Tối đó trong nhà của Trần gia, tám người tập hợp đầy đủ ngồi xuống bàn nói chuyện với nhau
Lệ Phong:"Giờ chúng ta nên làm cái gì đây?"
Dạ Huyết:"Anh cũng không biết, còn em thì sao đây Gia Nhi"
Gia Nhi rất nhanh chìm trong cái suy nghĩ của mình và cũng rất nhanh mà thoát ra khỏi mớ hỗn độn đó và nói
Gia Nhi:"Theo em thấy thì trước chúng ta nên gọi cho năm idol nào đó đến đây đi ạ, vì em có một số chuyện cần phải hỏi họ"
Vừa dứt lời Nhật Dạ nhanh chóng cầm điện thoại của mình lên ấn một dãy số kí tự ngẫu nhiên đưa lên tai của mình mà đợi bên kia bắt máy nói
Tút tút,.... Alo
Tiếng tút tút vang lên ngắt quãng tiếp đó chính là tiếng nói alo vang lên
Nhật Dạ rất nhanh chóng mà đáp trả:"À chuyện là các cậu mau tới đây đi, chúng tôi có chuyện cần nói với các cậu nè"
Ngọc Sương nhanh chóng đáp trả bên kia đầu dây:"Ok vậy lát nữa bọn tôi qua, giờ đang chụp poster ảnh"
Nhật Dạ:"ok"
Và cúp máy, mấy tiếng sau, cánh cửa của nhà Trần gia mở ra, bước vào bên trong chính là năm tên idol nào đó trông rất đẹp mã ngồi xuống
Thiên Dạ:"Rồi, mọi người gọi bọn tôi tới đây có chuyện gì không"
Gia Nhi nhìn Tinh Nguyên gật đầu, Tinh Nguyên nhanh chóng đưa tài liệu về Ngọc Thanh Tâm cho họ xem và nói
Tinh Nguyên:"Các cậu có quen Ngọc Thanh Tâm hay không?"
Nhạn Điệp cầm lấy tài liệu và đọc lẫn nói:"À có, gặp lúc chuẩn bị kế hoạch trả lại sự thật cho hai tên nào đó"
Tử Liêm:"Bọn tớ còn thấy trên người cậu nhóc đó có vô số vết bầm tím cũ mới trồng chéo lên nhau!!"
Tử Nhạn:"Nhưng khi chạy theo em ấy hỏi chuyện thì chỉ nhận lại sự sợ hãi lẫn vài câu nói như tránh xa tôi ra đi các anh sẽ bị liên lụy đấy,..."
Nghe tới đây ai cũng chìm vào suy nghĩ riêng, riêng Gia Nhi cầm hồ sơ tài liệu bao quát Ngọc Thanh Tâm nghĩ nghĩ nói
Gia Nhi:"Hay là ngày mai chúng ta tới nhà của cậu ấy đi, ở đây có ghi nơi ở của cậu ấy đây này"
Tử Nhạn cầm lấy nhìn và nói:"A có này, vậy ngày mai là thứ bảy đúng không và thứ bảy đó không ai bận học đâu ha"
Gia Nhi:"Ok luôn"
Tại nhà Ngọc Thanh Tâm hiện tại đây rất hoang vắng, nhưng đồ đạc vẫn mới và đầy đủ điều kiện
Tiếng cửa mở vang lên, một thiếu niên bước vào bên trong tâm trạng khá mệt mỏi khi vừa ra về liền đi làm kiếm tiền chăm lo cho cuộc sống lẫn tiền học của mình
Đơn giản thôi, vì cha mẹ của Ngọc Thanh Tâm đã chết trong một lần tại nạn ngẫu nhiên, và cậu thân có mặt ở đó nhưng lại được cứu sống còn họ thì không
Cảm giác ấy dần trở thành một vết sẹo không thể nào xoá bỏ, đã vậy Ngọc Thanh Tâm còn là đồng tính nữa mới đau chứ
Ngã lưng trên chiếc ghế sô pha của mình, tay đặt lên trán che đi mắt chỉ chừa nửa dưới, nước mắt bắt đầu lăn dài trên khuôn mặt diễm lệ của Ngọc Thanh Tâm mà nội tâm
Ngọc Thanh Tâm:"Đau quá, cảm giác như ai đó đang bóp nghẹt lồng ngực vậy, đau quá hức....cha...hức....cha mẹ Tâm nhi đau quá, hai người hiện ở đâu vậy chứ, hai người biết Tâm nhi nhớ cỡ nào không"
Thanh Tâm nội tâm tiếp:"Cha mẹ hai người biết không, ở trường Tâm nhi luôn bị ăn hiếp đến khi con gặp được họ, họ không những không đánh con mà còn giúp Tâm nhi nữa đấy ạ"
Thanh Tâm:"Nhưng hai người biết không Tâm nhi không dám nói cho họ nghe, bởi lẽ nếu nói họ nghe họ sẽ bị bọn chúng đánh mất, lẫn nếu họ biết được Tâm nhi thích nam thì sẽ xa lấn Tâm nhi mất, Tâm nhi đau lắm hức....cha mẹ tại sao lại không đưa Tâm nhi theo cùng chứ"
Đêm đó tại căn nhà trống vắng chỉ có một người ở, tiếng khóc nức vang lên khắp cả căn nhà, cơn mưa cũng bắt đầu đổ, có vẻ như cơn mưa này chính là đang đồng cảm cho hoàn cảnh của Thanh Tâm đj