Nếu không phải là người hiểu về quy tắc không gian thì sẽ bị xé nát chỉ trong khoảnh khắc đối mặt với vết nứt không gian này, cho dù là thánh khí cũng khó ngăn2cản được sức mạnh của nó!
Mặc dù thân thể La Chinh vô cùng mạnh mẽ, có được thân thể tiên khí thì có lẽ đã là độc nhất trong khắp thiên hạ này. Nhưng cho dù5có được thân thể mạnh mẽ dũng mãnh như thế mà trực tiếp bị cuốn vào trong vết nứt kia, thì chỉ sợ cũng bị xé thành mảnh vụn!
Thế mà chỉ trong nháy mắt, khi những6vết nứt không gian kia hướng về phía La Chinh thì ánh mắt hắn lại hơi lóe lên, bên ngoài cơ thể có một tầng lực quy tắc không gian huyền ảo vây kín hắn ở5bên trong.
Một cảnh vô cùng quỷ dị xuất hiện.
Những vết nứt không gian có thể xé tan thánh khí kia lại không xé được thân thể La Chinh. Sau khi thân thể La Chinh bị vết3nứt không gian đè chồng lên thì lại hoàn toàn lơ lửng bên ngoài vết nứt không gian, không chịu chút ảnh hưởng nào!
Sau khi lĩnh ngộ hoàn toàn quy tắc không gian tầng thứ hai thì có thể tuỳ ý tạo ra vết nứt không gian, biến những vết nứt đó thành vũ khí của mình. Nhưng nếu muốn tạo ra vết nứt thì nhất định phải thích ứng được với chúng!
Từng vết nứt không gian lan tới, thân thể La Chinh liên tục bị chúng xuyên qua rồi lại xuất hiện nguyên vẹn trong một vết nứt không gian khác. Vào giờ phút này, hắn thật sự biến thành một con thuyền nhỏ, trôi lềnh bềnh trên mặt nước, còn vết nứt không gian kia lại giống như những gợn sóng. Mỗi đợt gợn sóng nổi lên, La Chinh lại dập dờn theo, nên không chịu bất cứ thương tổn gì…
Từng lớp sóng kéo tới không ngừng, còn La Chinh lại thoải mái dạo chơi khắp nơi trong những vết nứt đó.
Không chỉ thế, trong quá trình này La Chinh còn tiếp tục nghiên cứu bản chất của những vết nứt không gian kia. Mặc dù tốc độ lĩnh ngộ theo phương pháp này chậm hơn bia đá, nhưng dù sao cũng nhanh hơn là tự mình lĩnh ngộ không ít.
Mà trong quá trình này, cái tên của La Chinh bên ngoài vách tường vẫn tiếp tục nhảy lên trên.
Vốn dĩ tên của hắn đã lên đến hàng sáu, cùng một hàng với Hạ Sương, nhưng ngay sau đó, nó lại bắt đầu nhảy lên từng bước một!
“Hàng năm!”
“Hàng bốn!”
Trong tiếng ồn ào của mọi người, tên La Chinh cũng nhanh chóng vượt lên giống như hoả tiễn, rất nhanh đã leo lên tới hàng bốn, cùng hàng với Nguyệt Thủ và Mộc Thanh Dương rồi!
Nhìn thấy thứ hạng này, Hạ Sương lặng lẽ thở ra một hơi. Cho dù có thế nào thì cuối cùng Nhân tộc cũng đã xuất hiện một thiên tài có thể ngang hàng với Ma tộc và Yêu Dạ tộc rồi. Dựa theo kinh nghiệm trước đó, chỉ cần La Chinh không bỏ mạng thì cơ bản thiên tài hạng bốn đều được xếp cho một chỗ ngồi.
Có điều nỗi lo lắng của Hạ Sương và Nhân tộc vẫn chưa được hóa giải. Trước đây Ma tộc đã nhận định La Chinh là một mối đe doạ rất lớn, thế nên muốn xoá sạch hắn, bây giờ hắn còn biểu hiện trọn vẹn ra như vậy, e rằng Ma tộc sẽ bất chấp tất cả mà bóp chết hắn ngay từ trong trứng nước!
Hạ Sương cũng hiểu rõ, chắc chắn thánh địa Tử Tâm cũng sẽ không từ bỏ ý đồ. Sau khi kiểm tra thiên phú, chỉ sợ thánh địa Tử Tâm sẽ dốc hết toàn lực để bảo vệ La Chinh!
Huống chi cuộc kiểm tra của bia thiên phú vẫn chưa dừng lại, khả năng tên của La Chinh sẽ tiếp tục nhảy lên vẫn rất lớn.
Đúng vào lúc này, một võ giả mặc áo vải màu xanh đi tới.
“Cảnh đại nhân.” Hạ Sương và các Chiến Tướng Nhân tộc khác như Tinh Huy đều chắp tay hành lễ với Cảnh đại nhân.
Cảnh đại nhân khẽ vuốt cằm gật đầu, khi ánh mắt nhìn đến cái tên La Chinh thì đôi mắt hết sức nội liễm kia bỗng nhiên loé lên: “Đã xếp tới hàng bốn rồi sao?”
“Vâng! Có lẽ còn có thể lên nữa!” Hạ Sương vô cùng tin tưởng, nói.
Thật ra thì những cái tên trên bản danh sách này muốn nhảy lên một hạng cũng nghìn khó vạn khó. Những thiên tài giống như Nguyệt Thủ và Mộc Thanh Dương chỉ cần không bỏ mạng thì sau này chắc chắn sẽ giành được một chỗ ngồi trên đỉnh tháp, sau đó lại tiếp tục trưởng thành lên, có thể đột phá Thần Hải Cảnh, sẽ trở thành một trụ cột trong thánh địa.
Thế nhưng Lưu Vũ lại không giống vậy. Thiên tài xếp ở hàng thứ hai giống như Lưu Vũ đã có thể dẫn dắt Yêu Dạ tộc mở ra một thời đại mới!
Kỷ lục của Lưu Vũ được lập nên từ 200 năm trước, bây giờ nàng ta cũng chỉ mới hơn 200 tuổi mà thôi. Đối với võ giả mà nói, đây là giai đoạn hăng hái phấn đấu, nhưng Lưu Vũ thì đã trở thành cường giả mạnh nhất đại lục Hải Thần này rồi! Đây cũng không phải là truyền thuyết, mà chẳng qua nó là chuyện đã xảy ra từ 200 năm trước thôi…
Ngoài Lưu Vũ đã từng leo lên hàng thứ hai ra thì chưa từng có ai leo được đến hàng thứ ba. Có điều, theo suy đoán thì những ai leo được lên hàng thứ ba là có thể lấy được ví trí lãnh đạo của một thánh địa nào đó!
Đương nhiên thiên phú không phải tất cả, đó chỉ là cách đo lường đánh giá thành tựu trong tương lai của một võ giả mà thôi. Một võ giả muốn lớn mạnh thì không chỉ cần thiên phú mà còn cần cả số mệnh, cần không gian để phát triển, như vậy mới có thể trở thành bá chủ một phương!
Mỗi hàng ở đây đều có sự chênh lệch rất lớn, nhưng dù khoảng cách cực lớn như thế thì Hạ Sương vẫn tin La Chinh vẫn leo lên được. Nghĩ thôi cũng thấy Hạ Sương tin vào La Chinh đến mức nào. Loại tin tưởng này thậm chí có thể nói là đến mức mù quáng.
Nhưng La Chinh không chỉ khiến Hạ Sương có cảm giác này, mà cả những võ giả khác, thậm chí là những sinh linh khác tộc cũng có cảm giác tương tự.
Đến cả Tinh Huy vô cùng ghen ghét La Chinh cũng tin vào lời Hạ Sương nói. La Chinh sẽ không dừng lại ở hàng thứ tư.
Cảnh đại nhân gật đầu. Hôm nay hắn từ tầng trên xuống, tất nhiên là đến vì La Chinh. Cho dù La Chinh có lấy được thành tích như thế nào thì trước hết hắn đều phải báo cáo lên trên.
Trong phòng, những vết nứt không gian kia dần dần trở lại bình thường, xung quanh La Chinh lại chìm vào trong bóng đêm lần nữa.
“Kết thúc rồi sao?” La Chinh không rõ tình huống bên ngoài lắm, lại càng không rõ toàn bộ quá trình kiểm tra thiên phú, vì vậy hắn không thể xác định đợt kiểm tra thiên phú này đã kết thúc hay chưa.
Chẳng qua cảnh tối tăm này chỉ kéo dài trong chốc lát, sau đó xung quanh La Chinh lại tản ra ánh sáng nhẹ nhàng, rõ ràng là sắp mở ra một vòng kiểm tra mới.
Trong không gian này, không ai có thể trả lời cho câu hỏi của hắn, tất cả hắn chỉ có thể tự mình lần mò, bình tĩnh mà phản ứng.
Sau khi tầng ánh sáng nhẹ nhàng kia xuất hiện, bỗng nhiên La Chinh cảm nhận được có một luồng lực lượng không thể ngăn cản được đang đè ép lên người hắn!
“Ý gì đây?”
Luồng lực lượng này cũng không phải là từ một hướng đặc biệt nào đó mà đến, mà là từ khắp bốn phương tám hướng đè ép xuống La Chinh đang đứng ở giữa, thậm chí thân thể của hắn còn bị luồng lực lượng này nâng lên giữa không trung!
“Lực lượng mạnh mẽ thật!”
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com