Không chỉ Mông Xung, ngay cả Triệu Phần Cầm và Lăng Yên khi nhìn thấy cảnh như vậy cũng rất hoảng sợ.
Trước đây, lúc La Chinh bộc phát ra Hắc Hỏa thì đã có thể nói2là vô địch rồi, ngay cả lưỡi của Mãng Cổ Cự Thiềm cũng bị ngọn lửa kỳ dị đó đốt cháy.
Chẳng qua, dù con Mãng Cổ Cự Thiềm có lợi hại cỡ nào đi nữa thì5chung quy cũng chỉ là máu thịt, Hắc Hỏa của La Chinh có thể làm bỏng đầu lưỡi nó thì cũng không phải là chuyện đặc biệt khó chấp nhận gì. Nhưng chắc chắn thanh cự6kiếm trước mắt này còn vượt qua cả thánh khí!
Nói không chừng còn là thần khí trong truyền thuyết!
Tuy mọi người không thể khẳng định, nhưng đã đoán chắc tám chín phần, vậy mà La Chinh5vừa thả Hắc Hỏa ra, nói đốt liền đốt luôn? Hơn nữa sao tốc độ luyện lại có thể nhanh như vậy?
Đám Lăng Yên cảm thấy nhanh, nhưng ngược lại La Chinh lại cảm thấy chậm.
Trước3kia, dù đốt bất kỳ vũ khí gì thì gần như Hắc Hỏa chỉ cần lướt qua một cái là có thể nung sạch cả tạp chất trong đó, vậy mà thanh cự kiếm này lại khác. Sau khi Hắc Hỏa cháy đi cháy lại hai ba lần thì mới dần dần khiến nó chảy ra, Thiên Diễn Tinh Hoa chảy ào ào về phía La Chinh như dòng nước suối!
“Nhiều Thiên Diễn Tinh Hoa quá!”
“Lấy để luyện khí thì không biết được bao nhiêu…” Triệu Phần Cầm cảm thán nói.
Nhưng ở đây lại chẳng có luyện khí sư nào, tuy Thiên Diễn Tinh Hoa hiếm, nhưng đối với người thường thì cũng không có tác dụng gì mấy.
La Chinh không ngừng luyện hóa, cự kiếm ở phía dưới bị Hắc Hỏa dần dần đốt cháy ra một cái lỗ nhỏ, sau đó nó dần dần biến lớn. Cuối cùng, phần nửa dưới của cự kiếm bị La Chinh thẳng tay đốt đứt!
Trong nháy mắt, cự kiếm đã bị tách ra làm hai, nửa đoạn trên rơi cái ầm, nện thật mạnh xuống mặt đất làm mặt đất lõm sâu xuống…
La Chinh vẫn nhìn không chớp mắt, tiếp tục chuyên tâm luyện thanh cự kiếm này. Số lượng Thiên Diễn Tinh Hoa mà thanh cự kiếm này sinh ra phải tương đương với mấy trăm vạn món tiên khí! Thiên Diễn Tinh Hoa giống như nước lũ, không ngừng chảy về phía La Chinh để hắn thu vào.
Thực lực của La Chinh tăng lên, sức mạnh của vảy rồng cũng càng ngày càng quan trọng. Sức mạnh bộc phát ở thời điểm mấu chốt có thể phát huy công dụng thần kỳ.
Hiện tại La Chinh đã mở Bách Hội Đài, sau khi tiến hành luyện thể, thể chất của hắn cũng đã tăng lên thêm một bậc. Với tố chất thân thể hiện tại của hắn, rõ ràng có thể tiếp nhận sức mạnh lớn hơn nữa.
Khi luyện hóa cự kiếm này, La Chinh đột nhiên hỏi Thanh Long trong đầu: “Nếu thắp sáng tất cả vảy rồng thì chuyện gì sẽ xảy ra?”
Lúc trước La Chinh mới chỉ thắp sáng mấy chiếc vảy rồng, cũng chưa từng nghĩ tới chính mình có thể thắp sáng tất cả chúng lên. Dù sao thì với tầm mắt của La Chinh lúc ấy, để thắp sáng tất cả vảy rồng e rằng phải cần tới ngàn vạn, thậm chí hơn triệu Thiên Diễn Tinh Hoa, hắn làm sao có thể chuẩn bị nhiều Thiên Diễn Tinh Hoa như vậy được?
Nhưng đến giờ La Chinh đã rõ, số lượng Thiên Diễn Tinh Hoa trong một món thánh khí nhiều hơn tiên khí vô số lần. Cứ như vậy thì tính ra, sau này La Chinh thực sự có thể thắp sáng toàn bộ vảy rồng.
Thanh Long cười nhạt hai tiếng rồi nói: “Nếu như thắp sáng toàn bộ vảy rồng thì có thể giúp ta đúc lại thân Thiên Diễn.”
“Thân Thiên Diễn?”
Thanh Long lập tức thở dài một tiếng: “Hồi ngươi bắt đầu thắp sáng vảy rồng, ta cũng không ngờ ngươi thật sự có thể trưởng thành tới mức này, tinh phách của chín huynh đệ chúng ta bị trấn áp dưới lò luyện này, toàn bộ thân thể đều đã bị hủy.Thiên Diễn Tinh Hoa chính là do luyện khí sư lĩnh ngộ tia Thiên Diễn mà thành. Nếu có thể tạo ra được thân thể lần nữa thì chín huynh đệ chúng ta thực sự có ngày rẽ mây nhìn thấy mặt trời…”
Trong lời nói của Thanh Long ẩn chứa chút tình cảm rất phức tạp. Tạo ra thân thể Chân Long, đối với Thanh Long là chuyện ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến. Nhưng sau này, Thanh Long lại nghĩ có thể La Chinh có mệnh Đại Thế Chi Tranh, nên khả năng cũng lớn hơn.
Mà theo sự trưởng thành không ngừng của La Chinh, khả năng này ngày càng trở nên rõ hơn. Có thể thấy ngay lúc này, cho dù La Chinh giúp chín huynh đệ bọn họ đắp lại thân thể thì cũng không phải là chuyện không thể!
Như vậy sao lại không làm Thanh Long xúc động cho được?
“La Chinh, cảm ơn ngươi!” Thanh Long nói nhỏ.
La Chinh mỉm cười: “Sao ngươi lại cảm ơn ta? Ta cũng cần mượn sức mạnh vảy rồng của ngươi mà. Huống hồ, cũng chưa biết tới khi nào mới có thể giúp các ngươi thắp sáng tất cả vảy rồng.”
“Khà khà, đúng là không biết tới khi nào.” Thanh Long cũng hiểu, bây giờ La Chinh đã có chiều hướng có thể bay một phát lên Thượng Giới, chỉ cần hắn không ngã xuống thì sau này muốn thu về Thiên Diễn Tinh Hoa cũng không phải là chuyện quá khó khăn. Đến lúc đó, đừng nói là một cái vảy rồng của Thanh Long, cho dù là thắp sáng hết vảy của cả tám con rồng lên cũng không quá khó!
Đúng lúc này, một giọng nói lại vang lên trong đầu La Chinh: “La Chinh, ngươi giúp lão Cửu thắp sáng lên nhiều vảy rồng như vậy thì cũng phải giúp ta!”
Giọng nói này là của lão Thất, là con Xích Long kia.
La Chinh lại cười khà khà, nói: “Không vội, ta giúp Thanh Long thắp sáng tất cả vảy rồng trước rồi sẽ giúp ngươi!”
Xích Long cũng chỉ nói đùa một câu vậy thôi, nếu La Chinh có thể thắp sáng tất cả vảy rồng của Thanh Long rồi giúp Thanh Long tạo thân Thiên Diễn thì Thanh Long có thể sẽ khôi phục được tất cả sức mạnh! Tuy lão Cửu là người yếu nhất trong số chín con rồng, nhưng dù sao cũng là thần thú siêu cấp hàng thật giá thật, đến lúc đó có thể trở thành một trợ lực lớn cho La Chinh…
Hiện tại cũng đã kéo dài lắm rồi, rõ ràng là nên giúp Thanh Long trước.
Dưới sự lan rộng của Hắc Hỏa, cự kiếm dài trăm trượng đã bị luyện hóa từng chút một, sau đó được cất trong nhẫn tu di của La Chinh.
Trong lòng mọi người, thanh kiếm này như là một thánh khí, vậy mà lại bị La Chinh luyện hóa thành Thiên Diễn Tinh Hoa, thật quá lãng phí. Nhưng cũng đành chịu thôi, chẳng ai lấy được thanh kiếm này đi nên chỉ có thể trơ mắt nhìn La Chinh hủy nó mà thôi.
Khoảng nửa canh giờ sau, La Chinh mới hoàn toàn luyện hóa xong thanh kiếm. Lúc này, hắn mới vừa lòng đứng dậy, nói với đám Lăng Yên: “Các vị, chúng ta có thể xuất phát rồi.”
Vân Lạc không nói gì, thản nhiên nhìn thoáng qua La Chinh.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường đi có thể nhìn thấy đủ các hố to và hài cốt, xung quanh rất gồ ghề. Cho dù vùng đất trước mặt đã hoang tàn theo năm tháng thì mọi người vẫn có thể hiểu rõ trận chiến ngày trước thảm thiết cỡ nào. Có trời mới biết rốt cuộc đã có bao nhiêu cường giả ngã xuống trong trận chiến này!
Chỉ cần chạm một cái thì những hài cốt kia liền hóa thành tro bụi, mặc dù chủ nhân của đống hài cốt này còn mạnh hơn rất nhiều so với cường giả Thần Hải Cảnh.
Mà mấy người Mông Xung, Thiên Hổ và Huyết La Thiên, lúc này có thể nói là mở to hai mắt, tìm kiếm cơ duyên xung quanh. Chỉ cần nhìn thấy cái gì không tầm thường thì bọn họ ắt sẽ xông lên tìm kiếm một phen. Nếu đi tới khu vực trung tâm, thêm vào đó Vân Lạc lại hứa có thể đưa bọn họ ra ngoài vậy thì có thể tìm được cơ duyên ở đây chẳng phải quá tuyệt vời hay sao?
Nhưng điều khiến đám Mông Xung thất vọng chính là dù có tìm cả nửa ngày cũng không tìm ra được cái gì giống pháp bảo, mặc dù cũng tìm ra được mấy thứ, nhưng cơ bản đều là vụn vặt mà cũng không còn nguyên trạng. Sau khi vũ khí và pháp bảo bị hư hại, Thiên Diễn Tinh Hoa rất dễ bị phân tán ra ngoài, làm linh tính trong binh khí hoàn toàn biến mất, trở thành một món sắt vụn.
Kết quả, bọn họ đều trở thành người đi thu gom rác. Thứ tốt thì không tìm được, rác rưởi lại thu về cả đống!
Khi bên này đang tìm kiếm thì bên kia vẫn đang trong quá trình đi về phía trước, nhưng cuối cùng mọi người cũng cảm thấy có sự thay đổi?
Huyền Minh Tử Quang càng lúc càng mãnh liệt!
Điểm đỏ ở phía chân trời lúc này đã lớn bằng chiếc bánh xe, mặc dù có nhiều lớp sương mù ngăn cản, nhưng khi Huyền Minh Tử Quang chiếu xuống khiến chân nguyên bảo hộ của mọi người chịu áp lực nhiều hơn gấp bội.
Mặc dù chân nguyên hộ thể của mọi người còn có thể chống đỡ được, nhưng tốc độ tiêu hao lại càng lúc càng nhanh. Chỉ trong chốc lát, Triệu Phần Cầm đã lấy hai viên đá chân nguyên cực phẩm ra rồi bóp nát, sau đó tiến hành hấp thu bổ sung chân nguyên.
Về phần hai người Mông Xung và Thiên Hổ, thì lại càng phiền hơn. Bọn họ là người luyện thể, nên chỉ có thể dựa vào cương nguyên hộ thể. Nhưng cương nguyên lại chỉ được thân thể sản sinh ra, không thể bổ sung qua đá chân nguyên được!
Lúc đầu còn đỡ, áp lực của Huyền Minh Tử Quang cũng không lớn, lượng cương nguyên hộ thể tiêu hao đi rất ít. Lúc đó, Mông Xung và Thiên Hổ dựa vào thân thể cường hãn của Ma tộc cũng có thể gắng gượng chống đỡ, không cần cương nguyên hộ thể bảo vệ.
Nhưng càng tới gần điểm đỏ, Huyền Minh Tử Quang càng lúc càng mãnh liệt, hai người đành phải dùng cương nguyên hộ thể để bảo vệ bản thân.
Tuy nhiên, nếu sử dụng cương nguyên hộ thể thì bọn họ cũng không lo lắng lắm, bởi dù sao tốc độ tiêu hao cương nguyên cũng không bằng tốc độ sản sinh ra từ trong cơ thể bọn họ.
Nhưng mà bây giờ lại rất phiền, tốc độ tiêu hao cương nguyên tăng lên cực kỳ nhanh, cương nguyên của bọn họ không thể bổ sung kịp.
Một khi tiêu hao hết cương nguyên, thân thể bọn họ sẽ bị Huyền Minh Tử Quang càng lúc càng mãnh liệt kia chiếu thẳng vào người.
Việc này giống như một người ở trần đứng trong trời băng đất tuyết, làm sao bọn họ có thể chịu được?
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com