Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 173 - Chương 158

Trước Sau

break
Cũng đúng vào lúc cậu ta ngã xuống, thì có một bóng người chui từ trong tủ quần áo chui ra.

Dịch Minh Lan dùng khăn tay bịt mũi lại, đi thẳng lại phía cửa sổ mở cửa thông gió ra. Dựa lưng vào vách tường, hít thở từng ngụm không khí, sau đó cô ta xoay người lại nhìn chỗ Minh Hạo và Nhiếp Tử Vũ đang ngã xuống, khoé miệng nở một nụ cười âm hiểm.

Dịch Minh Hạo, không phải là anh thích cô ta sao? Vậy thì em sẽ thành toàn cho anh.” đienanf lêquys đón

Cô ta đứng ở bên cửa sổ chờ khoảng mấy phút, đợi cho tới khi thuốc mê ở trong không khí bay hết đi, lúc này mới bước từng bước đi về phía của hai người kia.

. . .



Nhiếp Tử Phong mặc một thân tây trang Armani màu đen hướng thẳng về phía mục đích mà tới, dáng người cao lớn của anh đi vào trong ngõ hẻm bẩn thỉu nhìn có chút hơi nổi bật. Khi anh đi tới trước cửa của căn chung cư cũ nát, không chút do dự đã đi thẳng lên lầu ba.

“Kính coong kính coong.” Tiếng chuông cửa vang lên, ở bên trong cánh cửa lập tức có tiếng người truyền tới “Đến đây”, rất nhanh sau đó cửa đã được mở ra.

Bà Trần Phương đang thu dọn đồ đạc ở trong phòng nghe thấy tiếng chuông cửa thì vội vàng chạy ra, đến khi nhìn thấy người nhấn chuông cửa là bà Trần Phương thì vô cùng ngạc nhiên, sau đó nhanh chóng nở nụ cười.

“Thì ra là cháu sao, mau vào trong nhà đi.” Bà vui vẻ mời anh đi vào trong phòng.

“Cám ơn.” Nhiếp Tử Phong cũng không có từ chối mà đi theo vào bên trong. Đưa mắt nhìn, anh nhìn thấy trong phong khách nho nhỏ có mấy thùng giấy, thì sửng sốt, quay đầu lại hỏi: “Mọi người muốn dọn nhà ạ?”

“Đúng vậy.” Bà Trần Phương gật gật đầu, rất là vui vẻ. Xế chiều ngày hôm qua nhận được điện thoại của Nhiếp Tử Vũ, bà biết được rốt cuộc thì Lạc Thuần cũng đồng ý ở chung với bọn họ thì vẫn luôn cười vui vẻ như vậy, đối với bà mà nói, bây giờ không có chuyện gì khiến bà vui vẻ hơn chuyện ba mẹ con được ở cùng với nhau.

Nhiếp Tử Phong ngắm nhìn chung quanh lần nữa, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Nhiếp Tử Vũ đâu: “Vũ Vũ không có ở nhà ạ?” Anh hỏi. Anh chắc chắn là sáng nay cô không có tiết học cho nên mới tới!

Ừ. Bà Trần Phương gật gật đầu, bà cúi mắt xuống nhìn chiếc đồng hồ trên tay, giải thích: “Tối qua Vũ Vũ đi tới khách sạn ngủ cùng với Thuần Nhi, bác nghĩ chắc một lúc nữa sẽ về thôi. Sao thế? Cháu tìm nó có chuyện gì à?”

“Dạ, cũng không có chuyện gì quan trọng.”
break
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc