"Đừng chạm vào tôi….. Đừng ứm ưmm ... Làm ơn... Ưm… tôi xin các người... Tôi không thể chịu đựng được nữa… a~ a~hu hu... A a ưm..."
Tiết Hy đã gục xuống vũng nước, cơ thể mềm nhũn như không xương, nằm bò trên ngực người đàn ông ngồi ghế phụ, yếu ớt khóc lóc van xin bọn chúng tha cho cô.
"Sao mà thả cô đi được, “thằng em" của tôi đã cứng mấy ngày nay rồi, từ ngày xem clip của cô đến nay vẫn chưa mềm xuống được, nếu không phải xem cảnh cô thủ dâm cho đỡ ghiền thì chắc là nó nổ lâu rồi! Nhìn xem ©ôи th!t của anh yêu cưng thế nào này, nó không nỡ rời xa cô em vậy mà em nhẫn tâm muốn rời bỏ nó sao?”
Người đàn ông ngồi ghế phụ dang rộng hai chân trên bãi cỏ, nửa thân dưới của hắn ta cọ xát vào con chim non nớt của người đẹp trong lòng mình, hai tay ôm lấy eo thon của thiếu nữ, vừa nói chuyện tình cảm, hắn ta vừa vuốt ve cặp mông mềm mại và làn da lưng mịn màng non nớt của cô. Giống như dỗ dành một đứa bé, vừa nói lời ngon ngọt vừa ôm lấy nó nhẹ nhàng đung đưa.
Nam nữ giao hợp làm cơ thể lắc lư không ngừng. Tiết Hy dạng háng ngồi ngang qua eo và bụng của nam sinh ngồi cùng ghế, đầu gối của cô để trên cỏ ở hai bên thân dưới của hắn ta. Bộ ngực của hắn ta phập phồng kịch liệt như thở không kịp, hai bầu vυ" non mềm như đậu hũ lắc lư cọ tới cọ lui vào ngực hắn. Hai đầu ti sưng đỏ, thẳng tắp lướt qua bộ ngực rộng và nhạy cảm của hắn ta giống như mang theo một dòng điện, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn ta nâng mông lên, gậy thịt sưng tấy như sắp nổ tung đầy lên đồng lời đẩy mu của người đẹp lên cao.
"Hmmm... ưm… á…á…. to quá… trướng quá…. làm ơi ….Nhẹ thôi ~"
Hai đầu gối của Tiết Hy gần như rời khỏi mặt đất. Toàn bộ gậy thịt của nam sinh ngập trong người cô làm bụng dưới của cô phồng lên. Hắn lại rút ra, lúc đâm vào lại dùng quy đầu cọ cọ xung quanh nhụy hoa của cô rồi mới đục mạnh vào.
"Hà hà a... Shhhh... Thật sự là một con khốn da^ʍ đãиɠ mà, mới vừa rồi còn la hét không cần mà bây giờ miệng dưới phía dưới thì nước nôi lên láng, miệng thì rên ư ử, mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhẹ một chút mà cái l*и này đã chịu không nổi rồi, khít chặt thế này làm tôi muốn bắn ra mấy lần đấy!”
"Mẹ kiếp! sướиɠ chết mất thôi!”
Nam sinh ngồi ở ghế phụ hét lên sung sướиɠ, hai tay hắn chống xuống cỏ, hai chân mở rộng để chống đỡ, cả người ưỡn cao.
Gậy thịt thô lớn mạnh mẽ hợp sức nhấc đầu gối của Tiết Hy lên khỏi mặt đất. Tiết Hy lắc lư trên chân của người đàn ông ngồi ghế phụ như thể đang cưỡi ngựa.
"Ưm ư... ưm a a...ha …ah a~" Tiết Hy bị đùa bỡn không nhịn được mà rêи ɾỉ da^ʍ đãиɠ, tiếng rên nỉ non gần như vang vọng cả núi rừng.
"Con chó cái này, con chó cái cho dù có giả bộ thành cao thì tận trong xương cốt cô vẫn chỉ là một con chó cái thôi! La hả? La to lên, la to nữa lên! Càng la mới càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ chứ!”