Nghe tới đây bầu không khí im lặng đến ngột ngạt, và rơi vào trầm tư
Gia Nhi:"Không được, nếu mà mình nói ra bây giờ thì Mộng Liên Hoa sẽ bị bọn họ làm cho tán gia bại sản mất"
Rồi Gia Nhi bắt đầu lên tiếng:"Dạ không, không có gì hết cả, em chỉ là tâm trạng không tốt nên lên tầng thượng vô tình ngã xuống thôi"
Nhật Dạ:"Em đừng có mà nói dối bọn anh có được không"
Tinh Nguyên:"Bởi vì bọn anh biết rằng em nói nói dối rất tệ"
Nguyệt Quang:"Vậy giờ em có thể nói thật cho bọn anh nghe có được không"
Gia Nhi hít sâu một hơi trấn tĩnh lại và nói:"Em nói rồi, không có đâu ạ, các anh nghĩ nhiều rồi"
Tử Nhạn:"Không, bây giờ bọn anh cần nghe lời giải thích từ em"
Cạch, tiếng chén đặt xuống bàn khiến cho bầu không khí lại lần nữa im lặng đi
Gia Nhi:"Em đã nói rồi, em không sao đâu, vậy em đi lên phòng trước đây"
Nói rồi cậu đi thẳng vào phòng của mình tắm rửa và suy nghĩ trong bồn tắm
Gia Nhi:"Kỳ này tiêu thật rồi, nếu mà việc này bị họ biết thì bảo đảm luôn là Mộng Liên Hoa sẽ bị tán gia bại sản"
Gia Nhi:"Cơ mà nếu cô ta tán gia bại sản thì chắc chắn sẽ tìm mình tính sổ, vậy là cái số sống lâu sống dai của mình sẽ kết thúc sau T.T"
Gia Nhi:"Nhưng mà nếu mình không nói họ nghe thì nguyên chủ sẽ bị ấm ức a, ôi khổ quá đã già rồi mà còn suy nghĩ ba cái đau đầu này"
Gia Nhi lại lần nữa lầm bầm nói:"Thôi vậy thì che giấu tới đâu hay tới đó, nguyên chủ à cậu ráng chịu ấm ức này nha, vì tương lai thoát chết lẫn số phận giống nguyên tác, không sao cậu sẽ không chịu ấm ức một mình nữa đâu"
Gia Nhi:"Vì từ giờ đã có tôi chịu ấm ức cùng cậu mà"
Cũng cùng lúc đó bên dưới nhà ăn
Tử Liêm:"Tôi cá là em ấy đang che giấu điều gì đó rồi"
Nhạn Điệp:"Nhìn là chắc rồi, nhưng tại sao em ấy phải làm như vậy cơ chứ?"
Ngọc Sương:"Đoán cũng chẳng được gì đâu"
Thiên Dạ:"Giờ chỉ còn cách đó là lấy điện thoại em ấy điều tra thôi, nhưng làm cách nào để lấy nó đây"
Reng reng tiếng chuông điện thoại vang lên chỗ nấu ăn, họ nhìn lại túi mình thì điện thoại đâu có reng, vó khi nào
Cộp cộp, tiếng bước chân hướng thẳng chỗ nấu ăn và cầm điện thoại lên
Lệ Phong:"Đây...đây chính là điện thoại của Gia Nhi mà, cơ mà số này là số gì đây"
Dạ Huyết:"Thử bật loa ngoài ở mức nhỏ xem sao!!"
Bên trong điện thoại tiếng phụ nữ vang lên
Mộng Liên Hoa:"Gia Nhi tao nói cho mày biết, tốt nhất là nên tránh xa chồng của tao ra, nếu không lần sau tao không để mày sống dễ vậy đâu"
Rồi cúp máy, ả ta trong phòng của chính ả quăng cái điện thoại lên giường ngồi cười
Mộng Liên Hoa:" Ha ha lần này mày chắc chắn sẽ không dám động vào họ đâu, mà nếu mày có động thì tao chưa chắc để yên cho mày đâu"
Tiếp đó ả ta thay đồ đi bar chơi, nhưng có vẻ như ả không biết rằng họ đã nghe tất cả lẫn bật tin nhắn là thì số điện thoại cùng là một người nội tâm
Sương Băng:"Ra cô chính là kẻ đã xô em ấy xuống tầng thượng sao"
Thu Nguyệt:"Kì này cô chết chắc rồi đấy"
Và họ cầm lấy điện thoại của mình vào website bên trường mình để điều ta số điện thoại của kẻ đã làm Gia Nhi rơi vào tình trạng như bây giờ
Bên trên phòng ngủ, Gia Nhi bước ra mà lau khô đầu tay vớ tìm điện thoại thì nói
Gia Nhi:"Tiêu rồi, mình không đem điện thoại lên, chết rồi hy vọng họ không bật máy lên", tiếp đó Gia Nhi lại nhanh chóng mặt đồ vào chạy xuống nhà dưới