Sáng ngày hôm sau, họ vẫn là đi học bình thường, nhưng không vào tiết học mà là đi dọn dẹp vệ sinh khắp sân trường cho đến khi giờ ra chơi tại căn tin trường học
Roạt, cạch, bịch rốp những tiếng cố tình chọi đồ ăn xuống sàn nhà thật nhiều để hai người nào đó dọn dẹp vang lên cùng tiến nói,
Bạn 1:"Đó bọn tao phân phát rác cho hai tụi bây đó, đồ gian lận"
Bạn 2:"Ấy mà hình như còn rất ít thì phải, thôi để bọn tao tạt canh cho bọn mày lau nhé"
Rồi đồng loạt những chén canh tạt xuống đất, sau đó lấy chân đạp lên thức ăn mà day ra trông rất dơ bẩn
Thu Nguyệt:"Bọn mày kiếm chuyện đúng không?"
Bạn 4:"Bọn tao nào kiếm chuyện với bọn mày bọn tao làm việc này chính là tốt cho mày thôi đồ gian lận"
Bạn 77:"Đúng đó chỉ có lao động nhiều mới trị được bọn gian lận như tụi bây"
Bạn 900:"Bày đặt ra vẻ ta đây giỏi giang về kiến thức hả, rồi giờ ra thi lại làm ba cái chuyện phao bài quay cóp"
Sương Băng cũng không nói gì chỉ chăm chú dọn dẹp những đồ ăn của bọn chúng vứt xuống
Bạn 102:"Ha ha ha tao nói chứ tụi bây, trường mình có một à không tên lao công gian lận thi cử kìa ha ha ha ha"
Bạn 888:"Lũ ngu đần đó đi dọn rác là đúng rồi, ai bảo bọn chúng gian lận thi cử làm cái chi mô ha ha ha "
Cạch rầm soạt, tiếng đánh nhau vang lên xuất phát từ Thu Nguyệt và Sương Băng
Tiếng đổ vỡ chén dĩa cũng vì thế mà bắt đầu gây sự chú ý của giáo viên trong căn tin trường học
Còn Lệ Phong, Gia Nhi và Dạ Huyết thì mới vừa bước chân vào căn teen nên chưa hiểu chuyện gì xảy ra cũng bị kêu lên phòng giám thị
Tại phòng giám thị
Giám thị:"Nói đi các anh muốn thế nào, một là nghỉ học vĩnh viễn hai là đi xin lỗi những người mà hai anh đánh đến đầu đỗ máu"
Lệ Phong:"Sao....họ đánh mấy học sinh đó đến chảy máu đầu sao?"
Giám thị:"Đúng vậy, tôi không muốn làm phiền ông Trần nên đã đưa bà người tới đây một lời giải quyết toàn bộ đi"
Dạ Huyết:"Sao hai đứa bây lại đánh bọn nó vậy"
Bỗng cánh cửa mở ra ả Mộng Liên Hoa bắt đầu bước vào bên trong miệng luôn vấp vấp mà tỏ ra yếu ớt đến đáng thương nói
Liên Hoa:"Không....không phải như thầy....thầy đã nghĩ đâu ạ....họ...họ bị ức hiếp nên làm thế thôi ạ"
Rồi giả bộ vấp té vào người Lệ Phong và Dạ Huyết để được ôm cánh tay
Nhưng ả ta đâu thể ngờ rằng ả vui bọn họ đẩy ra cho té thật mới đau chứ
Lệ Phong:"Cút, khó chịu vãi ra"
Dạ Huyết:"Gia Nhi lại đây chút"
Gia Nhi chưa kịp hiểu gì mà đi lại liền bị bọn họ ôm vào lòng lúc lâu rồi nói
Lệ Phong:"Cảm ơn em nhiều nha"
Dạ Huyết:"Vi khuẩn đi hết rồi, quả nhiên Gia Nhi thần kì nhất làm cho vi khuẩn bay đi a~~"
Gia Nhi:"....."
Giám thị nội tâm cho hay:"Mù mắt ta rồi"
Thu Nguyệt:"Thằng con hoang, còn cô nữa, bọn tôi không cần cô giả nai cút"
Ả ta tức hậm hực trong lòng mà siết chặt tay nghiến răng nghiến lợi nội tâm:"Má nó thằng ????????, tại sao mày lại dám giành họ với tao, dám ôm họ trước mặt tao chứ, thằng khốn nạn dơ bẩn"
Ả nuốt cục tức xuống nói tiếp:"Các....các.....anh em không....không phải tới đây gây chuyện đâu ạ, tại......tại vì em muốn các anh không bị tội thêm tội nữa đâu ạ"
Vâng, một câu nói không hề giả trân vì có nước mắt lấp la lấp lánh rơi xuống tí tách, nhìn cái bản mặt ả ta mà muốn đấm cho một phát vì giả nai thật sự:))
Sương Băng:"Cút, tôi bị dị ứng với con điên lẫn khùng và giả nai:)))"