Nhưng cũng chỉ không tồi mà thôi. Nếu hắn muốn trở thành một người lính ưu tú, thì hắn còn kém xa lắm."
Dưới ánh mặt trời rực rỡ, Thượng Dã ném Tiết Duệ xuống đất, cực kì kiêu ngạo phun cỏ đuôi chó đang ngậm trong miệng lên mặt đối phương, mắt ói toát ra sự tức giận, tức giận thì tới đánh tao, tao vẫn còn đánh chưa đủ đâu.
.
Quá ngông cuồng, thiếu kỷ luật!
Ánh mắt Cố Thanh Lan ngưng tụ, trầm giọng ra lệnh: "Bắt đầu nghi thức chào mừng tân sinh viên!"
---------------
Nếu thấy hay thì đánh giá 10 sao và theo dõi truyện giúp Mị nhé! Cám ơn các bạn! Lần đầu edit thể loại này nên còn nhiều thiếu sót mong các bạn góp ý
Bất kể xuất thân hay năng lực, Tiết Duệ luôn được xếp hạng nhất trong các học sinh, sự điên rồ của gã không chỉ do gia cảnh mang đến mà còn do năng lực thực sự của bản thân.
Nhưng bây giờ lòng tự trọng kiêu hãnh của gã lại bị một người không quen biết chà đạp, gã làm sao chịu nổi?
Tức giận ném cỏ đuôi chó ra khỏi mặt, Tiết Duệ từ dưới đất đứng dậy, mắng "Má mày", rồi dùng nắm đấm đấm vào người Thượng Dã.
Thượng Dã hứng thú nhướng mày, tính hiếu thắng trong người nhanh chóng sôi trào, cổ bẻ qua trái qua phải, cũng nắm chặt nắm đấm nghênh đón.
Đúng lúc này, một tiếng còi đại hội toàn quân vang lên từ một tòa nhà giống như nhà máy bên cạnh quảng trường.
Nắm đấm vung giữa không trung của họ đồng thời dừng lại, và họ quay lại nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Tiếng còi rất nhanh bị thay thế bởi một giọng nam: "Hiện tại lễ chào mừng tân sinh khóa 378 bắt đầu, trong vòng mười phút vui lòng đến địa điểm, ai đến muộn sẽ bị phạt chạy mười km."
Thông báo này vừa xuất hiện, hiện trường lập tức bùng nổ.
"Cái quái gì vậy?"
"Đích? Đâu là đích? Nơi này không có chỉ dẫn, ma mới biết đích là chỗ nào!"
Ngay lúc mọi người đang ngơ ngác không hiểu ra sao, một tân sinh nhỏ nhắn cẩn thận chỉ hướng mười một giờ hô to: "Nơi đó có biển báo, đi từ chỗ đó đi."
Mọi người nhìn theo hướng cậu ta chỉ, nhìn thấy một mũi tên hình chiếu 3D chỉ về phía sau tòa nhà giống nhà máy hiện ra trong không trung ở phía bên trái của nhà máy cao tầng.
Có vẻ như điểm đến tiếp theo là phía sau nhà máy.
Có phương hướng rõ ràng, một số tân sinh trợn mắt ngoác mồm, lập tức cõng quân trang chạy tới, những tân sinh khác nhìn thấy, tự nhiên không muốn tụt lại phía sau, nhanh chóng đuổi theo.
Thượng Dã mạnh mẽ cũng không nɠɵạı lệ, hắn quá lười đối phó với Tiết Duệ, kiêu ngạo nói với gã: "Lần sau tao sẽ đánh gục mày", và chạy theo cùng với mọi người.
Tiết Duệ chậm hơn, chửi thề, vừa tức vừa hối hận, gã nắm chặt tay, thấp giọng mắng.
Chu Chu lặng lẽ vượt qua Tiết Duệ với sữa trong tay và đuổi theo Thượng Dã.
Đừng nhìn Chu Châu béo mà khinh thường, anh ta chạy không chậm đâu, rất nhanh nhẹn, nhanh chóng đuổi theo Thượng Dã chạy chậm lại: "Chào bạn, cảm ơn bạn vừa rồi đã giúp đỡ tôi."
Thượng Dã quay đầu nhìn Chu Chu: "Không sao, tôi không phải có ý giúp cậu, chỉ là không thích cái thằng khỉ kia."
Những gì Thượng Dã nói là sự thật, nhưng Chu Chu nghĩ rằng hắn đang khách sáo, và càng cảm động hơn: "Dù sao cũng cảm ơn bạn rất nhiều. Tôi tên Chu Chu, họ của tôi Chu trong cuối tuần, và tên Chu nghĩa là thuyền qua vạn núi."
"Thượng Dã. Thượng của Thượng, Dã của Dã."
Chu Chu: "..."