Tiền thân của Thánh địa Tử Tâm, chính là Tử Tâm Tông.
Mà hai chữ Tử Tâm được lấy từ tên một dòng suối trong núi Trác Nhật, tên là suối Tử Tâm.
Dòng suối2vô cùng mát lạnh này chảy ra từ giữa núi Trác Nhật, hòa vào một loại khoáng sản đặc biệt nên tạo ra màu tím. Theo truyền thuyết, nếu uống nước suối Tử5Tâm thì có thể chống được bách bệnh, cường thân kiện thể.
Lúc trước, Tử Tâm Tông cũng khởi nguồn từ một tông môn nhị phẩm nho nhỏ. Sau này, dưới áp lực của6các chủng tộc khác, Tử Tâm Tông liên tục hợp nhất với những tông môn khác của nhân loại, cuối cùng phát triển thành một tông môn khổng lồ, trở thành nơi dừng5chân quan trọng nhất của Nhân tộc.
Mà suối Tử Tâm năm đó hiện đã trở thành suối thánh của thánh địa Tử Tâm. Tuy nước suối này không có công hiệu quá lớn3đối với võ giả, nhưng nhiều người trong thánh địa Tử Tâm vẫn lấy chuyện uống được một ngụm nước suối Tử Tâm làm niềm tự hào!
Bên cạnh suối Tử Tâm có ba người đàn ông Nhân tộc đứng thẳng tắp.
Người đứng đầu đội mũ tím, mặt ngọc đón gió, tu vi khiến người ta nhìn không ra nông sâu. Hắn chính là người đứng đầu thánh địa Tử Tâm hiện tại, cường giả Thần Hải Cảnh – Âu Dương Hạo Thiên!
Còn hai người khác đều là lão giả đã trên tám mươi tuổi. Tuy trạng thái già nua của hai người được thể hiện rõ, nhưng ánh mắt vẫn như điện, sáng ngời có thần, nhìn qua dồi dào tinh lực.
Hai vị lão giả này cũng là đại năng Thần Hải Cảnh. Tuổi thọ của đại năng Thần Hải Cảnh khá dài, vài người sống lâu thậm chí còn có thể sống đến tám, chín nghìn năm, thậm chí còn hơn vạn năm, trở thành trùm vạn cổ!
“Bây giờ lòng người trong thánh địa đã bắt đầu hoang mang, nếu như Ma tộc không lui binh thì e rằng bản thân thánh địa chúng ta đã rối loạn trước rồi…” Âu Dương Hạo Thiên cúi người, cầm một cốc nước rồi một hơi uống cạn.
“Bọn chúng không dám ra tay.” Một vị lão giả khác nói chắc nịch.
“Muốn ra tay thì đã ra tay từ lâu rồi. Nếu chỉ bị đám Ma tộc này dọa một cái mà thánh địa Tử Tâm chúng ta đã tự loạn trận cước, đây mới đúng là làm trò cười cho thiên hạ!” Trên mặt một vị lão giả khác càng lộ ra vẻ giận dữ.
Nhưng Âu Dương Hạo Thiên lại lắc đầu: “Chịu thôi, Nhân tộc chúng ta suy yếu đã nhiều năm, bỗng nhiên giờ lại phải đối mặt với Ma tộc, bảo trong lòng bọn họ không hoảng hốt thì nhất định là nói dối. Bây giờ Ma tộc đã đứng trước cửa nhà chúng ta rồi, mà dù sao người trong tháp Tội Ác cũng chỉ là số ít, ngươi nói bọn họ sẽ tin Ma tộc hay là tin một tên La Chinh không xuất thân từ thánh địa Tử Tâm?”
Trong khoảng thời gian này, thánh địa Tử Tâm liên tục phân công người tiến vào trong tháp Tội Ác.
Đồng thời hai người Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc thì càng phải liên tục qua cửa truyền tống mà đi tới đi lui giữa tháp Tội Ác và thánh địa Tử Tâm.
Triệu Phần Cầm vô cùng tự tin, hắn thề son sắt rằng Ma tộc không dám đánh thánh địa Tử Tâm đâu, hơn nữa thánh địa Thiên Vũ nhất định sẽ ra tay.
Lúc đầu Âu Dương Hạo Thiên vẫn còn chút do dự, bởi dù sao hắn cũng càng tin vào thực lực của mình hơn so với chuyện tin tưởng tên La Chinh chưa từng gặp trong tháp Tội Ác kia, đã thế hắn lại chỉ mới là Chiến Tướng cấp một!
Nhưng cho dù Âu Dương Hạo Thiên có mạnh hơn đi nữa thì cũng không cách nào chống lại được các đại năng Thần Hải Cảnh trong Song Ma thánh địa!
Ngay vào lúc thánh địa Tử Tâm đang tích cực chuẩn bị cho chiến tranh, thì thánh địa Thiên Vũ đã tự mình phái người đến đây, thảo luận đối sách cùng hắn.
Vậy nên mới có cảnh như lúc này. Lúc Song Ma thánh địa hành động, thánh địa Thiên Vũ cũng hành động theo…
Lúc này Âu Dương Hạo Thiên mới hiểu được, dù hắn có bằng lòng hay không thì vận mệnh của thánh địa Tử Tâm đã buộc chung một chỗ với thằng nhóc thần bí trong tháp Tội Ác kia rồi.
Đứng nhìn từ góc độ của Âu Dương Hạo Thiên, thật ra bây giờ thánh địa Tử Tâm đang chiếm ưu thế tương đối lớn, còn Ma tộc chẳng qua chỉ là giả vờ giả vịt mà thôi. Cho đến tận lúc này, ngoài việc tiêu diệt một tông môn nhị phẩm nhỏ ngoài thánh địa Tử Tâm ra thì chúng cũng không còn bất cứ hành động nào khác. Ma tộc không dám lại gần thánh địa Tử Tâm một bước, bởi vì Lưu Vũ đã dẫn người tiến vào phạm vi của Song Ma thánh địa rồi.
Âu Dương Hạo Thiên không lo lắng nữa, nhưng không có nghĩa là người trong thánh địa Tử Tâm không lo lắng.
Nhưng người kia vẫn như trước, không muốn để vận mệnh của mình bị trói buộc cùng một tên Chiến Tướng cấp một nhỏ nhoi!
Đừng nói là những võ giả tầng dưới cùng của thánh địa Tử Tâm, đến cả một vài cường giả cấp bậc Chiến Thánh cũng không tin tưởng La Chinh được!
Dù Âu Dương Hạo Thiên truyền hết tất cả mọi chuyện xảy ra trong tháp Tội Ác ra thì không ít người vẫn chọn không tin, thậm chí còn không ít Chiến Tôn và Chiến Thánh bắt đầu dẫn theo người nhà rời khỏi thánh địa Tử Tâm…
Đối với chuyện này, Âu Dương Hạo Thiên cũng vô cùng đau đầu. Thế nhưng chuyện hắn có thể làm đúng là không nhiều lắm. Hắn không vào mảnh đất nguyền rủa được, lại càng không có khả năng để ra ngoài phân cao thấp với đại năng Thần Hải Cảnh của Ma tộc ngoài kia. Bây giờ điều duy nhất hắn có thể làm chính là chờ đợi mà thôi.
Thời gian một tháng, chỉ cần sống qua một tháng này thì tất cả đều có thể thấy rõ ràng!
Nếu như thật sự giống những gì Triệu Phần Cầm nói, La Chinh sẽ đuổi hết tất cả Ma tộc, vậy thì Nhân tộc sẽ không chỉ đạt được năm chỗ ngồi nữa mà hoàn toàn có thể nhận hết tất cả số chỗ ngồi của Ma tộc! Cho dù đến lúc đó La Chinh muốn chia một ít cho Yêu Dạ tộc thì ít nhất Nhân tộc cũng có thể giữ lại mười chỗ.
Như vậy Nhân tộc gần như là một bước lên trời, trở thành thế lực lớn thứ hai trong tháp Tội Ác!
Tháp Tội Ác chính là một bản thu nhỏ của đại lục Hải Thần, thực lực các chủng tộc trong tháp phản chiếu lại hình ảnh của các thế lực trên đại lục Hải Thần!
Nhân loại chiếm được nhiều chỗ ngồi như thế thì cũng có thể sinh ra ngày càng nhiều cường giả hơn. Không biết phải mất bao nhiêu năm, nhưng cũng sẽ có ngày thánh địa Tử Tâm một bước lên trời. Đến lúc đó, Nhân tộc mới được xem là thật sự quật khởi.
Âu Dương Hạo Thiên vẫn còn rất trẻ, chỉ cần không bỏ mạng thì trong thời gian hắn sống, sớm muộn gì cũng có thể thấy ngày này!
Đối với hắn, bất cứ thứ gì có thể giúp Nhân tộc hưng thịnh, có thể giúp thánh địa Tử Tâm hưng thịnh, thì tất nhiên Âu Dương Hạo Thiên hắn sẽ vui vẻ.
“Cho dù thế nào cũng phải chịu đựng tiếp!”
“Tốt nhất là để thằng nhóc La Chinh kia đến thánh địa Tử Tâm chúng ta một chuyến…”
Hai vị lão giả tiếp tục bày mưu tính kế.
Trên mặt Âu Dương Hạo Thiên lại lộ ra một nụ cười khổ: “Thể diện thằng nhóc kia quá lớn, ta cũng đã bảo Triệu Phần Cầm mời hai lần rồi, nhưng mà người ta lại không đến! Nếu chịu đựng qua được một tháng này, hy vọng hắn có thể đến thánh địa Tử Tâm một chuyến…”
Thật ra không chỉ có người Nhân tộc mới bàng hoàng trong lòng.
Mà ở Ma tộc cũng không khá hơn chút nào.
Tháp Tội Ác chính là nơi rèn luyện ra các thiên tài và cường giả, cũng là nơi giao tranh của những võ giả!
Nếu Ma tộc thật sự bị đuổi ra khỏi tháp Tội Ác, trong thời gian ngắn thì có thể sẽ không có vấn đề gì, nhưng nếu cứ tiếp tục kéo dài thì suy bại gần như là kết cục nhất định phải gặp.
Song Ma thánh địa cũng không có hứng thú quá lớn với thánh địa Tử Tâm, nhưng bây giờ chỉ có thánh địa Tử Tâm mới có thể uy hiếp được La Chinh, hy vọng có thể khiến La Chinh thay đổi ý định. Vì vậy việc Song Ma thánh địa tuyên chiến với thánh địa Tử Tâm cũng là một hành động bất đắc dĩ mà thôi.
Vấn đề là Song Ma thánh địa vừa mới tuyên chiến, chân trước vừa mới bước ra thì thánh địa Thiên Vũ đã tuyên chiến với Ma tộc. Lưu Vũ tự mình dẫn đội, mạnh mẽ xâm nhập vào phạm vi của thánh địa Viêm Ma.
Mọi người Ma tộc đều phát hiện mình rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Thật sự san bằng thánh địa Tử Tâm? Tất nhiên dù có phá huỷ Nhân tộc thì cũng không thể thay đổi được cục diện trong tháp Tội Ác. Phiền hơn là thánh địa Thiên Vũ nhất định sẽ thừa cơ san bằng Song Ma thánh địa. Bởi vậy, Song Ma thánh địa sắp sụp đổ mất thôi, hơn nữa Ma tộc còn vĩnh viễn mất đi tư cách vào tháp Tội Ác, diệt vong đã gần ngay trước mắt.
Buông tha cho thánh địa Tử Tâm? Vậy thì một tháng sau, Ma tộc cũng sẽ mất đi tháp Tội Ác. Sau khi mất đi nơi rèn luyện quan trọng như thế, thứ chờ đợi Ma tộc chính là chết dần chết mòn. Có thể tượng tượng được cảnh Ma tộc suy bại từng chút một, cuối cùng bị nhấn chìm trong dòng sông lịch sử.
Trong đại lục Hải Thần cũng từng có vài chủng tộc mạnh mẽ bị loại bỏ, quy luật của trời, muốn lựa ai cũng không ngăn cản được!
Bây giờ bước tiếp theo phải làm gì? Rất nhiều đại năng Thần Hải Cảnh cũng vô cùng mờ mịt…
Bọn chúng chỉ muốn dùng thánh địa Tử Tâm để áp chế La Chinh, nhưng bây giờ không chỉ khó có thể áp chế được La Chinh mà sân sau của mình cũng sắp xảy ra hoả hoạn luôn rồi.
Vào lúc này, người an nhàn nhất chính là Lưu Vũ.
Nàng mặc một bộ áo tím ngồi trên đỉnh một ngọn núi đen sì, từ trong vùng núi này liên tục có khói đen bay ra.
Khu vực của thánh địa Viêm Ma này đều như thế, giăng đầy bốn phía là mấy nghìn ngọn núi lửa lớn nhỏ đang hoạt động, vì vậy trong tên thánh địa mới mang theo một chữ “Viêm”.
Nhiệm vụ Huân giao cho Lưu Vũ rất đơn giản, nàng chỉ cần mang người ngồi ở đây là được. Ma tộc không ra tay với thánh địa Tử Tâm thì Lưu Vũ cũng sẽ không ra tay với Song Ma thánh địa.
Hơn hai trăm năm trước, Lưu Vũ tiến vào tháp Tội Ác, lúc ấy nàng cũng tích luỹ không ít thù hận với Ma tộc, cũng bị Ma tộc nhắm vào gay gắt.
Trong lòng Lưu Vũ vẫn luôn muốn tìm một cơ hội để tiêu diệt Ma tộc, có điều, loại cơ hội này vẫn chưa từng xuất hiện. Mặc dù thánh địa Thiên Vũ là thánh địa thất phẩm, nhưng nếu muốn cứng đối cứng nuốt trôi Song Ma thánh địa, thì e rằng bản thân cũng sẽ bị tổn hại tương tự. Đến lúc đó, khó mà đảm bảo được rằng những chủng tộc khác sẽ không rục rịch.
Có điều bây giờ Lưu Vũ lại phát hiện, sự xuất hiện của La Chinh đã tạo ra cho nàng một cơ hội hoàn mỹ, không tốn một binh một tốt nào đã có thể làm Ma tộc yếu đi, thậm chí có cơ hội từ từ tiêu diệt!
Có thể nói thế, cho dù Huân không truyền đạt mệnh lệnh này thì Lưu Vũ vẫn sẽ chọn thời điểm này để ra tay. Nàng và Nhân tộc thật sự không phải là bạn, nhưng kẻ thù của kẻ thù chính là bạn!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com