Báo Cáo Thượng Tướng, Tôi Muốn Đánh Dấu Ngài

Chương 2: Báo Cáo Thượng Tướng, Tôi Muốn Đánh Dấu Ngài

Trước Sau

break

Anh ta không lấy bản tóm tắt trên bàn đi, Có Thanh Lan lơ đãng rũ mắt, đúng lúc nhìn thấy ảnh trên bản tóm tắt đó.

Đó là một cánh đồng lúa mì mênh mông bát ngát, phía trước đống lúa mì là một người đàn ông rất cao lớn, điển trai, đầu cắt ngắn, dáng người rắn rỏi, khóe miệng có một cọng cỏ, và một đôi mắt sói đang nhìn thẳng vào máy ảnh.

Không biết lúc chụp ảnh nhìn thấy cái gì, đôi mắt khép hờ, sắc bén đúng như cái tên của hắn, lộ ra vẻ hoang dã phóng túng.

Từ những bức ảnh cho thấy người đàn ông này trông không giống một nhị thế tổ suốt ngày chơi bời lêu lổng, ngược lại có chút tài năng, hơn nữa, trên người hắn có sự tâm huyết của một người quân nhân một cách thần kỳ.

“Đợi đã.” Cố Thanh Lan ngăn Lạc Kỳ lại: “Năm nay tuyển tân binh sẽ có một lần đánh giá bổ sung, mười ngày sau sẽ tiến hành đào thải lần nữa, những người không đạt tiêu chuẩn sẽ bị đưa về học viện quân sự ban đầu."

"Đào thải?" La Kỳ giữ tay nắm cửa, ngạc nhiên quay lại: "Tướng quân, những học sinh được chọn vào Hạm đội Hổ Gầm của chúng ta không phải đều là những học sinh xuất sắc trong mỗi trường quân sự hay sao? Vậy mà còn phải đào thải ư? Lúc trước đâu có đào thải đúng không?

Cố Thanh Lan cười lạnh nói: "Trước kia chúng ta một năm chỉ tuyển cỡ mấy trăm người, nhưng năm nay Đại hoàng tử cưỡng ép tăng thêm mấy ngàn chỉ tiêu, trong này chắc chắc có ẩn ý, tôi không tin rằng cậu không nhìn ra."

“Đương nhiên là tôi biết.” Không phải chỉ là muốn bồi dưỡng đội hộ vệ của chính mình, làm suy yếu uy thế và sức ảnh hưởng của hạm đội Hổ Gầm ở Liên minh đế quốc sao, nhưng mà… “Tướng quân, đây là mệnh lệnh từ Đại hoàng tử, bệ hạ cũng ngầm đồng ý, chẳng lẽ ngài không muốn tuân theo sao?"

“Không, tại sao phải tuân theo? Lời nói ngông cuồng như thế phát ra từ Cố Thanh Lan, vẫn là cảm giác thanh lãnh như cũ, tựa như anh chỉ đang trình bày một sự thật, mà không phải đang chống lại mệnh lệnh: “Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận những người không đạt tiêu chuẩn. Người đi cửa sau cũng sẽ được ở lại tạm thời. Nếu hắn dựa vào năng lực của mình để ở lại, thì tôi sẽ giữ hắn lại. Nếu không, làm phiền cậu đưa hắn về cho Nguyên soái." "

“... Vâng!" La Kỳ dừng lại và đứng nghiêm chào. Nhẹ nhàng đóng cửa lại, xoay người rời đi.

Dưới ánh trăng, Cố Thanh Lan khoanh tay đứng bên cửa sổ, ngẩng đầu nhìn ngàn dặm tinh tú, ánh mắt khác với sự sắc bén lãnh lùng khi nói chuyện với La Kỳ, mà là có chút tan rã mơ hồ. như thể anh đang suy nghĩ về điều gì đó.

Sau khi đứng như vậy một lúc lâu, anh mới chậm rãi quay người và đi trở lại bàn làm việc, nhấn chính xác một nút trên vách trong của cái bàn bằng đầu ngón tay chai sạn.

Đột nhiên, âm thanh của đồ vật di chuyển phát ra.

Chỉ thấy một loạt kệ sách phân làm hai, lần lượt di chuyển sang trái và phải, dần dần, một bức tường dán đầy ảnh hiện ra trước mắt.

Những bức ảnh đó, có nụ cười, có đùa giỡn, có xấu hổ, thiên hình vạn trạng, nhưng những tấm ản đó đều là hình đen trắng.

Đôi mắt lạnh lùng của Cố Thanh Lan dần trở nên bi thương và nặng trĩu.

Ở đây, cái chết là điều bình thường.

Chỉ có cách mạnh, mạnh hơn, mới có thể sống lâu hơn.

Các tân binh, các bạn đã sẵn sàng chưa?

Ngày hôm sau, Căn cứ hạm đội Hổ Gầm nghênh đón lễ chiêu binh náo nhiệt nhất mỗi năm môt lần. Từng con thuyền một từ những hành tinh khác nhau trực tiếp dịch cuyển đến căn cứ.

 

break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc