Người nổi tiếng ở trong bệnh viện sẽ có bảo vệ đặc biệt, y tá cũng nhận ra Kỳ Lệ Á: "Là cô Kỳ sao? Báo cáo kiểm tra của cô đã có rồi, tốt nhất nên bảo người nhà của cô qua lấy."
Hứa Hi Ngôn hỏi: "Chị Kỳ, nhà chị không có ai tới sao?"
"Bình thường đều là ŧıểυ Kha ở cùng với chị, nhưng buổi chiều cô ấy có việc nên không có đây."
Trong mắt Kỳ Lệ Á có chút đau thương, cô không nói cho Hứa Hi Ngôn biết, từ năm cô cố ý đi theo Bành Tư Thành lên phía Bắc phát triển, cô và người nhà đã sớm tranh cãi ầm ĩ, không còn liên lạc nữa.
Bên cạnh cô, trừ trợ lý ŧıểυ Kha thì không có một người nào có thể thật lòng quan tâm.
Nếu Kỳ Lệ Á không có người nhà, Hứa Hi Ngôn cũng không xem mình thành người ngoài, xung phong nhận việc:
"Nếu không như vậy đi, hôm nay em xung phong làm người nhà của chị, đi lấy kết quả giúp chị nhé? Không biết em có được vinh dự này không nhỉ?"
"Cảm ơn em, Cảnh Hi."
Trong lòng Kỳ Lệ Á cảm nhận thấy hơi ấm đã lâu ngày không có, cô cảm ơn Cảnh Hi đã xem mình là bạn, thật lòng giúp đỡ mình như vậy.
"Không có chuyện gì, chị Kỳ, chị ngủ một lát đi, em sẽ quay lại ngay thôi."
Hứa Hi Ngôn mỉm cười, sau đó đi theo y tá ra ngoài.
Y tá dẫn Hứa Hi Ngôn tới văn phòng của bác sĩ chữa trị chính cho Kỳ Lệ Á. Hứa Hi Ngôn nhận kết quả từ trong tay của bác sĩ, sau khi xem qua nội dung, cô vô cùng khiếp sợ.
Thảo nào y tá phải tới mời người nhà mà không phải trực tiếp thông báo kết quả cho Kỳ Lệ Á, nhất định là lo lắng bệnh nhân biết được bệnh tình của mình sẽ bị đả kích.