Bách Quỷ Trà Lâu

Chương 9: Toàn thân nổi da gà

Trước Sau

break

Hình như Lý Mộc cũng hiểu được ý tôi, trong bóng tối mò mẫm đến gần, ấp úng nói:

“Thiết Tâm... Chỗ này... Có chuyện gì xảy ra sao...”

Tôi nuốt một ngụm nước bọt đầy sợ hãi, lại lấy ra một que diêm từ hộp quẹt:

“Đây là que diêm thứ ba, cậu nhìn cho kỹ...”

Nói xong, tôi “xoẹt” một tiếng quẹt diêm. Trong khoảnh khắc ánh sáng bừng lên, một khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy xuất hiện ngay trong luồng sáng yếu ớt. Đôi mắt đen ngòm không tròng trắng của con quỷ đó đang nhìn chằm chằm vào tôi, cái miệng há rộng để lộ hàm răng đầy máu, nở một nụ cười quái dị!

“Đệt!”

Tôi bị cái thứ kinh dị này dọa cho hồn bay phách lạc, Lý Mộc thì ngã lăn ra đất. Trong cơn hoảng loạn, tôi không biết lên cơn điên gì mà vung tay tát thẳng vào mặt con quỷ!

“Bốp!”

Điều khiến tôi kinh ngạc hơn là cái tát này giáng thẳng vào mặt quỷ. Cùng lúc đó, có lẽ do cái tát của tôi quá mạnh, thân thể của nó bay vút đi!

Chớp lấy cơ hội, tôi vội vàng đốt nến!

Nến cháy lên, soi sáng khu vực xung quanh năm sáu mét. Tôi đưa nến cho Lý Mộc, mượn ánh sáng yếu ớt, tôi biến nỗi sợ hãi thành cơn giận dữ, tung ra một tràng quyền pháp “mày chết hoặc tao chết”, không chút nương tay nhằm thẳng vào cái thứ đã dọa tôi khiếp vía!

“Đánh chết nó! Đánh chết nó!”

Chắc Lý Mộc cũng bị dọa cho tức điên, chỉ vào con quỷ mà chửi rủa:

“Nó không muốn cho chúng ta sống, chúng ta cũng không thể để nó sống!”

Nói xong, cậu ta nhặt cục đất ném tới tấp vào con quỷ. Hai thằng đàn ông chúng tôi cứ thế xông vào đánh đấm nó hơn một phút, cuối cùng con quỷ cũng nằm im.

Khi chúng tôi hoàn hồn, tôi thở hổn hển nhìn con quỷ. Càng nhìn tôi càng thấy có gì đó không ổn, vì tôi thấy bóng dáng này hình như đã gặp ở đâu rồi.

“Sao thế Thiết Tâm?”

Lý Mộc lau mồ hôi lạnh trên mặt, khẽ hỏi.

Tôi cầm nến cúi xuống nhìn cái thứ toàn thân dính đầy bùn đất, nhỏ giọng hỏi Lý Mộc:

“Cậu nhìn cái này xem, có phải... hơi giống người kia không?”

“Cái thứ quỷ quái này đáng sợ như vậy, mẹ nó giống ai được chứ? Cậu nói nhanh lên đi đại ca Thiết Tâm của tôi!”

Lý Mộc hừ một tiếng, cũng cầm nến soi theo tôi. Rất nhanh, vẻ mặt cậu ta như vừa nuốt phải ruồi chết.

Cậu ta trợn tròn mắt, kinh ngạc hỏi tôi:

“Trời đất ơi... Đây... Đây là người đàn bà chúng ta tìm sao? Ôi mẹ ơi!”

Tôi bịt mũi che miệng, nhỏ giọng nói:

“Cái thân hình đầy đặn này... Ngoài người đàn bà đó ra thì còn ai vào đây?”

Lý Mộc vội vàng quay đầu nhìn xung quanh, thấy không ai phát hiện ra hành vi bạo lực của chúng tôi mới thở phào nhẹ nhõm:

“May quá... Không ai thấy...”

Tôi vội kéo cậu ta lại, nói:

“Bây giờ là lúc nghĩ đến chuyện đó sao? Mau xem bà ta chết chưa!”

Lý Mộc nắm chặt tay, dù không tình nguyện nhưng vẫn lật con quỷ lại. Đúng như chúng tôi dự đoán, đây quả nhiên là người đàn bà bị tà ma ám mà chạy vào núi sâu!

Nhìn thấy bộ dạng bà ta bị chúng tôi đánh cho bầm dập mặt mày, tôi và Lý Mộc nhìn nhau, cùng im lặng.

Cậu ta hạ giọng hỏi tôi:

“Thiết Tâm, cậu thấy bà ta còn sống được không?”

Tôi nhíu mày, cúi đầu nhìn người đàn bà:

“Nhìn bộ dạng suy nhược này của bà ta, tôi thấy khó sống lắm!”

“Vậy... hay là... chúng ta chôn bà ta ở đây đi?”

Đôi mắt Lý Mộc lộ vẻ hung ác, dùng ngón tay vạch lên cổ:

“Chúng ta không cứu được người mà lại đánh chết bà ta... Thiết Tâm, cậu thấy sao?”

“Tôi thấy cái đầu cậu ấy!”

Tôi vỗ vào đầu cậu ta, nhỏ giọng mắng:

“Đừng lề mề nữa, mau khiêng bà ta ra khỏi núi, trời biết ở đây còn có chuyện gì xảy ra!”

Lý Mộc dù sao cũng từng là lính, trong lúc nguy hiểm này vẫn nghĩ cho người khác:

“Thiết Tâm, những người kia vẫn còn kêu la thảm thiết, chúng ta có nên đi cứu họ không?”

“Cứu người? Cứu thế nào? Chúng ta cách họ hơn hai trăm mét, bà nội từng nói 'quỷ đả tường mười mét một thế giới', ý là ở đây nguy hiểm trùng trùng, biến hóa khó lường, chúng ta có thể lo được cho an toàn của mình đã là trời phù hộ rồi! Bọn họ lén lút mò vào núi trước thì phải chịu hậu quả này, chúng ta làm người tốt thì gặp xui xẻo cũng chẳng ai thương xót đâu! “

Biết đó là người đàn bà kia rồi tôi cũng không sợ hãi như trước nữa, tôi cõng bà ta lên lưng, mặc kệ những người vẫn còn kêu la thảm thiết, đốt nến rồi đi ra ngoài.

Lý Mộc nghe tôi nói chỉ đành bất lực gật đầu:

“Cậu nói cũng đúng, chúng ta vẫn nên lo cho an toàn của mình trước, bọn họ không phải người tốt, nếu để mất mạng thì không đáng.”

Nhưng đúng lúc này, người đàn bà nằm trên lưng tôi đột nhiên kêu quái dị một tiếng, tôi chỉ cảm thấy vai đau nhói, bà ta vùng vẫy khỏi tay tôi, như một con sói hoang lao vào rừng sâu!

Tôi muốn kéo bà ta lại thì đã muộn, chỉ có thể trơ mắt nhìn bà ta biến mất trong bóng tối vô tận!

“Bà cô ơi, bà đẩy chúng tôi vào chỗ chết đấy à!”

Tôi xoa xoa bả vai đau nhức, phát hiện trên tay mình dính đầy máu tươi! Tôi vội gọi Lý Mộc:

“Lý Mộc, cậu xem vai tôi có chảy máu không!?”

Lý Mộc ngẩn người, đưa nến lại gần rồi kinh hãi nói:

“Thiết Tâm, vết thương của cậu... có gì đó không ổn!”

“Không ổn chỗ nào?”

Nghe giọng điệu kinh hãi của Lý Mộc, tim tôi thắt lại:

“Nghiêm trọng lắm sao?”

“Không phải không nghiêm trọng, mà là rất nghiêm trọng! Vết thương bị mưng mủ... hơn nữa trên đó... có... cậu... cậu tự xem đi...”

Lý Mộc rút con dao nhỏ ra khều vào vết thương của tôi, cơn đau khiến tôi biết, tay cậu ta đang run rẩy!

“Mưng mủ rồi? Bị bà ta cắn một cái mà đã mưng mủ rồi? Bà ta còn lợi hại hơn cả zombie à!?”

Tôi nín thở chờ Lý Mộc đưa cho tôi xem cái gì đó, nhưng khi nhìn thấy thứ đó tôi suýt chết ngất!

Bởi vì, tôi thấy trên lưỡi dao có mấy con sâu đen đang ngọ nguậy trong vũng máu đen tím!

Lông tóc trên người tôi dựng đứng lên như bị điện giật, dù không sờ vào da tôi cũng biết da gà đã nổi hết cả lên!

Tim tôi treo lơ lửng, như người mắc chứng sợ độ cao bị treo trên không trung trăm mét, chân không chạm đất. Tôi sợ hãi đến mức mềm nhũn cả người, ngã xuống đất!

“Mẹ kiếp, chuyện gì xảy ra vậy! Lão tử sắp chết rồi sao!”

Tôi ném con sâu trên lưỡi dao của Lý Mộc xuống đất, giẫm chết chúng!

“Thiết Tâm, tôi thấy cậu không phải trúng độc thì cũng là trúng tà, bởi vì... bởi vì có những vết nứt màu máu đang lan từ vết thương của cậu ra!”

Lý Mộc vừa nói vừa kéo cổ áo tôi xuống, dưới ánh mắt kinh hoàng của tôi, từng vệt máu đang lan nhanh từ vai tôi về phía tim!

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc