Khổng Bắc Trình vốn là người thích sạch sẽ, nhưng bị liếʍ dính đầy cả khuôn mặt, anh lại không hề chán ghét, ngược lại cái cảm giác mới mẻ mang mát này làm anh thật thích.
Đỗ Dương Xuân Hy khóa chặt lên người của Khổng Bắc Trình không chần chừ nói.
Cảm giác đau đớn nơi giữa hai chân truyền đến, Đỗ Dương Xuân Hy muốn la lên nhưng không thể.
Một khúc thịt cứng tiếng vào trong cơ thể, đau... thật sự rất đau... đau đến nổi hai mắt cô ướt đẫm.
Khổng Bắc Trình hôn hôn môi cô, bắt đầu vận động thân dưới, từ từ không được ba phút, cảm giác bóp chặt sung sướиɠ kia khiến anh muốn điên loạn mà nhịp nhấp dần nhanh dần.
" Á... chậm... ưm.. đau đau... " Lần đầu... chết tiệt... đau quá... nhưng rất thoải mái...
Khổng Bắc Trình nào nghe được gì nữa, hiện tại anh chỉ muốn làm và làm mãi thôi.
Tiếng da thịt chạm nhau ' BẠCH BẠCH BẠCH ' vang lên không ngừng nghỉ, tiếng rêи ɾỉ nức nở vang lên cũng không dừng.
Hai người dày vò nhau đến tận hơn ba giờ sáng, Khổng Bắc Trình phun trào sâu trong cơ thể của Đỗ Dương Xuân Hy bốn lần.