Hứa Hi Ngôn nói với vẻ mặt vô tội, đồng thời lấy điện thoại di động đưa cho Diệp Tầm: "Anh giúp em cởi hết quần áo rồi chụp ảnh nude của gã."
"Hả? Chụp ảnh nude?"
Diệp Tầm kinh ngạc trừng to mắt, không biết dùng từ gì để hình dung tâm trạng ngạc nhiên hoảng loạn của mình, cô ấy muốn mình chụp ảnh nude cái tên mập chết tiệt này?
"Đúng vậy, chụp nhanh lên!"
"..."
Diệp Tầm nuốt một ngụm nước bọt, đột nhiên thay đổi cách nhìn khác về Hứa Hi Ngôn.
Lúc anh ta nhận mệnh lệnh tối cao đến đây nghĩ cách cứu Hứa Hi Ngôn, trong đầu đã nghĩ tới vô số cảnh tượng cô bị ức hiếp, anh ta cảm thấy đây là cơ hội tốt để anh hùng cứu mỹ nhân, nói không chừng có thể thay đổi được thái độ của cô đối với anh ta.
Thế nhưng hiện giờ, Hứa Hi Ngôn chẳng những không cần anh ta cứu, ngược lại còn tay không xử đẹp cái tên quỷ háo sắc này.
Diệp Tầm thật sự muốn hỏi một câu, Hứa Hi Ngôn, em mạnh mẽ như vậy, em bảo cánh đàn ông bọn anh phải sống sao đây?
Hứa Hi Ngôn cũng không biết Hoắc Vân Thâm cử Diệp Tầm đến đây cứu cô. Dưới tình huống một thân một mình như vậy, cách duy nhất cô có thể làm là tự cứu bản thân mình.
Trong khoảnh khắc Lý Đại Tráng nhào về phía mình, cô cuối cùng cũng cởi được dây trói.
Ngại quá, có được tự do rồi, tất nhiên Hứa Hi Ngôn sẽ phản kháng.
Trong lúc cô đấu với tên mập này đã bị gã đạp một cái, trán đập vào góc bàn nên bị thương.
Nhưng Hứa Hi Ngôn cũng trừng trị Lý Đại Tráng một trận nhớ đời, đồng thời dùng dao cắt đi thằng nhỏ của gã.
Lần này tốt rồi, ngọn nguồn vấn đề đã được giải quyết một cách triệt để, để xem sau này Lý Đại Tráng còn gây họa cho các cô gái khác hay không!
Diệp Tầm thực sự không muốn chụp ảnh nude của Lý Đại Tráng, bởi vì anh ta cho rằng dáng người của Lý Đại Tráng không hề đẹp chút nào, chụp chỉ khiến mắt bị ô nhiễm.
Nhưng biết sao giờ, đây là yêu cầu của Hứa Hi Ngôn, vì thế anh ta vẫn giúp cô chụp không ít ảnh.
Chụp xong rồi đưa di động cho cô, anh ta hỏi: "Em chụp những cái này để làm gì?"
"Đương nhiên là giữ lại… từ từ thưởng thức rồi."
Hứa Hi Ngôn cười gian xảo.
Diệp Tầm: "..."
Ánh mắt nhìn cô cũng thay đổi, anh ta trước giờ đều không biết Hứa Hi Ngôn thế mà lại có loại sở thích này?
Tất nhiên Hứa Hi Ngôn không chụp để thưởng thức mà là để chấm dứt hậu họa, phòng ngừa về sau Lý Đại Tráng trả thù cô.
Nếu như gã dám trả thù cô, cố sẽ công bố ảnh nude của gã ra ngoài.
Lá gan của Hứa Hi Ngôn rất lớn. Cô không công bố ảnh nude của Lý Đại Tráng ra ngoài mà bán hình ảnh gã bị thiến cho một tờ báo giải trí, kiếm được năm mươi nghìn.
Dưới sự hộ tống của Diệp Tầm, Hứa Hi Ngôn đến bệnh viện băng bó vết thương trên trán. May thay vết thương nằm gần tóc, chỉ cần thợ trang điểm dùng tóc mái cắt ngang trán giúp cô che đi vết thương thì sẽ không ảnh hưởng đến việc quay phim.
Mệt mỏi cả một ngày, cuối cùng Hứa Hi Ngôn cũng được trở lại khu căn hộ Thịnh Thế Ngự Cảnh.
Trước khi rời đi, Diệp Tầm mấy lần định nói gì rồi lại thôi. Hứa Hi Ngôn phát hiện anh ta có gì đó không đúng liền hỏi: "Nhị sư huynh, anh sao thế?"
Diệp Tầm gãi đầu, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn không nhịn được liền hỏi cô: "ŧıểυ Hi Hi, anh hỏi em một chuyện, em biết Zeus à?"
"Zeus? Ý anh là boss của bọn anh á?"
Hứa Hi Ngôn không hiểu tại sao Diệp Tầm lại đột nhiên hỏi điều này: "Nếu như em biết Zeus thì thật tốt, như vậy em cần gì phải lăn lộn trên Trái đất này làm gì nữa?"
Ý muốn nói sao cô có thể biết Zeus được?
Diệp Tầm nghĩ, chắc là Hứa Hi Ngôn không hề biết thân phận của Hoắc Vân Thâm.
Toàn bộ trên dưới JS, không có mấy người được nhìn thấy dáng vẻ của Zeus. Hiền giờ Diệp Tầm không chỉ được thấy, mà còn ở đối diện nhau.
Chỉ cần nghĩ thôi anh ta đã thấy vô cùng phấn khích.
Phải biết người Diệp Tầm sùng bái nhất chính boss Zeus tối cao của anh ta. Thần thoại liên quan đến Zeus, anh ta đều thuộc như lòng bàn tay.