Cô lại không phải bạch tuộc, không thể cùng lúc đeo bảy tám cái túi được chứ!
Hơn nữa, giá trị vận khí do mua sắm mang lại tích lũy đến 2 điểm thì không thay đổi nữa, Nhan Hề đoán là có giới hạn trên.
Cô đang định khuyên Chu Khinh Ngữ về nhà, tiết kiệm tiền cho nhà họ Chu thì Hứa Dương Dương lại đến gần Chu Khinh Ngữ: "Khinh Ngữ, cô xem chiếc túi này thế nào? Da cá sấu, rất nhỏ gọn tinh xảo, còn là phiên bản giới hạn nữa!"
Chu Khinh Ngữ liếc mắt: "Gói lại."
Hứa Dương Dương trong lòng vui như mở cờ, mặc dù không nói rõ nhưng Chu Khinh Ngữ không hứng thú với kiểu túi này, lát nữa tính tiền chắc chắn sẽ tặng cái túi này cho cô ta!
Trên quầy là một đống hàng Chu Khinh Ngữ chọn mua, mắt nữ nhân viên sáng lên, cầm máy tính nhanh chóng tính giá.
Còn Hứa Dương Dương lặng lẽ cầm lấy chiếc túi phiên bản giới hạn đó, yêu không buông tay, coi như đã là vật trong túi.
Nhan Hề quan sát Hứa Dương Dương. Trước đây khi cô đến công ty giải trí Tinh Diệu tìm Chu Khinh Ngữ, từng gặp Hứa Dương Dương một lần, Hứa Dương Dương là một ngôi sao khá xinh đẹp, thường đi theo sau Chu Khinh Ngữ, Nhan Hề còn tưởng hai người có quan hệ rất tốt.
Nhưng mọi chuyện trong mơ đã chứng minh Hứa Dương Dương chỉ tham tiền của nhà họ Chu.
Những người vì nhà họ Chu giàu có mà đến gần Chu Khinh Ngữ không phải là ít, Nhan Hề không thấy có gì không ổn.
Có tiền cũng là một ưu điểm.
Nhưng sau khi nhà họ Chu phá sản, lại còn giẫm đạp lên Chu Khinh Ngữ thì thật quá đáng.
Chỉ tính trong mơ, những món quà Chu Khinh Ngữ mua cho Hứa Dương Dương cũng không dưới mười triệu, cuối cùng nhà họ Chu sa sút, Hứa Dương Dương lại công khai chế giễu Chu Khinh Ngữ, khiến cô ấy suýt tự tử, Nhan Hề nghĩ đến mà tức giận.
Lúc này nhìn Hứa Dương Dương ngắm nghía chiếc túi đó, suýt nữa đã đeo lên người, Nhan Hề nhướng mày: "Này, Khinh Ngữ, cái túi này đẹp thật! Tớ chưa từng đeo một chiếc túi nào đẹp như vậy!"
Cô chỉ tay chính là chiếc túi da cá sấu của Hứa Dương Dương.
Chu Khinh Ngữ đang quẹt thẻ, mí mắt cũng không thèm nâng lên: " Cậu thích à, cầm đi."
Nhan Hề: "Sao tớ dám chứ? Chị Dương Dương rõ ràng cũng thích, tớ chỉ xem thôi!"
Hứa Dương Dương khinh thường hừ một tiếng, vừa nghe Nhan Hề nhắc đến cái túi này, cô ta còn tưởng cô muốn giành với mình, may mà Nhan Hề còn biết điều!
Hứa Dương Dương thấy Chu Khinh Ngữ đã thanh toán, đang định đeo túi lên thì giây tiếp theo, Chu Khinh Ngữ đã cầm lấy túi đặt vào tay Nhan Hề: "Thích thì cầm đi, chúng ta là quan hệ gì? Còn khách sáo với tớ!"
Chu Khinh Ngữ thanh toán xong, liếc nhìn chiếc túi trên tay Nhan Hề. Cô ấy hoàn toàn không nhớ vừa rồi Hứa Dương Dương đã khen chiếc túi này, chỉ nghĩ đến việc Nhan Hề tập trung mua sắm không nghĩ đến chuyện thất tình, cô ấy đã yên tâm.
Chu Khinh Ngữ bảo nhân viên giao đồ về nhà cô ấy, khoác tay Nhan Hề, vui vẻ đến cửa hàng tiếp theo.
Chỉ có Hứa Dương Dương, tức đến mặt mày xanh lét.
Cố ý! Nhan Hề nhất định là cố ý!
Có nhiều túi như vậy mà cô không chọn, tại sao lại cố tình chọn đúng chiếc cô ta thích?
Khuôn mặt tiêm botox và filler của Hứa Dương Dương vặn vẹo, cơ bắp đều co giật.
Nhân viên bán hàng trong cửa hàng nhìn Hứa Dương Dương với vẻ kinh ngạc, Hứa Dương Dương cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc xung quanh, khó khăn lắm mới trở lại bình thường, trên mặt nở nụ cười như thường lệ, vội vàng đuổi theo Chu Khinh Ngữ và Nhan Hề.