Chớp mắt đã đến tháng 5, Đinh Mông đã hoàn thành gần hết các ca khúc cho album, bây giờ chỉ cần chờ khâu hậu kỳ là hoàn tất.
Kiều Dĩ Thần đề xuất chụp ngoại cảnh cho MV [Yêu] và [Nụ Hôn Rực Rỡ] ở nước ngoài.
Sau mấy ngày bàn bạc, cuối cùng mọi người quyết định sẽ chụp ngoại cảnh ở Pháp. Hôm nay, tất cả các bộ phận họp lại ở văn phòng Giang Mạn để thống nhất lịch trình.
“Mùng 4 tháng 5 xuất phát, mùng 10 trở về, kỳ hạn một tuần.” Giang Mạn đưa lịch trình cho Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần, “Hai người chọn ca khúc [Cảm Ơn] làm bài hát chủ đề đúng không? MV ngoại cảnh đã có dự định gì chưa?”
“À thực ra vấn đề này em đã nghĩ qua. Fanmeeting lần trước, fanclub đã làm một clip rồi gửi tặng em. Em định sẽ dùng nó cho MV [Cảm Ơn].”
Đinh Mông buông tờ lịch trình trên tay, nhìn Giang Mạn nói: “Nội dung clip này là quá trình từ khi em bắt đầu thi Âm Thanh của Tự Nhiên cùng với lời chào từ fanclub ở mọi nơi, thế nên em thấy nó rất phù hợp với chủ đề bài [Cảm Ơn].”
Giang Mạn suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ý nghĩa rất hay, nhưng không thích hợp làm ca khúc chủ đề.”
Kiều Dĩ Thần ngồi bên cạnh nói: “Thực ra mỗi ca khúc trong album này đều là ca khúc chủ đề.”
Giang Mạn nhìn anh hồi lâu rồi nở nụ cười: “Producer Kiều hình như rất tin tưởng vào album lần này?”
Kiều Dĩ Thần nhíu mày nói: “Những bài hát trong album này không phải đưa vào để cho đủ số lượng. Mỗi bài hát được sản xuất và chế tác đều vô cùng hoàn mĩ, có thể nói mỗi ca khúc đều là độc nhất vô nhị. Chỉ cần lấy ngẫu nhiên một bài hát rồi tung lên bảng xếp hạng, cũng dễ dàng trở thành bản hit[1]. Tôi vẫn muốn giữ nguyên ý tưởng ban đầu, [Yêu], [Nụ hôn Rực Rỡ] và [Cảm Ơn] do Đinh Mông viết lời, nên giữ trọn những nội dung cô ấy muốn truyền tải.”
[1] Bản Hit: ca khúc hot trên bảng xếp hạng, ca sĩ có thể hiện bài hát này sẽ trở nên nổi tiếng…
Giang Mạn tựa cằm lên tay, đôi môi khẽ cười, nhìn anh rồi nói: “Nhưng mà theo tôi thấy người khác khích lệ thì mới có sức thuyết phục.”
Kiều Dĩ Thần nói: “Đây chính là đánh giá khách quan của tôi.”
Giang Mạn cười cười, không dây dưa vấn đề này nữa: “OK, MV chủ đề cứ theo ý của Đinh Mông đi. Bản quyền ghi hình sẽ do nhân viên công ty phụ trách liên hệ.”
“Được.” Đinh Mông xem lại lịch trình lần nữa, bỗng hỏi: “À, nhưng trong lịch trình chỉ có năm ngày thôi, còn hai ngày trống này để làm gì?”
Cô nghe nói quay MV ở nước ngoài thì hơi ngạc nhiên vì chi phí sản xuất khá lớn. Giang Mạn chỉ cho một tuần, lại còn nói các hoạt động đã sắp xếp rất rõ ràng, không cho phép phát sinh thời gian, không ngờ lại còn trống đến hai ngày, hay là chị ấy cố tình sắp xếp cho mọi người hai ngày trống để du lịch.
Không lẽ muốn bọn họ vui chơi thỏa thích ở nước ngoài?
Nhưng cái này phải sau khi phát hành album thành công rồi thưởng mới đúng chứ…..
Kiều Dĩ Thần ngồi bên cạnh thản nhiên nói: “À, hai ngày này chúng ta sẽ đi chụp ảnh cưới.”
Đinh Mông: “…”
Tại sao chụp ảnh cưới lại muốn kết hợp với lịch trình làm việc…..
Khoan đã!
“Chúng ta sẽ chụp ảnh cưới ở nước ngoài ư?”
Kiều Dĩ Thần gật đầu: “Tranh thủ chụp ngoại cảnh cho MV thì chụp ảnh cưới luôn. Bên phía nhiếp ảnh gia, anh đã hẹn trước rồi.”
Đinh Mông: “……”
Sao cô lại thấy việc đi Paris chụp ngoại cảnh cho MV cũng là ý của Kiều Dĩ Thần nhỉ …
“Sao thế?” Kiều Dĩ thần nhướng mày nhìn cô.
Đinh Mông cười nói: “Không có gì.” Chó con không phải là người mượn việc công làm chuyện tư.
“Được rồi.” Giang Mạn ngồi một bên không muốn nhìn cảnh ân ái này nữa, khẽ nhíu mày, nói: “Hai người mau ra khỏi văn phòng tôi ngay. Đây đâu phải nơi hai người khoe mẽ tình cảm chứ. Ghê quá!”
Đinh Mông: “…”
Kiều Dĩ Thần mặt không thay đổi đứng lên kéo Đinh Mông ra ngoài.
Đinh Mông đi theo anh, nghĩ mãi mới dám hỏi: “Anh thật sự muốn đi Pháp chụp ảnh cưới sao?”
“Ừ, váy cưới của em vốn được đặt may ở Pháp mà, nhà thiết kế bộ váy đó cũng là người Pháp, nếu như lúc chụp phát hiện chỗ nào không hài lòng cũng có thể nhanh chóng sửa lại.”
Đinh Mông: “….”
Như vậy có phải tốn rất nhiều tiền không?
Sáng mùng 4, Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần cùng tổ quay lên đường sang Pháp. Khách sạn đã đặt từ trước, mọi người đến khách sạn đã có người đợi sẵn phát khóa phòng cho từng người.
Người phụ trách đưa khóa phòng cho Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần, cười mờ ám nhìn hai người: “Hai người ở phòng 1206 nhé.”
Đinh Mông ngượng ngùng hỏi: “Tôi ở chung phòng với Kiều Dĩ Thần sao?”
Kiều Dĩ Thần quay đầu nhìn cô: “Không được à?”
Đinh Mông: “….”
Cô xấu hổ đến mức không biết nói gì nữa! Anh giả vờ không rõ hả??
Nhưng Kiều Dĩ Thần cũng chẳng quan tâm người khác nghĩ gì. Đối với anh, ở cùng phòng với vợ mình mới là quan trọng nhất.
Người phụ trách vẫn cười như cũ: “Vợ chồng hai người ở một phòng đâu có gì lạ, phải tiết kiệm kinh phí cho công ty chứ.”
Đinh Mông: “…..”
Ngày đầu tiên đến Pháp chưa bắt đầu lịch trình làm việc ngay, mọi người đều thống nhất nên để quen múi giờ rồi mới bắt tay vào làm, như vậy mới đạt hiệu suất công việc cao. Hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Đinh Mông đã phải dậy sớm chuẩn bị cho tạo hình của mình trong [Nụ Hôn Rực Rỡ].
Lúc trước mọi người cũng đã thống nhất, vì ca khúc này rất mới lạ nên cũng đổi tạo hình mới cho Đinh Mông.
Chỉ mấy phút xuất hiện ngắn ngủi trên MV, Đinh Mông đã phải thay đến hơn chục bộ quần áo. Mà cứ đổi trang phục là lại thay luôn kiểu tóc, sơn móng tay và phong cách trang điểm.
Trời ạ! Mỗi phút ở nước ngoài đều là cả đống tiền đó, Đinh Mông nhìn nhân viên make-up đang chầm chậm sửa lại sơn móng tay cho cô mà thấy vô cùng sốt ruột.
“Bình tĩnh, làm móng là phải cẩn thận nhất.” Stylist lần này vốn là người Pháp, may là Đinh Mông cũng có thể trao đổi bằng tiếng Anh. Mặc dù cô chưa có cơ hội được xuất ngoại, nhưng tiếng Anh lúc trước học ở trường phổ thông cũng khá tốt, các buổi giao lưu với người bản xứ hay các hoạt động ở câu lạc bộ tiếng Anh cô đều tích cực tham gia, cũng thường xuyên luyện nói với bạn bè.
Chính vì vậy bây giờ Đinh Mông vẫn có thể nói chuyện đơn giản với stylist. Thực ra cô muốn nói chụp ảnh này đâu có chú trọng phần móng tay, không nhất thiết cứ đổi một bộ quần áo lại đổi một kiểu móng khác. Thế nhưng nhìn nhân viên trang điểm chăm chú làm việc, Đinh Mông cũng ngượng ngùng không dám mở miệng.
“Ừ, vậy anh cứ từ từ làm cũng được.” Đinh Mông chỉ có thể cười miễn cưỡng với chuyên viên trang điểm.
MV [Nụ Hôn Rực Rỡ] chụp khoảng tầm 3 ngày, phần lớn thời gian là thay trang phục. Không chỉ là quần áo, kiểu tóc mà phong cách trang điểm cũng phải đổi. Người phụ trách tạo hình làm việc hết sức cẩn thận, không hề lười biếng.
“Chà, đổi lại, tạo hình này quá phù hợp với em, vừa có nét đẹp của người con gái phương Đông, lại có chút sang trọng của phương Tây.” Nhà tạo mẫu khen Đinh Mông không ngớt lời, “Bây giờ em trực tiếp tham gia tuần lễ thời trang Paris, anh tin rằng chắc chắn sẽ được các nhà báo ca tụng.”
Đinh Mông cảm thấy có chút ngượng vì lời khen của anh ta, liền cảm ơn.
Haizzz, chờ mãi mà các tổ khác mới chuẩn bị xong. Thực ra các cảnh quay ngoại cảnh này cũng khá đơn giản, chỉ là quay cảnh Đinh Mông đi trên khinh khí cầu trên nền quảng trường Trocadero[2].
[2] Quảng trường Trocadero: là một trong những địa danh nổi tiếng của Pháp, gần tháp Eiffel.
Tuy rằng quay ngoại cảnh tốn rất nhiều thời gian nhưng mà khi đưa lên MV cũng chỉ có vài tấm ảnh thôi.
Đinh Mông nghĩa mà thấy rất đau xót, tốn đâu có ít tiền.
Ở góc nhỏ trong quán cà phê gần quảng trường Khải Hoàn Môn, Đinh Mông đang lặng lẽ ngắm khuôn mặt phản chiếu của mình trên mặt kính, tự selfie một tấm rồi update lên weibo: “Ngày thứ ba ở Pháp, cuối cùng cũng đã hoàn thành buổi chụp ảnh cho MV, chờ mong thành phẩm =3=”
Đinh Mông sang Pháp, mỗi ngày đều chụp lại vài tấm ảnh phong cảnh update lên weibo nhưng selfie như hôm nay là lần đầu tiên. Vì thế, ngay khi vừa thấy tin tức cập nhật trên weibo của cô, các fan đã vô cùng kích động.
“Nằm mơ cũng không ngờ kungfu selfie của Mông chủ đã đạt đến trình độ này.”
“Móng tay đẹp quá, chắc phải làm đến vài giờ mất ”
“Chờ mong biên tập hậu kỳ, chỉ còn một tháng nữa thôi, Mông chủ cố lên!”
“Mông chủ của chúng ta chủ yếu dùng nhan sắc xưng bá giới ca hát [doge]”
“Mông chủ của chúng ta đừng nên chỉ lo mỗi sự nghiệp,thỉnh thoảng ngược cẩu một tí:]”
Đinh Mông nghĩ, được thôi, ngày mai cô sẽ ngược cẩu, bởi vì mai cô và Kiều Dĩ Thần sẽ đi chụp ảnh cưới.
Váy cưới lần trước cô đã thử qua, xinh đẹp động lòng người, hoàn toàn không cần chỉnh sửa.
Nhưng đến cuối cùng, Đinh Mông vẫn không dám hỏi giá bộ váy cưới. Cô chỉ sợ hỏi xong lại không dám cưới nữa thôi. TT TT
Địa điểm chụp ảnh cưới vốn Kiều Dĩ Thần đã chọn sẵn trước khi khởi hành, chọn tới chọn lui mãi mới quyết định dùng phong cách cổ điển Châu u cho bộ ảnh cưới này thế nên mới ngoại cảnh chụp mới ở trong nhà thờ cổ mấy trăm năm ở giữa Paris hoa lệ.
Mắt thẩm mỹ của Kiều Dĩ Thần rất tuyệt vời, hình ảnh Đinh Mông trong bộ váy cưới thướt tha, đang đứng tựa lưng vào bậu cửa sổ làm Kiều Dĩ Thần ngẩn ngơ một hồi.
Đinh Mông mỉm cười với anh làm Kiều Dĩ Thần cứ ngắm cô mãi không thôi.
Anh nhẹ nhàng vươn tay, vuốt ve đuôi mày của Đinh Mông. Hai người chụm đầu vào nhau, tâm liền tâm, môi kề môi.
Nhiếp ảnh gia thấy vậy liền nhanh chóng chớp lấy khoảnh khắc đó.
Nhờ bộ váy cưới xinh đẹp mà nhiếp ảnh gia cũng nhanh chóng chụp được 1 concept ảnh cưới lãng mạn. Nhưng mà nhiếp ảnh gia cũng thật đáng thương. Chỉ vì những tấm hình đẹp mà anh ấy phải quỳ rồi lết trên mặt cỏ khiến người xem bên cạnh cũng phải đau lòng.
Hôm nay thời tiết rất thích hợp để chụp ảnh, dường như trong không khí còn thoảng hương hoa. Đinh Mông ngoảnh mặt lại, chăm chú nhìn Kiều Dĩ Thần: “Chó con, em cảm thấy mình giống như nàng công chúa Disney vậy!”
Kiều Dĩ Thần cúi đầu nhìn cô rồi khẽ mỉm cười: “ Nhưng đâu có hoàng tử nào gọi là Chó con đâu.”
Đinh Mông cười, nói: “Có đấy, chính là anh mà!”
Nhiếp ảnh gia ở bên cạnh hét lên “kiss”, Kiều Dĩ Thần hơi cúi đầu, hôn lên môi Đinh Mông: “Hoàng tử vì em mà bị gọi là Chó con, vậy thì em phải dùng cả đời này ở bên hoàng tử, công chúa của anh.”
Chụp ảnh cưới xong, Đinh Mông đi theo nhiếp ảnh gia để xem ảnh gốc trên máy. Lúc trở lại khách sạn, cô dùng máy tính update weibo.
Đinh Mông_Mông chủ v: Album #Cảm Ơn# sau khi biên tập sẽ phát hành vào 20 tháng 6, hôm đó cũng là ngày tôi và Kiều Dĩ Thần tổ chức hôn lễ [icon thẹn thùng]hôm đó mua album sẽ được tặng kẹo cưới.
[hình ảnh][hình ảnh]
Cô đăng lên hai tấm hình, bức thứ nhất là ảnh chụp hai người đang mặc đồng phục cấp hai, ngồi trong phòng học chụp ảnh. Bức thứ hai chính là bức ảnh mới chụp lúc chiều, Kiều Dĩ Thần hôn môi cô trong bộ lễ phục áo cưới.
Weibo dậy sóng.
“Chụp ảnh cưới!!! Tôi nói mà, đi Pháp chắc chắn là có âm mưu!!!”
“Nằm tào, chỉ số nhan sắc hai người đều rất cao, mau sinh tiểu bảo bảo đi, chị sẽ chờ em lớn lên!”
“Đẹp quá aaaaa QAQ chúc phúc cho Mông chủ, chúc phúc Kiểu Đại Thần, hai người nhất định phải hạnh phúc đó QAQ”
“Fanclub Tiểu Chanh phía Tây Nam phát điện mừng! Chờ đợi album! Chúc mừng đám cưới!”
“Ngay cả hôn lễ cũng dùng để quảng bá album, không ngờ rằng đến anh cũng thế [bye bye]”
“Từ lễ phục đến váy cưới giống như trong thần thoại vậy QAQ chúc phúc hai người!”
“Hôm qua tôi mới bảo Mông chủ ngược cẩu một chút, hôm nay Kiều Đại còn làm quả lớn như vậy, bây giờ tôi rút lại lời nói hôm qua có kịp không?”
“Tôi mù rồi [icon vừa khóc vừa cười]”
“Album nhất định tôi sẽ mua, chúc Mông hạnh phúc! Có thể cho tôi hỏi váy cưới giá bao nhiêu không?”
“Fanclub Tiểu Chanh khu Hoa Đông phát điện mừng! Tôi nhận thầu 50 album.”
“Các đồng chí công an đang ở đâu TT TT TT”
“Nhìn họ mà tôi muốn kết hôn [cúi chào] nhưng mà tôi không có người yêu [cúi chào]”
“Lăng xê album kiểu này, đã không còn mong chờ album nữa rồi.”
“Lăng-xê thì đã làm sao, sao phải im lặng chứ? Hôm nay là ngày đại hỉ, đại tỷ ta không thèm mắng chửi các người [mỉm cười]”
“Không ngờ mỗi bức hình trong MV đều kỳ công đến như vậy, thế mà có người còn nói album này sẽ flop cơ đấy [cúi chào]”
“Tin tưởng tài năng và thái độ của Kiều Dĩ Thần với âm nhạc, cũng tin tưởng thực lực của Mông chủ, tôi rất mong chờ album.”
Kiều Dĩ Thần vừa đi ra khỏi phòng tắm đã thấy Đinh Mông update xong weibo kia. Anh cũng thuận tay cầm điện thoại trên giường lên cập nhật weibo.
“Album này chính là lễ vật của tôi dành cho cô ấy, cũng là quà tặng cô ấy dành cho tôi. Vì thế đương nhiên sẽ phát hành vào ngày tổ chức hôn lễ, hy vọng mọi người sẽ thích lễ vật này.”
Chỉnh sửa xong những lời này, Kiều Dĩ Thần ấn nút đăng bài, cuối weibo còn cho rất nhiều trái tim.