Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 262 - Chương 226.1

Trước Sau

break
Nhặt chiếc khăn tay lên xong, chính ra phải đi về ngay, nhưng Nhiếp Tử Vũ lại vẫy tay với Đường Đường lúc này đã xông ra đứng ở ven đường cười cười nhìn cô. Bất ngờ, một luồng ánh sáng từ nơi khác chiếu đến bên cạnh Nhiếp Tử Vũ. Cô quay đầu lại nhìn, sau khi cô nhìn thấy có một chiếc xe Ferrari đang cấp tốc phóng nhanh về phía chính mình, hai tròng mắt của cô liền trừng lớn. Trong đầu óc trống rỗng của cô chợt hiện ra một mảnh màu trắng. Cô cần phải nhanh chóng chạy khỏi nơi đó, nhưng mà lúc này hai chân của cô lại giống như bị đóng đinh cố định lại ở tại chỗ đó vậy, không sao nhúc nhích g được.

Mà ở ven đường, Đường Đường lại cho rằng mẹ đang hướng về phía chính mình vẫy tay một cái như vậy là muốn bảo mình chạy tới. Cô bé vội vã sải bước chân chạy về hướng Nhiếp Tử Vũ đang đứng, miệng gọi: Mẹ, mẹ... Tiếng gọi mẹ ngọt ngào ngấy ngấy vọng đến, nhất thời làm cho Nhiếp Tử Vũ chợt như thanh tỉnh lại. Cô lập tức quay đầu nhìn về hướng Đường Đường đang xông ra chạy về hướng mình đang đứng, miệng kêu lớn.

Đường Đường, không được đi qua đây...

Nhưng mà đã quá muộn, Đường Đường vọt một cái, sồng sộc lao vào trong vòng tay ôm ấp của cô.

Nhiếp Tử Vũ trơ mắt ra nhìn chiếc xe Ferrari đã cách mình càng ngày càng gần, cô muốn chạy đi cũng đã không còn kịp nữa rồi! Lúc này, ý nghĩ duy nhất của cô là làm thế nào có thể ôm chặt lấy Đường Đường trong lòng mình, không để cho con gái bị gặp chuyện không may!

Chiếc xe Ferrari cách cô càng ngày càng gần, năm thước, bốn thước... Giữa lúc Nhiếp Tử Vũ tuyệt vọng, hai mắt nhắm lại dự định chấp nhận sự đau đớn này, thì ngoài ý muốn, khi chiếc xe Ferrari chạy đến cách chỉ còn khoảng hơn một thước, thì đột nhiên lại quẹo tay lái vào một cái. Một giây sau, chỉ nghe thấy tiếng “rầm” một cái vang lên. Sau một tiếng động thật lớn đó, tất cả âm thanh trong thế gian tựa như biến mất không còn thấy gì nữa.

Không thấy sự đau đớn như đã nghĩ, chỉ thấy tiếng động cực lớn ngoài ý muốn vang lên. Tất cả những thứ này làm cho Nhiếp Tử Vũ mở hai mắt ra. Cô quay đầu nhìn về phía bên cạnh, chỉ thấy chiếc xe Ferrari bị lao mạnh mẽ lên gốc cây, nơi đầu xe vẫn còn đang bốc khói, kính chắn gió đã hoàn toàn bị nghiền nát, dưới lớp khói, tình hình ở trong xe đã không thể nào nhìn rõ được nữa.

Tiếng động va chạm vang lên thật lớn đã thu hút không ít những người qua đường ở xung quanh đó vây tròn lại để xem. Chỉ chốc lát sau, phía trước chiếc xe Ferrari kia đã có một đám người vây quanh. Bọn họ bàn tán chỉ trỏ vào chiếc xe giờ đây đã bị phá hủy, nhưng lại không có một ai tiến lên phía trước để kiểm tra tình hình thương thế của chủ xe.

Trời ạ! Nhiếp Tử Vũ thét lên một tiếng chói tai vội vã kéo Đường Đường vẫn còn đang khiếp sợ nằm trong lòng mình chạy tới, gạt mọi người ra, chạy về phía người lái xe vẫn còn đang ngồi ở trong đó.

Cửa sổ xe cũng đã bị bẹp dúm, Nhiếp Tử Vũ nhanh chóng đưa tay vào cửa sổ xe dò tìm chốt mở cửa xe.



break
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc