Sống trong sự yêu thương của ba ba và ca ca, Âu Dương Ngưng cuối cùng cũng trổ mã thành một thiếu nữ xinh đẹp. Thân thể phát dục đầy đủ, khuôn mặt hé ra hạnh phúc sáng lạng, bộ ngực no đủ cao vút, cánh tay mảnh khảnh, chân thon dài, thẳng tắp lại xinh đẹp, cả người đều nhìn ra được khí chất của cô gái trưởng thành quyến rũ.
Trách không được Âu Dương Lôi lấy thân phận người thừa kế, đem công ty lớn như vậy ném cho Âu Dương Hiên mới trở về từ Mỹ, bản thân lại suốt ngày ở nhà cùng con gái thân mật. Đối với việc này, Âu Dương Hiên cực kì phẫn nộ. Hai năm qua, tuy rằng tháng nào hắn cũng trở về nhà một lần nhưng dù sao cũng chung đụng thì ít xa cách thì nhiều. Vừa mới trở về không bao lâu, hắn còn còn chưa cùng em gái bày tỏ tưởng niệm lẫn nhau đủ thì đã bị cha ném vào công ty.
Nói đi nói lại, bảo bối xinh đẹp ưu nhã, trưởng thành mị hoặc đối với hai người đàn ông Âu Dương gia lại không phải chuyện tốt.
Ví dụ như hiện tại, Âu Dương Lôi giận dữ nhìn một nam sinh cách đó không xa đem một bông hồng lớn nhét vào tay con gái. Mà cái tao hóa thèm chơi kia còn phong tình vạn chủng cười với cái tên ngu ngốc kia.
Hắn nhịn không được nữa liền đi quá đó, trùng hợp nghe được nam sinh kia lắp bắp nói: “Âu Dương Ngưng, sinh nhật 18 tuổi vui vẻ! Cái kia, bạn… Bạn có thể làm bạn gái mình không? Mình đã thích bạn từ rất lâu rồi…”
“Không thể.” Thanh âm lãnh khốc cắt đứt lời nói của nam sinh kia.
Âu Dương Ngưng quay đầu lại liền thấy ba ba yêu quý, ngọt ngào cười: “Ba ba…”
Con gái vừa nãy có phải cũng cười với thằng ôn kia như vậy? Nghĩ đến đây tâm gan tì phổi của hắn đều bốc hỏa .
Âu Dương Ngưng lại âm thầm xem xét sắc mặt của ba ba, chỉ biết rằng hắn lại bốc hỏa rồi. Nhưng cô căn bản là không mấy lo lắng, những năm nay, không biết đã bao nhiêu lần, chỉ cần cô cùng người khác phái thân mật một chút, hắn lại bắt đầu giống như bình dấm chua, sau đó đem cô khiêng về nhà, lăn qua lăn lại trên giường. Cô đã thành thói quen.
“Thúc, thúc thúc hảo…” Dù sao cũng chỉ là nam sinh cấp 3, trải đời chưa nhiều, nhìn thấy người đãn ông lãnh khốc lại lộ rõ vẻ bất thiện liền có chút hoảng sợ.
Âu Dương Lôi khinh bỉ nhìn nam sinh trước mặt. Âu Dương Hiên học xong cấp 3 cũng mới chỉ 16 tuổi, hắn còn chưa bao giờ sợ mình, còn suốt ngày cũng mình tranh giành Ngưng Nhi. Loại chân tôm mềm này ngay cả tư cách theo đuổi Ngưng Nhi cũng không có.
Âu Dương Lôi khinh miệt nói: “Con trai ta 18 tuổi đã đứng trên trăm vạn người, ngươi 18 tuổi còn đang làm cái gì? Hừ, con gái ta, ngươi cũng xứng?”
Âu Dương Ngưng không nói gì nhìn trời. Ba ba à, nam nhân bên ngoài không phải cũng cường hãn đến biến thái như đàn ông nhà chúng ta. Người bình thường, 18 tuổi chính là sẽ có tính tình như thế…
Không muốn ba ba lại tiếp tục làm tổn thương tâm hồn yếu ớt của người khác, Âu Dương Ngưng dùng khí lực bú sữa, đem nam nhân lôi ra khỏi trường học.
(Linh Linh: “bú sữa” ý chắc là nói yêu ớt đó. Mình thấy yêu yêu nên không sửa ^.^ )
Thiếu nữ ngồi ghế cạnh tài xế bên người nam nhân vuốt ve làm nũng: “Đều xong rồi, không phải ba ba đã đem hoa người ta tặng ném vào thùng rác rồi sao, sao lại còn tức giận?”
Thấy nam nhân không nói lời nào, đôi mắt to của thiếu nữ đảo vài vòng, sau đó tặc lưỡi cười nhẹ.
Tiến đến bên tai nam nhân, cái miệng nhỏ thổi khí bên tai hắn: “Ba ba, người có nhớ hay không, lần trước, cũng trên chiếc xe này, con ngồi lên người ba ba, ba ba một bên gặm cắn vυ" con, một bên đút vào hoa huyệt của con, tư thế này đâm thật sâu, người ta thật thoải mái… A… Ân…”
Âu Dương Lôi cả người đông cứng, bị thiếu nữ trêu chọc thành công, không thể điều khiển xe liền đem cô lôi xuống. Hắn tranh thủ thời gian để bình tĩnh, khống chế tốt xe ô tô rồi mới quay đầu nhìn yêu nữ nghĩ răn dạy cô mấy câu.
Vừa nhìn qua đã thấy, thiếu nữ đã ngồi lại ghê của mình, đầu lưỡi nho nhỏ lộ ra liếʍ lấy ngón tay của bản thân, tay phải vén váy lên, cách qυầи ɭóŧ mà vuốt ve nơi tư mật.
Tất cả lời nói bên trong miệng hắn biến chuyển nghìn lần cuồi cùng nhất chí phun ra bốn chữ: “Ngươi, cái, tiện, hàng.”
“Ngô…ba ba… khe l*и ướt quá, a, nhớ…rất muốn………”
Ngón tay mảnh khảnh từ bên cạnh tiến vào bên trong qυầи ɭóŧ dò xét, bên trong đã đầy chất lỏng dính ẩm ướt khiến cho thiếu nữ vô cùng vui vẻ, âm thanh da^ʍ đãиɠ vang lên quanh quẩn bên trong khoang xe nhỏ hẹp.
“Chơi không đúng. Đó là ta.” Âu Dương Lôi nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ
(Linh Linh: Ý ở đây là cái chị ý nhớ không phải là ngón tay mà là cái đó đó … =)) )