Ả ta bắt đầu đứng hình rồi trả lời lắp ba lắp bắp:"Thì......thì các bạn nhắn tin cho em nên em mới biết thôi ạ!"
Cô giáo:"Ồ vậy sao, mấy đứa nghe rồi đó, nếu thật thì nói có nếu không thì nói không có đồng thanh rồi đưa bằng chứng ra nào"
Nói rồi các phòng thi bắt đầu đồng thanh nói không rồi đưa tin nhắn lẫn danh bạ của mình ra chứng minh rằng mình không hề quen biết ả Mộng Liên Hoa nào đó
Liên Hoa bắt đầu cứng họng, giáo viên tiếp tục nói:"Các em vào được rồi đó"
Từ cửa Thu Nguyệt, Sương Băng bắt đầu đi vào đối diện ả ta và nói
Thu Nguyệt:" Nếu tôi nhớ không lầm lúc thi xong cô đi về luôn chứ đâu có ở lại nghe thông báo của thầy hiệu trưởng đâu"
Sương Băng:"Vậy làm sao mà cô biết được rằng chuyện chúng tôi phao bài"
Tiếng nói bí ẩn vang lên từ Lệ Phong:"Trừ khi cô đứng đằng sau vụ vu oan này, sao, còn chối không"
Nhật Dạ từ đầu xuất hiện trên tay cầm tờ giấy pháo lẫn giấy sét nghiệm vân tay đưa lên
Nhật Dạ:"Cô hết đường chối rồi, chúng tôi đã điều tra được người đứng đằng sau chuyện này là cô chứ không phải là ai khác đâu, nhận lỗi đi"
Mộng Liên Hoa chính là không nói được gì nhưng nội tâm:"Chắc chắn là thằng khốn nạn đó, chính là Gia Nhi, mày lại dám vạch trần tao, khiến hình ảnh của tao xấu đi, tao tuyệt đối không tha cho mày đâu"
Rồi ả ta bỏ phòng thi về nhà nói với cha mình nghe những chuyện mình đã gặp phải khiến ông tức giận
Cha Mộng Liên Hoa:"Giành bản đấu thầu của tao, giờ giành luôn cả sự tín nhiệm của hiệu trưởng với công ty tao, bọn bây được lắm, tao không tha cho đâu"
Mộng Liên Hoa bắt đầu nói:"Con có một ý này, cha, cha hãy làm mọi cách cho con cưới được bọn họ, còn con sẽ tìm cách giúp công ty cha nuốt chửng bọn họ, một công đôi việc cha thấy thế nào"
Ông Mộng suy nghĩ hồi lâu liền gật đầu đồng ý nói:"Được thôi, cha sẽ nghĩ cách giúp con còn con nghĩ cách giúp cha, cúp máy đi"
Rồi hai người bọn họ cúp máy, còn con ả đó bắt đầu lật đổ bàn cùng với những chén dĩa đồ ăn trên đó
Mộng Liên Hoa:"Trần Gia Nhi, tao nhất định sẽ không để mày chiếm lấy vị trí của tao đâu, tuyệt đối không, vì vị trí đó sẽ là của tao, của Mộng Liên Hoa này, mày đừng hòng giành họ với tao"
Cùng lúc đó tại trường, họ đã giải quyết xong tất cả và bắt đầu học bài mới cho tới lúc ra chơi
Tiếng chuông bất chợt vang lên báo hiệu giờ ta chơi đã xuất hiện, ai nấy cũng chia nhóm nhỏ ra để đi đây đi đó mua đồ, sinh hoạt vỏn vẹn trong trường
Gia Nhi bắt đầu nói:"Các anh chọn chỗ căn tin ngồi đi, em quên một số thứ trên lớp, lấy xong em xuống liền các anh khỏi lo"
Cộp cộp, tiếng chạy vang lên hướng phòng học mà thẳng tiến, rầm một phát Gia Nhi đụng chúng Ngọc Thanh Tâm vội nói xin lỗi
Nhưng chuyện gì đã xảy ra vậy, tại sao trên người Ngọc Thanh Tâm lại đầy thương tích vậy
Gia Nhi:"Này cậu gì ơi, cậu sao lại ra nông nổi này vậy"
Thanh Tâm sợ hãi chỉ dám nói hai chữ xin lỗi liên hoàn, rồi chạy đi, nhưng Gia Nhi đâu dễ dàng bỏ qua như vậy, con người cậu thấy chuyện bất bình là phải làm cho rõ nên đã chạy theo Thanh Tâm tới khuôn viên sau trường
Gia Nhi:"Này, cậu là Ngọc Thanh Tâm đúng không, đừng sợ tớ là Trần Gia Nhi, lớp kế bên lớp cậu học, cậu có thể nói cho tớ biết ai đã đánh cậu không?"
Ngọc Thanh Tâm:"Không, tớ mà nói thì cậu cũng bị vạ lây đấy, nên tránh xa tớ ra cậu sẽ được an toàn"