Năm mười tám tuổi, Đỗ Dương Xuân Hy đột ngột xin tự học ở nhà, tuy nhiên chỉ mất hai năm cô ấy liền tốt nghiệp với điểm số cực cao.
...
Đỗ Thị không lâu liền xuất hiện bốn vị ŧıểυ ma vương, theo thông tin được biết là con của Đỗ Dương Xuân Hy.
Vì Đỗ Thị có một một phận xử lý truyền thông tốt, vì thế những tin tức cũng như những ngôn luận không hay về Đỗ Dương Xuân Hy và bốn ma vương cũng biết mất.
Được biết, kế thừa từ mẹ, bốn ŧıểυ ma vương có chỉ số IQ cao hơn 200, vì quá thông minh nên rất nhiều trường học không nhận các bé..."
Khổng Bắc Trình đọc xong hết toàn bộ mail, mày anh ngày một nhíu chặt, nguồn lửa giận không lý do ùng ùng bùng lên.
Con anh thế mà lại bị người không nhận, để ŧıểυ bảo bối của anh phải tự mình dạy.
Nghĩ đến đây, Khổng Bắc Trình liền đứng dậy, đi đi lại lại vài vòng mới thôi.
- ----------
Đỗ Dương Xuân Hy dẫn bốn cục thịt đi về khách sạn, cả một dài đường đi mặt cô ủ rũ không thôi, chính cô cũng biết rõ, việc kiếm các con là chuyện quan trọng, nhưng cô vẫn không nhịn được tự trách mình.
Tại cô, tất cả là tại cô, còn chưa gặp mặt quen biết lại để lại cho người ta ấn tượng xấu như vậy.
Haizz... cô nên làm sao đây?
Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Nghĩa, Đỗ Đức Nhân, Đỗ Đức Xuân Nghiêng im lặng đi theo mami, một câu cũng không dám nói.
Bốn bé rất mỏi chân, nhưng bốn bé đều không dám kêu lên xin mami dừng lại.
Long Điền Quân đi phía sau nhìn Đỗ Dương Xuân Hy lại nhìn bốn cục thịt đi ngày một chậm hơn, anh không nhịn được nữa nói.
" Chị Hy, hay là chúng ta dừng lại uống một chút nước đi. "
Đỗ Dương Xuân Hy lúc này mới giật mình dừng lại, cô vội vàng cúi xuống nhìn bốn cục thịt.
Bốn cục thịt mày nhíu chặt, môi cũng mím lại.
Đỗ Dương Xuân Hy ôm hai cục thịt, nói.
" Quân, ôm hai bé lên giúp chị... à không em với. "
Long Điền Quân gật đầu, ôm Đỗ Đức Trí và Đỗ Đức Nghĩa lên.
Sáu người cùng vào một nhà hàng gần đó.
Chọn ghế dài nhất, có nệm dày, Đỗ Dương Xuân Hy và Long Điền Quân liền thả bốn cục thịt xuống.
Long Điền Quân đi gọi món còn Đỗ Dương Xuân Hy đau lòng cởi giày của bốn cục thịt ra hỏi.
" Đau lắm hả? "
Bốn cục thịt hai mắt đều đỏ ửng ủy khuất gật đầu.
Đỗ Dương Xuân Hy lòng càng nhói hơn, cô nhẹ nhàng lấy khăn ướt ra chuẩn bị sẵn lau lau lòng bàn chân của bốn của thịt, lại nhẹ nhàng hôn một cái lên chân của các bé.