Nước mắt của cô, khiến cho người đàn ông đang cúi đầu hôn ở cổ cô dừng lại động tác. Từ từ ngẩng đầu lên, khuôn mặt tuấn tú của anh dưới lớp mặt nạ nhìn vào khuôn mặt nhoè nhoẹt nước mắt dưới lớp mặt nạ của cô, vẻ mặt của anh cũng trở nên rối rắm.
Anh nhẹ nhàng gỡ chiếc mặt nạ của cô ra, nhìn thấy khuôn mặt loang lổ nước mắt hiện ra, trong lòng anh đau xót.
Ngoan, đừng khóc nữa, được không? Anh dịu dàng an ủi, cúi đầu hôn những giọt nước mắt của cô. Táo đỏ le^e quyy do^nn.
Bởi vì đột nhiên anh trở nên dịu dàng, cho nên Nhiếp Tử Vũ cũng không còn khóc nữa. Dùng chút sực lực còn lại của mình, mở to đôi mắt ra nhìn anh, nghẹn ngào nhìn anh một cái.
Cô gái ngoan của anh.” Thấy cô rốt cuộc cũng không còn khóc nữa, người đàn ông lại bắt đầu vừa di chuyển lên bắp đùi thon dài của cô, vừa dùng giọng nói êm ái dụ dỗ, nói: Anh yêu em, hãy giao mình cho anh được không? Thả lỏng, anh sẽ không làm em bị thương. . .
Lời nói của anh giống như có ma lực vậy, rõ ràng cảm nhận được đôi bàn tay mang theo vết chai đang vuốt ve ở trên người mình, nhưng mà Nhiếp Tử Vũ lại ngoan ngoãn nằm yên, nhắm mắt lại, khi anh đụng vào cũng thả lỏng người ra…
Tay của anh giống như có lửa nóng, sờ tới chỗ nào chỗ đó như bị thiêu đốt. Trong lòng cô dâng lên một cảm giác mãnh liệt, thân thể cũng run rẩy, cả người khó chịu khiến cho cô uốn éo người.
Ưm. . . Một tiếng ngâm nga tràn ra từ môi của cô, lúc mở mắt ra, một đôi mắt ngập nước đã tràn ngập cảm giác ham muốn.
Người đàn ông trêu chọc một đòn chí mạng! Bắt đầu kề sát vào! Bàn tay anh chậm rãi đi vào trong làn váy, men theo thân thể tinh tế của cô, một tay kia lại kéo khoá kéo ở sau lưng của cô xuống, chỉ một lát sau đã cởi hết quần áo trên người của cô xuống, chỉ còn lại đồ lót.
Táo đỏ le^e quyy do^nn.
Ánh trăng hoà với anh đèn điện chiếu vào da thịt trắng nõn của cô, đẹp tới mức làm cho người ta si mê.
Em thật đẹp. . . Người đàn ông không khỏi cảm thán, vì vẻ đẹp của cô mà trở nên kích động.
Bàn tay đẩy đẩu nội y phía sau của cô ra, một đôi gò bồng trắng nõn không được giữ lại nảy ra trước mặt anh, nhất thời kích thích thần kinh của anh. Máu toàn thân dâng trào lên, lý trí và sự thương xót bị ném qua một bên. Bất chấp sự giãy giụa của Nhiếp Tử Vũ ở dưới thân, anh mạnh mẽ tách hai chân của cô ra, kéo vật che đậy cuối cùng của cô ta, đem chính mình đẩy vào bên trong của cô…
Cảm giác đâu đớn xé rách từ dưới thân dưới truyền tới, nhất thời đưa lý trí đã đi xa của Nhiếp Tử Vũ quay trở về. Sắc mặt cô trắng bệch, thống khổ cắn răng nhìn người đàn ông đang rong ruổi trên người của mình, cảm giác đau đớn tràn ra, nước mắt tràn mi. Cả khuôn mặt nhuộm đầy nước mắt.
Không, đây không phải là thật. . .
Cô lại có thể lên giường mới người đàn ông vừa mới quen chưa tới hai canh giờ…
Không!
Cô thét lên ở trong lòng, kháng cự, nhưng mà thân thể lại lần lượt bị lửa nóng trên người anh hạ gục…
Cuối cùng ham muốn đã chiến thắng lý trí.
Những tiếng rên rỉ nho nhỏ và tiếng thở dốc, khiến căn phòng trở nên kiều diễm. . .
※
Rạng sáng.
Đôi mi dày và dài như cánh chim của cô khẽ rung động, chỉ một lát say, mí mắt nâng lên lộ ra đôi mắt trắng đen