Chương 1.2
Editor: Khưu Uy Uy
Triệu Linh Lan khó hiểu nghiêng đầu.
“Bây giờ mình đang viết kịch bản giùm bộ phận khác.” Chiêm Chỉ Tĩnh thở dài, kể tường tận đầu đuôi câu chuyện cho Triệu Linh Lan –
Thì ra công ty Toàn Phương Vỵ có ba bộ phận chuyên môn nghiên cứu trò chơi, phân biệt là bộ phận nghiên cứu trò chơi võ tiên hiệp – “Bộ phận thống trị giang hồ”, bộ phận nghiên cứu trò chơi tình yêu – “Bộ phận trăm hoa đua nở” và bộ phận nghiên cứu trò chơi giáo dục – “Bộ phận tương lai rực rỡ”.
Nhưng mà hai năm nay, thành tích “Bộ phận trăm hoa đua nở” thụt giảm, thì ra giám chế trước tự xin giáng chức vì bí mật công trình, bạn tốt thời đại học của chủ tịch vừa đúng lúc từ bỏ công việc lương cao của công ty trò chơi ở Mỹ về Đài Loan, vì thế chủ tịch mời bạn tốt vào công ty, hy vọng anh ta có thể cứu lấy thành tích dần đi xuống của “bộ phận trăm hoa đua nở”.
Mà sau nửa năm giám chế mới vào Toàn Phương Vỵ, biên kịch chính của “bộ phận trăm hoa đua nở” về quê, sau khi phỏng vấn có biên kịch mới làm việc chưa đến một tháng đã xin nghỉ, nghe nói tất cả vì giám chế mới nghiêm khắc không ngừng yêu cầu sửa bản thảo nên không chịu nổi phải xin nghỉ, đến nay đã thay bốn người rồi.
Mắt thấy từng ngày qua đi, không thấy xuất hiện biên kịch nào có thể sống cùng vị giám chế mới này, một kỹ sư viết phương trình đột nghĩ ra đến biên kịch giỏi nhất trong công ty - Chiêm Chỉ Tĩnh, vì thế trong buổi họp đã đưa ra yêu cầu, mời giám chế nhà mình xem xét, có thể mượn biên kịch vừa kết thúc một trò chơi, đã nghỉ ngơi hai tháng của “bộ phận thống trị giang hồ” giúp đỡ.
Có lẽ giám chế mới thật sự không nề hà, cho nên sau khi thảo luận với giám chế “bộ phận thống trị giang hồ”, liền gọi điện thoại cho Chiêm Chỉ Tĩnh đang nghỉ ngơi ở Nam Đầu, xin cô giúp đỡ, thậm chí còn sắp xếp cô không cần đến công ty, chỉ cần gửi kịch bản đã hoàn thành vào Email, có vấn đề gì thì dùng Email hoặc điện thoại là được. Mà Chiêm Chỉ Tĩnh cho rằng đây là cơ hội để mình tiếp xúc với thể loại khác, cho nên lập tức đồng ý.
Aiz, nếu cô biết giám chế chưa từng gặp này khó chịu như vậy, cô nhất định……. Nhất định vẫn hoàn thành công việc!
Cô có tính thích khiêu chiến, thật sự là bi ai…..
“Công ty các cậu thật tốt, sau khi kết thúc dự án đều được nghỉ hai tháng.” Triệu Linh Lan chống cằm, vẻ mặt hâm mộ.
“Cậu cũng có thể mà!”
“Nếu mình nghỉ, cửa hàng này làm sao bây giờ?” Triệu Linh Lan nghĩ cũng không dám nghĩ.
“Có ông chủ cậu rồi, sợ cái gì?”
“Có anh ta ở đây, mình yên tâm thế nào?” Triệu Linh Lan lẩm bẩm, không để Chiêm Chỉ Tĩnh nghe thấy, lập tức lo lắng hỏi, “Chỉ Tĩnh, bây giờ kịch bản cậu hoàn thành được bao nhiêu rồi?”
“Nói chung kịch bản đã xong, bây giờ còn thiếu một nội dung tư liệu để hoàn thành.”
“Tư liệu? Là gì vậy?”
“Lần này “bộ phận trăm hoa đua nở” khai phá trò chơi tình yêu thiếu nữ, nói chung nội dung đều thích hợp, nhưng lại ghi cấm dưới 18 tuổi.”
Chiêm Chỉ Tĩnh giải thích.
Trò chơi cấm dưới 18 tuổi cần sự đồng ý của người chơi để công ty xác nhận người chơi đã trưởng thành chưa, mới có thể để người chơi chơi tiếp, việc này có thời gian hiệu lực vô hạn, trừ phi Toàn Phương Vỵ đóng cửa, bằng không chỉ cần người chơi xin, Toàn Phương Vỵ sẽ gửi phim tài liệu.
Triệu Linh Lan tỉnh ngộ, rốt cuộc đã hiểu vì sao Chiêm Chỉ Tĩnh mượn CD này.
“Aiz, vì sao phần trước kịch tình yêu con có thể viết thuận lợi, nhưng phần cấm dưới 18 tuổi lại khổ như vậy?” Chiêm Chỉ Tĩnh ngửa đầu hỏi ông trời.
Khi cô nhận trò chơi này, đã hoàn thành hai phần ba nội dung, chỉ có một phần ba cần sửa lại, cho nên cô dành tất cả thời gian để sửa lại, hoàn thành kịch bản trò chơi, thuận lợi giao nộp.
Còn nội dung phim tài liệu không có gì phức tạp, chỉ cần để nữ chính hoan ái với năm tên đàn ông là được.
Ban đầu Chiêm Chỉ Tĩnh cho rằng có thể hoàn thành trong hai tuần, không nghĩ rằng liên tiếp bị yêu cầu sửa bản thảo khiến tiến độ của cô bị chậm.
Chỉ còn một tuần………
Rõ ràng là đối thoại giữa sáu người bình thường, không quá khó so với trình độ của cô, vì sao cô lại bị mắc kẹt, không thể thuận lợi duyệt bản thảo?
“Chẳng lẽ mình chưa từng làm chuyện đó, không thể hiểu cảm giác của nữ chính cho nên mới viết kịch bản cứng ngắc như vậy?” Chiêm Chỉ Tĩnh đột nhiên nghĩ đến khả năng này, thì thào tự nói.
Đúng vậy, cô đã hẹn hò với ba người, nhưng chưa từng làm chuyện đó với ai……… Chẳng lẽ vì nguyên nhân này nên cô mới luôn bị lui bản thảo?
“Hẳn không phải như vậy chứ?” Triệu Linh Lan phản đối.
“Cậu không cho là vậy sao?”
“Vì Mai Phượng từng nói………” Triệu Linh Lan hẵng giọng. “Chiêm Chỉ Tĩnh yêu đương như anh em chơi với nhau, hoàn toàn không phải tình yêu thật sự…….”
Cô nhớ rõ đây là lời Tôn Mai Phượng nói sau khi Chiêm Chỉ Tĩnh chia tay bạn trai thứ hai, chúc đối phương hạnh phúc sau mười phút.
Chiêm Chỉ Tĩnh cười to. “Linh lan, sao cậu có thể giống Tôn Phượng như thế?”
“A, vậy sao?” Triệu Linh Lan sờ mặt.
Chiêm Chỉ Tĩnh gật đầu, bất luận là ngữ điệu hay vẻ mặt, không thể nghi ngờ đều là phiên bản của Tổn Mai Phượng, nếu Tôn Mai Phượng thấy được, không biết có phản ứng gì?
“Chỉ Tĩnh, theo cách nói của Mai Phượng, xem ra ngay cả ‘tình yêu’ thật sự cậu cũng chưa từng có…….”
“Mặc kệ thế nào, ít nhất mình cũng từng có ‘tình yêu giả’ mà, nhưng nếu không…….” Con ngươi Chiêm Chỉ Tĩnh chuyển động, trong đầu hiện lên một ý nghĩ.
“Chỉ Tĩnh, cậu sẽ không…….” Nhìn bộ dáng này của cô, Triệu Linh lan lo lắng cầm tay bạn tốt.
“Nếu thật sự không có cách, mình sẽ làm vậy.”
“Chỉ Tĩnh…….”
“Yên tâm đi, mình sẽ bảo vệ tốt chính mình.” Chiêm Chỉ Tĩnh vỗ vai Triệu Linh Lan, bảo cô đừng lo lắng. “Được rồi, không còn sớm nữa, mình nên đi.”
Chiêm Chỉ Tĩnh nói xong, cầm lấy hai cái túi đại bự, bước khỏi cửa hàng màu hồng dưới ánh mắt lo lắng của Triệu Linh Lan, đi đến xe điện ngầm.
Phương Bách Hâm trở về chung cư từ phòng thể hình đã là mười một giờ.
Trước kia anh sẽ không kết thúc luyện tập thể hình lúc mười một giờ, nhưng gần đây tinh lực của anh quá mức dư thừa làm anh không thể không tăng thêm thời gian luyện tập, giảm bớt thể lực không chỗ phát tiết.