Công ty Giải trí Vân Hải là do anh tự tay quản lí, Công ty Giải trí Tụ Tinh có một nửa cổ phần là của anh. Anh đề cử hai công ty này, đơn giản là bởi vì muốn đưa cô vào "lãnh thổ" của mình, như vậy anh sẽ tiện thu xếp cho cô hơn.
Vìđây là người phụ nữ của anh, nên đương nhiên anh sẽđối xử tốt với côấy một cách vôđiều kiện, mang đến cho côấy những điều tốt nhất.
Hứa Hi Ngôn vội vàng lắc đầu: "Không cần đâu! Cảm ơn ý tốt của anh, tạm thời tôi sẽ không tiến vào Vân Hải và Tụ Tinh đâu."
"Vì sao chứ?"
Hoắc Vân Thâm cảm thấy rất khó hiểu. Cần phải biết rằng có bao nhiêu diễn viên chen nhau sứt đầu mẻ trán muốn tiến vào Vân Hải hoặc là Tụ Tinh, nhưng đều không tìm ra cách.
Mà cô, vì sao cô có cơ hội tốt như vậy rồi mà lại không cần?
Vấn đề quan trọng nhất là cha cô hiện đang làđa͙σ diễn độc quyền của Vân Hải, chị gái cô là diễn viên hàng đầu của Tụ Tinh, anh rể Sở Vũ Hách của cô cũng là Tổng Giám đốc của Tụ Tinh.
Cho dù xét trên phương diện nào đi chăng nữa, nếu như cô muốn tiến vào giới giải trí, Vân Hải và Tụ Tinh chắc chắn là lựa chọn ưu tiên số một chứ?
Trên thực tế, Hoắc Vân Thâm cũng không biết gì về mối quan hệ giữa Hứa Hi Ngôn và người nhà họ Hứa. Anh chỉđơn giản là vì Hứa Hi Ngôn cho nên mới đặc biệt đểýđến đám người nhà họ Hứa và Sở Vũ Hách.
Nếu nhưđể anh biết được lòng tốt của mình đã gây trở ngại cho cô, thì chắc anh sẽ bị chính bản thân mình chọc tức đến hộc máu.
"Tôi biết Vân Hải và Tụ Tinh đều rất tốt, nhưng mà tôi không muốn dựa vào quan hệ của người nhà. Tôi chỉ muốn dựa vào năng lực của bản thân mình để leo lên từng bước từng bước một, đạt được mọi điều mà tôi muốn. Cảm ơn ý tốt của anh."
Hứa Hi Ngôn tạm thời không thể giải thích cho anh biết quan hệ giữa bản thân mình với người nhà họ Hứa và Tụ Tinh, chỉ có thể uyển chuyển từ chối ý tốt của anh mà thôi.
"..." Hoắc Vân Thâm thấy khá ngạc nhiên, anh không ngờ cô là người có chí khí như vậy. Rõ ràng bản thân cô cóđược nguồn lực vàđiều kiện rất thuận lợi, nhưng cô lại lựa chọn một con đường khác.
Không thể không nói, cô thật sự là một cô gái rất đặc biệt, anh không hề nhìn nhầm cô.
Mặc dù cô không muốn tiến vào Vân Hải và Tụ Tinh, nhưng Hoắc Vân Thâm vẫn có cách để giữ cô lại:
"Tôi còn biết một công ty giải trí nữa. Đó là một công ty rất khác biệt, không dựa vào bất cứ công ty nào, độc lập tự chủ."
"Tuy rằng hiện tại vẫn chưa có chút danh tiếng nào, nhưng với nguồn nhân sự và hướng phát triển tương lai của công ty đó thì thật sự không thể xem thường được."
"Nếu như em cảm thấy hứng thú, tôi có thể giới thiệu giúp em!"
"Không phải là do bạn bè của anh mởđấy chứ?" Hứa Hi Ngôn nghi ngờ hỏi.
Hoắc Vân Thâm đã hiểu được một chút tính cách của cô rồi, anh biết cô không muốn dính dáng chút nào với mình nên lập tức nói: "Nói chính xác thì vừa là bạn vừa làđối thủ cạnh tranh."
Khi nghe thấy đây là công ty khác biệt, độc lập, lại còn làđối thủ cạnh tranh của Hoắc Vân Thâm, sự hứng thú của cô lập tức bị gợi dậy. Cô hỏi ngay: "Công ty gì vậy?"
"Công ty Giải trí Cảnh Duyệt."
Cô chưa từng nghe thấy công ty này bao giờ, quả nhiên là một công ty mới mở.
Cóđiều, trong tên có một chữ"Cảnh", nghe vào tai giống nhưđang gọi tên mẹ cô vậy.
Cảnh Duyệt, Cảnh Như Nguyệt...
Không hiểu vì sao nó lại khiến Hứa Hi Ngôn cảm thấy gần gũi hơn một chút: "Nghe có vẻ không tệ lắm, không biết công ty này ởđâu nhỉ?"
"Bao giờ em có thời gian rảnh, tôi đưa em đến đó xem thử?" Hoắc Vân Thâm hỏi.
Hứa Hi Ngôn nhớ lại kế hoạch lịch trình sắp tới của mình, chỉ có ngày mai là rảnh: "Không thì ngày mai nhé! Ngày mai là thứ Sáu đúng lúc tôi có thời gian rảnh, không biết có tiện cho anh không?"
"Tiện. Tôi có thời gian."
Hoắc Vân Thâm lập tức đồng ý. Chỉ cần là vì Hứa Hi Ngôn, dù rất bận thì anh cũng có thể dành thời gian cho cô.
"Vậy quyết định thế nhé." Hứa Hi Ngôn đứng lên, kéo vạt áo ngủ, hỏi: "Tôi phải về rồi, bây giờ anh có thể bảo tài xếđưa tôi về không?"
Hoắc Vân Thâm nâng cổ tay lên, nhìn lướt qua thời gian trên đồng hồ, không ngờđã gần mười hai giờ rồi.
"Mười hai giờ rồi, muộn thế này mà còn phải làm phiền người ta mở cửa cho em. Không bằng em gọi cho bạn em một cuộc, chỗ của tôi còn rất nhiều phòng, em cứở tạm đây, buổi sáng ngày mai cũng tiện đi Công ty Giải trí Cảnh Duyệt hơn."
Lí do giữ người lại thật sự quá cao minh, quá hoàn hảo!