Nghe xong nhị chưởng quỹ tự thuật, Băng Tuyết nữ thần tế tự chậm rãi gật đầu, " Ma Sát Sứ ? Xem ra, lúc ấy hẳn là không chỉ có một kẻ đó. Ngươi cũng thông minh, có thể từ tử trạng của Liệu Tam nhìn ra một phần.
Không sai, hắn chân chính không phải chết do bạo viêm, trước khi bạo viêm, đầu của hắn đã bị băng hệ ma pháp thương tổn, đại não đã bị đóng băng, trước khi bạo viêm, hắn đã chết. Các ngươi nhìn, đầu của hắn bởi vì đóng băng, mặc dù cũng có hơi đen sạm, nhưng coi như vẫn còn hoàn hảo không tổn hao gì, ta thông qua tinh thần lực thẩm tra phát hiện, vết thương của rất nhỏ, chỉ nhỏ như lỗ kim, hẳn là một loại công kích hình châm giết chết, hơn nữa ở đầu của hắn, rõ ràng còn lưu lại khí tức của Băng Tuyết nữ thần chi thạch, hiển nhiên ma pháp này là thông qua Băng Tuyết nữ thần chi thạch mà phát ra. Ma pháp sư giết hắn có ma pháp khống chế lực rất mạnh, có thể đem băng ngưng tụ thành châm hình, lại có thể xuyên qua đầu lâu cứng rắn, ít nhất cũng phải có thực lực của ma đạo sĩ. Ngươi gặp tên hỏa hệ ma pháp sư kia hiển nhiên chỉ là ngụy trang. Hai gã ma pháp sát thủ phối hợp, mới có thể hình thành cảnh tượng lúc ấy.
Long Trí, lập tức đưa tất cả băng hệ ma đạo sĩ trong thành tụ tập đến đây, người nào trên người có khí tức của Băng Tuyết nữ thần chi thạch, người đó chính là hung thủ ".
Long Trí do dự một chút, đáp :
" Nữ thần tế tự, ta nghĩ, trong ma pháp sư thủ hạ của ta hẳn là không có kẻ làm sát thủ, người cũng biết, ma pháp sư trên đại lục có địa vị rất cao, với thân phận của Liệu Tam, sợ rằng là không cần tới ma pháp sư cấp bậc ma đạo sĩ ra tay, hai gã ma pháp sư tạo thành tổ hợp sát thủ, việc này hiển nhiên có phần kỳ quái, mong rằng người có thể minh tra ".
Nữ thần tế tự đối với Long Trí hiển nhiên vẫn có vài phần hảo cảm, không giống lúc trước miệt thị tên hầu tước không hề khách khí, thản nhiên nói : " Ngươi nói mặc dù có lý, nhưng phải biết là tri nhân tri diện bất tri tâm.
Ngươi đưa tất cả bọn chúng đến đây, thông qua ta kiểm tra, tự nhiên có thể chứng tỏ sự trong sạch. Xem ra, lưu giữ Băng Tuyết nữ thần chi thạch trong một thời gian không ngắn, số lượng băng hệ ma đạo sĩ rất có hạn, quả thật kẻ đang ẩn mình trong bóng tối này cũng không phải đơn giản. Cứ theo lời ta nói mà làm, tranh thủ trong thời gian ngắn giải quyết mọi sự, đồng thời, phái những ma pháp sư các hệ khác của ngươi tọa trấn bốn cửa thành Băng Tuyết thành, ngươi minh bạch ý tứ của ta chứ ? ".
Long Trí cung kính gật đầu, đáp :
" Ta bây giờ sẽ đi ngay ". Nói xong, toàn thân thanh quang chợt lóe, lúc mọi người lấy lại tinh thần, thân thể hắn đã hoàn toàn biến mất.
Trong mắt Băng Tuyết nữ thần tế tự toát ra một tia quang mang quái dị, lòng thầm nghĩ, Long Trí quả thực không hổ là ma pháp thiên tài ưu tú nhất trên đại lục, mới chỉ hơn năm mươi tuổi niên kỷ, phong hệ ma pháp đã đạt tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh, nếu có thêm sự chỉ điểm của mình, nói không chừng, trong vòng hai mươi năm Băng Nguyệt đế quốc sẽ lại xuất hiện một vị thần giáng sư phong hệ thần giáng sư. Bất quá, sao mình phải làm như vậy ? Tôn nghiêm của Băng Thần tháp không thể xâm phạm được.
***
Niệm Băng ở sài phòng chẻ củi, hắn vừa phải trả lời đủ loại nghi vấn của Lý thúc, rất vất vả mới vượt qua được. Diệu Trù Vương Minh Nguyên khiến hắn rung động không ít, kỹ nghệ tinh thục đó không phải chỉ bằng luyện tập là có thể đạt tới, không hổ là trù sư trưởng của Thanh Phong Hiên ( ND : có thể là tác giả đã nhầm !?! theo tại hạ thì Thanh Phong Trai mới là đúng ), bất quá, so với trong tưởng tượng của chính mình, hắn vẫn còn kém một chút, bởi vì Kim Hương Khuyên như vậy thì chính mình cũng có thể làm được, cùng lắm thì tốc độ so với hắn chậm hơn một chút mà thôi.
Hắn mặc dù đã đoán ra điều gì rồi, nhưng Tuyết Tĩnh tựa hồ lại không có phát hiện, lần này nàng mang theo mình tới học tập kỹ nghệ Kim Hương Khuyên của Minh Nguyên, sợ rằng là để bồi thường năm vết ngón tay đỏ ửng trên mặt đây mà thôi.
Nghĩ tới đây, Niệm Băng không nhịn được cười khổ về chiếc băng trên má, chưởng ấn mặc dù đang ở từ từ mờ đi, nhưng muốn hết hẳn, sợ rằng còn cần ít nhất hai ngày, một chưởng này thật đúng là không nhẹ a ! Bất quá, thân thể mềm mại kiện mỹ kia của Tuyết Tĩnh có lực hấp dẫn quả thực rất lớn, cảm giác da tay của nàng …
Dùng sức lắc đầu, Niệm Băng thầm mắng chính mình, nghĩ linh tinh tới những điều này làm gì, mình thù lớn chưa trả, hiện tại tối trọng yếu chính là từ từ tăng cường thực lực, chứ không phải dồn tâm tư trên phương diện này. Bên phía Phượng Nữ xem ra tạm thời cũng không thể tới rồi, nếu nàng thấy chưởng ấn trên mặt mình, không biết sẽ nghĩ thế nào đây, ma pháp sư công hội cũng là vậy qua vài ngày hơn nữa rồi hãy nói. Hắn an nhiên chẳng biết, chính bởi vì một cái tát này của Tuyết Tĩnh, mới giúp hắn an tĩnh ở sài phòng đợi ba ngày, mới tránh được một kiếp trí mạng.
Ba ngày trôi qua. Niệm Băng tựa như một kẻ hầu bình thường, hàng ngày chẻ củi, ngoại trừ chẻ củi ra, chính là trở về phòng lẳng lặng đích tu luyện băng hỏa đồng nguyên ma pháp, lúc tu luyện Băng Tuyết nữ thần chi thạch chỉ là hấp thu băng nguyên tố trong thiên địa, cũng không phải phóng thích băng hệ ma pháp, cho nên, cho dù Băng Tuyết nữ thần tế tự năng lực cường thịnh đến đâu, cũng không có khả năng phát hiện vị trí của hắn.
Niệm Băng vẫn đợi Minh Nguyên tìm đến, nhưng Minh Nguyên lại thủy chung không xuất hiện, ngay cả bữa ăn hàng ngày hắn cũng không dùng cơm cùng lúc với bọn trù sư, bởi vì ngày đó Tuyết Tĩnh trợ giúp hắn được xem quá trình chế tác Kim Hương Khuyên của Minh Nguyên, những trù sư khác đối với hắn đều có chút cách xa, ngoại trừ Lý thúc ra, người ở trù phòng cơ bản là không có ai chủ động cùng hắn nói chuyện, Niệm Băng cũng vui vẻ vì được yên tĩnh, tự nhiên cũng sẽ không chủ động cùng bọn chúng chào hỏi.
Ba ngày trôi qua, chưởng ấn trên mặt rốt cục cũng biến mất, Niệm Băng buổi sáng đã hoàn thành công việc cả ngày, gặp Lý thúc nói một tiếng, rồi lặng lẽ từ cửa sau Thanh Phong Trai ra ngoài.
***
Lúc này, Băng Tuyết thành bắc môn đã được mấy nghìn binh lính thủ vệ giới nghiêm hoàn toàn, thành chủ, ma pháp sư công hội hội trưởng, cùng với các đại nhân vật lớn nhỏ trong Băng Tuyết thành, lúc này đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Ôn thần trong lòng rốt cục đã rời khỏi, bọn họ sao lại có thể mất hứng chứ ? Trải qua ba ngày nghiêm khắc lục soát, cũng không có phát hiện kẻ mà Băng Tuyết nữ thần tế tự muốn tìm, hai gã băng hệ ma đạo sĩ trong ma pháp sư công hội cũng thông qua tinh thần tham sát của nàng, để Băng Tuyết thành trở lại sinh hoạt bình thường, Băng Tuyết nữ thần tế tự bất đắc dĩ phải tạm thời buông tha hết thảy.
" Hầu tước đại nhân. Lần này cần phải đa tạ các ngươi trợ giúp, kẻ đang giữ Băng Tuyết nữ thần chi thạch sợ rằng đã rời khỏi Băng Tuyết thành, ta sẽ tiếp tục truy tra, nếu các ngươi có phát hiện gì, lập tức báo cho Băng Thần tháp. Long Trí ma đạo sư, nhờ ngươi cùng điều tra, nếu có một băng hệ ma đạo sĩ xa lạ xuất hiện, nhất định phải tra rõ ràng lai lịch, rõ chưa ? ".
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Hầu tước cùng Long Trí đều đáp ứng, được bọn họ đưa tiễn Băng Tuyết nữ thần tế tự rời khỏi Băng Tuyết thành. Ống tay áo màu trắng rộng thùng thình nhẹ nhàng huy vũ, ánh sáng trong thiên địa hoàn toàn tối sầm lại, từng phiến tuyết hoa phiêu chuyển, Băng Tuyết nữ thần tế tự ngự trên một phiến tuyết lớn cỡ bàn tay mà đi, hết sức thần kỳ khiến người ta không khỏi rung động trong lòng.
Nhìn Băng Tuyết nữ thần tế tự rời đi, hầu tước thở một tiếng thật dài, đánh mắt cùng Long Trí, cười khổ một tiếng,
" Lão Long, bữa trưa ta mời, chúng ta tới Thanh Phong Trai. Ta biết ngươi thích vẻ thanh đạm nơi đó, giải tỏa sự khẩn trương mấy ngày nay chỉ sợ tiếp đãi không chu đáo cho vị nữ thần tế tự đại nhân này a ! ".
Long Trí mỉm cười, đáp :
" Hẳn phải là ta mời hầu tước đại nhân mới phải, mấy ngày nay ta cũng như vậy, ngay cả thời giant u luyện ma pháp cũng bị rút đi rất nhiều. Ta nghĩ Trúc Thanh tửu của Thanh Phong Trai hẳn là có thể giúp chúng ta trấn áp sự kinh hãi, ta sẽ nói với Tuyết đại ca lần này phải khiến hắn đem ra trúc thanh tửu đã ủ ba mươi năm cho chúng ta phẩm thường, Tuyết đại ca huynh không phản đối chứ ". Vừa nói, Long Trí vừa nhìn về phía một bạch y trung niên nhân ở không xa phía sau. Bạch y trung niên nhân nhìn qua chỉ khoảng bốn mươi tuổi, tướng mạo thanh dật, trông tựa như một nho sinh, lão bản Đại Thành Hiên mặc kim y ở ngay cạnh hắn, lúc này nghe hầu tước và ma pháp sư công hội hội trưởng đều lựa chọn Thanh Phong Trai, sắc mặt hắn có chút khó coi.
Bạch y trung niên nhân bất đắc dĩ cười, đáp :
" Các ngươi a, vẫn là không tha cho ta, uống uống uống uống, uống hết thì còn gì mà uống. Kim Hạo lão đệ, có muốn cùng tới cùng nhau phẩm thường một chút ? ".
Đại Thành Hiên lão bản lạnh nhạt trả lời :
" Đa tạ Tuyết Vũ huynh, bất quá, Đại Thành Hiên còn có không ít chuyện chờ ta xử lý, Liệu Tam vừa chết, ta không đi được, hôm nào rỗi sẽ đăng môn tạ tội ".
Tuyết vũ mỉm cười,
" Vậy thì cũng không miễn cưỡng, hầu tước đại nhân, lão Long, chúng ta đi thôi, mấy ngày nay có quá nhiều chuyện, ngay cả sinh ý của Thanh Phong Trai chúng ta cũng vì phong thành mà bị ảnh hưởng không ít ".
Được Tuyết Vũ nhắc nhở, hầu tước vỗ vỗ lên trán, nói :
" Ài, trí nhớ của ta, người đâu, lập tức truyền lệnh, giải trừ phong thành cấm chế, đi, hôm nay ta muốn uống nhiều một chút. Hai ngày nay thật sự là khiến ta mệt chết, già rồi, thân thể thật sự là không ổn, lão Tuyết a, hôm nay ngươi cần phải yêu cầu Diệu Trù Vương tự mình xuống bếp, Thanh Trúc Tịch hắn làm là thích hợp khẩu vị bây giờ của ta nhất ".