Phượng Nữ không nói thêm gì, đưa Niệm Băng ra cửa Thủy Hóa Thiết Khí Phô,
" Được rồi, ngươi đi đi. Cái này cho ngươi, nếu ở Băng Tuyết thành gặp phiền toái gì không giải quyết được, ngươi chỉ cần thổi nó lên, ta nhất định sẽ có mặt trong thời gian ngắn nhất ". Nàng lấy một cây tiểu địch ( ND : cây sáo nhỏ ) từ trong lòng ra đưa cho Niệm Băng, tiểu địch dài chừng ba tấc, toàn thân đỏ sậm, trên mặt có hình điêu khắc chìm, tựa hồ là là hình một con phượng hoàng, hình thức cổ phác, chỉ cần nhìn vẻ sáng bóng bên ngoài, cũng thấy được giá trị của nó. Huống chi, bản thân tiểu địch còn tản ra khí tức ấm áp.
" Ngươi thử thổi xem ". Phượng Nữ mỉm cười nói.
Niệm Băng đưa tiểu địch lên mép, khẽ thổi, hắn cảm giác được, dường như có một thanh âm bén nhọn từ bên trong tiểu địch phát ra, nhưng hết lần này tới lần khác lỗ tai đều chẳng thể cảm giác được.
Phượng Nữ đắc ý nói : " Phượng địch này cực kỳ trân quý, ngươi giữ cẩn thận, đây là vật gia truyền của nhà ta, ta cũng chỉ có một chiếc này, cũng không phải là tặng cho ngươi a, chỉ là tạm thời cho ngươi mượn dùng. Đến khí hoàn thành tương khảm Chính Dương đao, ngươi còn phải trả lại ta. Không phải ta hẹp hòi, nhưng đây là thứ duy nhất mà mâu thân lưu lại cho ta, không thể tùy tiện tặng cho người khác được. Dùng phượng địch thổi ra thanh âm, chỉ có gia tộc chúng ta, a, không, chỉ có chúng ta vốn trải qua tu luyện đặc thù mới có thể nghe được ". Nói đến đây, Phượng Nữ nhớ tới lời mẫu thân lúc lâm tử, mẫu thân nói với nàng, chỉ khi gặp được người mình thực sự yêu thích, thực sự có thể phó thác chung thân thì mới có thể đưa phượng địch cho hắn, nghĩ tới đây, mặt nàng không khỏi đỏ bừng lên.
Trên địch toát ra một mùi thơm nhè nhẹ khiến Niệm Băng kích động một chập,
" Phượng Nữ, ta … ".
" Suỵt ". Phượng Nữ đưa tay chặn trên môi mình,
" Đừng nói gì cả, đi thôi. Chúng ta là bằng hữu, cần biết trợ giúp lẫn nhau. Nhớ kỹ, chỉ là bằng hữu ".
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.comNiệm Băng ngây ra một lúc, giống như bị hất nước lạnh vào mạnh, lập tức tỉnh táo lại, nhìn Phượng Nữ tuyệt sắc kiều nhan, đúng vậy ! Chỉ là bằng hữu, huống chi, hiện tại cũng không phải lúc mình có thể theo đuổi tình cảm.
Không sử dụng Bạo Phong Tuyết, Niệm Băng từng bước từng bước tiêu sái quay về ma pháp sư công hội, khi hắn trở lại công hội, đã sau bữa cơm trưa. Trên đường đi, hắn nắm chặt phượng địch, trong lòng tràn ngập hình bóng của Phượng Nữ, có lẽ là nhất kiến chung tình rồi, từ lúc đến Băng Tuyết thành, tư tưởng lúc nào cũng khẩn trương, chỉ có lúc đối mặt với Phượng Nữ, tư tưởng mới có thể buông lỏng một chút. Sau khi mình ly khai Băng Tuyết thành, có thể sẽ quên Tuyết Tĩnh, quên Lạc Nhu, thậm chí quên Long Linh ôn nhu, thế nhưng, hắn biết, trong thời gian rất dài sau này, chính mình rất khó quên được Phượng Nữ. Mái tóc dài màu phấn hồng, y phục xanh lam che đậy thân thể mềm mại động lòng, đôi mắt xanh như bầu trời, tất cả đều đã khắc sâu trong đáy lòng. Phượng Nữ ơi Phượng Nữ, ngươi cuối cùng là người thế nào ? Tộc nhân, ngươi từng nói về tộc nhân, chẳng lẽ, ngươi thuộc về dân tộc đặc thù nào sao ? Phụ thân từng nói với hắn, lúc chiến đấu mới kết thúc, có rất nhiều dân tộc vì chiến bại mà bị hủy diệt, nhưng những dân tộc này vẫn còn có người sống sót, tản mát ở khắp nơi, bởi vì tướng mạo không có khác biệt lớn với loài người, nên rất khó phân biệt. Có lẽ, Phượng Nữ chính là thuộc về một trong các dân tộc này.
" Niệm Băng, ngươi đã trở về ". Thanh âm bình thản vang lên khiến Niệm Băng từ trong suy nghĩ bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Long Trí một thân thanh sắc ma đạo sư bào đang đứng ở không xa trước mặt.
Niệm Băng vội vàng thu liễm tâm thần, tiến lên vài bước, cung kính nói :
" Hội trưởng, người khỏe ".
Long Trí mỉm cười, nói :
" Chăm chỉ tu luyện là chuyện tốt, nhưng cũng không thể quá lao lực, nếu mỗi người trong bản công hội đều có thể cầu tiến như ngươi, ta cũng không cần phải lo lắng nữa rồi ".
Niệm Băng thản nhiên nói : " Hội trưởng khích lệ rồi, Niệm Băng từ lúc tu luyện ma pháp tới nay, đây là lần đầu tiên được thấy nhiều ma pháp thư tịch như vậy, đối với Niệm Băng mà nói, chúng chính là bảo tàng lớn nhất. Vào trong bảo tàng há có thể tay không mà về, chỉ với lý giải vè lý luận tri thức cũng cần mất nhiều thời gian, Niệm Băng bắt đầu muộn, tự nhiên phải tăng cường học tập, để sau này tu luyện có thể tiến hành thuận lợi hơn ".
Long Trí khẽ gật đầu, nói : " Ngay từ ngày đầu tiên ngươi đã tiến vào đồ thư quán, ta cũng không hề kinh ngạc, dù sao, ma pháp sư nào cũng đều muốn có được ma pháp chú ngữ. Điều khiến ta kinh ngạc chính là, ma pháp tư liệu trong tầng thứ nhất cũng khiến ngươi hao phí mấy ngày, có thể đọc từ cơ bản, đủ để chứng minh ngươi là một người có tài, ba tầng đầu của đồ thư quán vẫn được mở cửa hoàn toàn. Tiếp tục học tập đi, nếu có điều gì không hiểu, cứ tới tìm ta. Về phần chuyện ở Thanh Phong Trai ngươi không cần lo lắng, ta cùng chủ nhân Thanh Phong Trai có quan hệ rất tốt, ta sẽ thay ngươi ra mặt, bọn họ sẽ không tới làm khó khăn ngươi nữa. Nếu ngươi nguyện ý tu luyện, thì cứ tiếp tục như vậy. Ta nghe Linh nhi nói, ngươi đã chuẩn bị tiến vào tầng thứ hai của đồ thư quán học tập. Ta cùng với Linh nhi đã thương lượng qua, nàng từ nhỏ vẫn theo ta học tập ma pháp, giống với ngươi, nàng cũng là một băng hệ ma pháp sư, bắt đầu từ tầng thứ hai đồ thư quán, để nàng và ngươi cùng đọc tư liệu trong đồ thư quán, các ngươi cũng có thể luận bàn với nhau một chút. Nhất là ở phương diện ma khống lực, ngươi có thể chỉ điểm cho nàng một chút, các ngươi là bạn cùng lứa tuổi, cùng học tập thì tương đối dễ dàng, để nàng tự mình lĩnh ngộ, so với việc ta trực tiếp dạy nàng thì có phần hiệu quả hơn ".
Niệm Băng nhíu mày, mình là song hệ ma pháp sư, cần phải đọc không chỉ tư liệu về băng hệ, nếu có Long Linh bên cạnh, tự nhiên sẽ có thêm phiền toái. Nhưng Long Trí là Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội hội trưởng, hắn đã nói như vậy, mình cũng vô pháp cự tuyệt, trong lòng khẽ động, nói : " Hội trưởng, vậy cũng được, để Sư Cửu đại ca cùng chúng ta học tập đi, nếu chỉ có cô nam quả nữ thì có chút bất tiện, mọi người cùng học tập tham khảo, thu hoạch hẳn sẽ lớn hơn. Ta đọc được từ một quyển ma pháp cơ sở ở tầng thứ nhất, dưới tình huống nhất định thì các hệ ma pháp đều là tương thông, mặc dù Sư Cửu đại ca tu luyện thổ hệ ma pháp, nhưng chúng ta cùng nhau học tập, hiệu quả hẳn sẽ phải tốt hơn một chút ".
Long Trí trong mắt toát ra một tia kinh ngạc, nữ nhi của mình có hấp dẫn lực như thế nào, hắn đương nhiên biết rõ, hắn an bài Long Linh và Niệm Băng cùng nhau học tập ở đồ thư quán, tự nhiên là muốn tạo cho Niệm Băng cơ hội, không ngờ rằng hắn lại chủ động bỏ qua cơ hội này. Chẳng lẽ, với tài mạo của nữ nhi mình, đối với hắn lại không có một chút hấp dẫn lực nào sao ? Trong lòng mặc dù nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng lại nói : " Ngươi nghĩ rất chu đáo, cứ như vậy đi, về phần những chuyện khác ngươi không cần lo lắng, các ngươi muốn gì, cứ nói với bọn hạ nhân. Thực vật hàng ngày ta sẽ phái người mang đến đồ thư quán. Hy vọng sau một thời gian, các ngươi có thể có đột phá. Niệm Băng, ngươi phải nhớ kỹ, ma pháp lực mới là mấu chốt trong tu luyện ma pháp, cũng là cơ sở căn bản để thi triển cao giai ma pháp, không nên để chú ngữ cùng kỹ xảo mê hoặc ".
Long Trí nói đơn giản một câu, nhưng lại khiến Niệm Băng có cảm giác sáng sủa trong lòng, đúng vậy, ma pháp lực mới là mấu chốt chân chính của tu luyện ma pháp, băng hỏa đồng nguyên ma pháp của mình cùng với ma pháp khác bất đồng, việc làm thế nào để đem hai loại ma pháp lực cực đoan chân chính dung hợp mới là vấn đề lớn nhất của mình. Mà vấn đề này, mình chỉ có thể tìm tòi trong đồ thư quán mà thôi.
" Đa tạ hội trưởng chỉ điểm, ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện ". Hướng về phía Long Trí cúi đầu hành lễ xong, Niệm Băng xoay người đi tới đồ thư quán.
Nhìn bóng lưng của Niệm Băng, Long Trí không khỏi mỉm cười, khi mình còn ở niên kỷ của hắn, ma pháp tu vi còn kém hơn nhiều, chẳng biết hắn còn có thể mang đến cho mình bao nhiêu kinh ngạc nữa. Ngày đó Sư Cửu cùng Long Linh trở về, liền nói lại với hắn về tình huống của Niệm Băng, sau khi xác nhận việc Niệm Băng từng ở Thanh Phong Trai phách sài, Long Trí ngược lại càng tín nhiệm hắn, chí ít, điều này cũng chứng tỏ Niệm Băng không có quan hệ gì với kẻ bị Băng Tuyết nữ thần tế tự tìm kiếm. Trong mắt Long Trí, Niệm Băng là một thiên tài ma pháp sư chăm học cầu tiến, đối với nhân tài như vậy, hắn tự nhiên sẽ hết lòng lôi kéo.
Lại đi tới đồ thư quán, Niệm Băng trực tiếp đi lên tầng hai, ghi chép trên tầng hai chính là các loại ma pháp tri thức từ tam đến lục giai, giảng giải ma pháp càng thâm áo hơn. Băng hệ ma pháp chú ngữ là thứ hắn cần nhất, cho nên, quyển đầu tiên hắn chọn, chính là trung cấp băng hệ ma pháp chú ngữ đại toàn.
Vừa mới đọc được một nửa quyển, Sư Cửu cùng Long Linh cũng lên tới. Sư Cửu vừa tới, liền chủ động chào hỏi Niệm Băng:
" Huynh đệ, chúng ta tới rồi ".
Niệm Băng đặt quyển sách trên tay xuống, hướng về phía hai người mỉm cười, nói :
" Sư Cửu đại ca, Linh nhi, các ngươi cũng bắt đầu đọc ma pháp thư đi ".
Sư Cửu có chút bất đắc dĩ nói :
" Thật không biết sư phụ nghĩ thế nào, lại bắt chúng ta cũng đến đọc thư sách, trung cấp ma pháp cơ sở này chúng ta sớm đã ghi ở trong lòng rồi. Niệm Băng, có gì hay giới thiệu không ? ".
Niệm Băng nhún vai, đáp :
" Ta cũng vừa mới lên tầng thứ hai, vẫn còn đang xem chú ngữ. Nếu hội trưởng bảo các ngươi tới, các ngươi cứ xem đi, dù sao vẫn có ít nhiều ích lợi ".
Ánh mắt ôn nhu của Long Linh rơi trên người Niệm Băng, nói :
" Ngươi đi gặp Tĩnh Tĩnh chưa ? ".
Niệm Băng lắc đầu, đáp :
" Ta không muốn gặp nàng, ngươi cũng biết, tính tình đó của nàng, nếu để nàng nhìn thấy ta, thì chẳng khác gì là châm chọc khiêu khích, không bằng không gặp thì tốt hơn ".