Theo truyền thuyết, sông Hoàng Tuyền là một dòng sông thông với địa ngục.
Nếu nghiệp chướng nặng nề thì sẽ bị nghiệt hỏa quấn thân, theo nước sông Hoàng Tuyền trôi vào địa ngục.
Mà tội nghiệt rốt cuộc là cái gì thì trong Trung Vực chẳng ai biết được.
Địa ngục, tội nghiệt, Hoàng Tuyền, Luân Hồi… mấy thứ này giống như thần như tiên trên Thượng Giới, đối với võ giả Trung Vực đều là bí ẩn khó có thể suy đoán. Trước nay vẫn chỉ có đôi câu vài lời được lưu truyền lại, tạo thành đủ loại truyền thuyết.
Có người cho rằng, tội nghiệt thực ra cũng tương tự như sát khí, nhưng sát khí được thể hiện ra ngay khi con người còn sống, do giết quá nhiều người, sát sinh quá nhiều nên mới có sát khí thật nặng nề.
Thế nhưng tội nghiệt lại chỉ xuất hiện ở người chết.
Sau khi bị tội nghiệt kéo vào sông Hoàng Tuyền thì sẽ gặp phải Hoàng Tuyền Dạ Xoa, loại quỷ quái này sinh ra từ sâu trong địa ngục.
“Thanh Vô Danh Giới Đao này có thể triệu hồi ra Hoàng Tuyền Dạ Xoa, không hổ là một thanh thánh khí.” Lông mày La Chinh hơi nhướng lên, trên mặt lộ vẻ vô cùng thận trọng.
Hắn lại không rõ thanh thiết kiếm trong tay mình có hiệu quả thế nào?
Thông thường, vũ khí đến cấp bậc tiên khí đều có thêm một vài hiệu quả đặc biệt to lớn, ví dụ như có vài tiên khí có thể vượt qua tất cả phòng ngự, có vài tiên khí thì ẩn chứa kỹ năng tiên khí riêng.
Chỉ tiếc là khi Long Uyên Cung trao cho hắn một thanh thiết kiếm và một bộ bảo y hộ thể, thì cũng không nói với hắn. Có lẽ, đối với Long Uyên Cung thì loại trang bị đại trà này căn bản không đáng nhắc tới, cho nên không cần giải thích. Hoặc là thanh thiết kiếm này chỉ có được cường độ của thánh khí chứ không có thêm bất kì hiệu quả đặc biệt gì.
Loại trang bị mà mỗi người trong Long Uyên Cung đều có thể có được này, La Chinh cũng không trông cậy quá mức.
“Cho dù ngươi ngộ ra ba loại lực quy tắc thì sao? Nếu ngươi đã tiến vào Thần Đan Cảnh thì đúng là ta có thể không phải đối thủ của ngươi, đáng tiếc… ngươi không có cơ hội này. Trận chiến này, ngươi chắc chắn phải chết!”
Thôi Duẫn không cho La Chinh quá nhiều thời gian, bóng dáng hắn nhoáng một cái, bước ra một bước, theo gió hướng về phía La Chinh.
Đồng thời lúc Thôi Duẫn phát động công kích, Hoàng Tuyền Dạ Xoa được hắn lấy máu tươi gọi ra cũng gào thét một tiếng, nằm rạp trên mặt đất rồi tiến mạnh về phía La Chinh.
“Hai đấu một?” La Chinh mỉm cười: “Ta cũng có!”
Đối mặt với Thôi Duẫn chia binh làm hai đường, tâm tư La Chinh khẽ động, từng ánh hào quang màu đỏ phóng ra từ trong thân thể của hắn, đó chính là kiếm linh của La Chinh!
Những ánh sáng màu đỏ đó lập tức ngưng kết thành một cô gái hoàn mỹ, mỗi tấc da thịt của nàng đều non mịn như em bé, tỉ lệ thân thể đều theo tỉ lệ vàng, giống như giữa trời đất này không thể có cô gái nào hoàn mỹ như thế.
“Vù!”
Trong nháy mắt Yêu Dạ lao tới, một thanh cự kiếm cũng bắn ra khỏi nhẫn tu di của La Chinh. Yêu Dạ và La Chinh tâm ý tương thông, hoặc là nói nàng hoàn toàn bị La Chinh khống chế, vậy nên hắn có thể phối hợp với Yêu Dạ thành một thể hoàn mỹ.
Bàn tay tinh tế của Yêu Dạ cầm chặt thanh cự kiếm tô kệch của Huyết Ma Đại Đế kia, trở tay một cái.
“Ầm!”
Con Hoàng Tuyền Dạ Xoa giống như một quả bóng cao su, trực tiếp bị cự kiếm đập bay thẳng ra ngoài, đánh thật mạnh lên trên kết giới của võ đài.
Thấy cảnh đó, phần đông võ giả lập tức bó tay.
“Sao trên võ đài lại có thêm một mỹ nữ? Lại còn vung một thanh cự kiếm lớn như vậy nữa chứ!”
“Hoàng Tuyền Dạ Xoa không yếu như vậy đâu nhỉ? Một kiếm đã bị đập bay, đây là Hoàng Tuyền Dạ Xoa sao?” “Không phải Hoàng Tuyền Dạ Xoa quá yếu, mà là cô gái kia quá mạnh…”
Thôi Duẫn vốn muốn chia quân làm hai đường để lấy đi tính mạng của La Chinh. Tốc độ của Hoàng Tuyền Dạ Xoa nhanh hơn hắn một chút, nhưng không ngờ lại bị một thanh cự kiếm đập bay luôn như vậy. Giờ khắc này, Thôi Duẫn cũng ngây ngẩn cả người.
“Cô gái kia là ai? Thủ đoạn của La Chinh này đúng là tầng tầng lớp lớp!” Trong nháy mắt này, thậm chí cái tâm võ đạo của Thôi Duẫn còn bị chấn động. Thế nhưng, dù sao hắn cũng là thiên tài cấp Thần, niềm tin cũng không dễ bị phá đến mức suy sụp như vậy, nháy mắt đã khôi phục tự nhiên như thường.
Hoàng Tuyền Dạ Xoa không dễ đối phó như vậy. Ít nhất thì sức mạnh thô bạo đơn thuần căn bản giết không chết được nó!
Cho nên hiện tại Thôi Duẫn chỉ cần chuyên tâm đối phó La Chinh là được rồi.
“Trảm Phong!”
Thôi Duẫn giơ đao lên trời rồi chém xuống một nhát. Một đao chém ra, đồng thời có hơn một ngàn lưỡi đao gió màu bạc được sinh ra. Nhìn từ đằng xa thì thấy Thôi Duẫn như một con quái thú có chiếc răng nanh dài, cắn thẳng về phía La Chinh.
La Chinh đứng lù lù bất động giống như một ngọn hải đăng đón sóng biển cuộn trào, thiết kiếm trong tay quét ngang, thủ thế bằng kiếm pháp căn bản: “Giá Kiếm!”
Quanh thân hắn cũng có vô số đao gió, nhưng chúng lại có màu vàng.
“Keng, keng, keng…”
Lưỡi đao gió của hai người giao nhau, bởi vì được dung nhập quy tắc hệ Kim nên không ngừng phát ra những tiếng giòn vang của sắt thép.
Hơn một ngàn dao gió giao nhau tạo thành từng chuỗi âm thanh, cuối cùng tạo thành những tiếng “keng keng” kéo dài giống như một con quái thú bằng sắt đang nghiến răng.
Thứ tiếng động quái dị này truyền tới khiến lỗ tai vô cùng khó chịu, giống như muốn đâm thủng màng nhĩ vậy.
Cho dù là đám người có cấp bậc như Ninh Vũ Điệp, phu nhân Độc Huyết cũng không nhịn được mà nhíu mày lại, còn tuyệt đại đa số võ giả đã bít kín lỗ tai. Thật sự quá khó chịu đựng!
Một đao không thể phá vỡ phòng ngự của La Chinh, thân hình Thôi Duẫn hơi bay bổng lên, giống như tiên nữ về trời, vút đi theo một góc độ không thể tưởng tượng nổi rồi lại chém về phía La Chinh.
“Phá Không Sát!”
Không thể không nói, cho dù La Chinh lĩnh ngộ quy tắc hệ Phong tinh thâm hơn Thôi Duẫn, thế nhưng lại không thể thành thạo như hắn.
Dù sao La Chinh cũng không tu luyện công pháp hệ Phong, còn Thôi Duẫn lại chìm đắm không biết bao năm trong đó rồi.
“Giá Kiếm!” La Chinh một lần nữa giơ thiết kiếm ra đỡ.
“Keng!”
Không ngờ La Chinh đã chặn được một đao kia, nhưng vẫn còn có một đường đao khí hình thành ở phía sau thiết kiếm của hắn!
“Phụt!”
Sau khi đường đao khí kia được hình thành thì bắn tới La Chinh, trực tiếp cắt lên bả vai hắn, để lại một rãnh sâu thấy tận xương.
Một đòn thành công, trên mặt Thôi Duẫn lộ ra ý cười lành lạnh: “Cản nữa đi, ta xem ngươi cản được tới khi nào!”
Một chiêu Phá Không Sát của Thôi Duẫn chính là dựa vào lực đón đỡ của đối phương để tạo ra đao khí! Cùng loại với chiêu thức Cách Sơn Đả Ngưu trong quyền pháp. La Chinh lắc bả vai một cái, nhẹ nhàng dùng lực, cứ thế dồn cơ bắp trên bả vai lại, đồng thời ngăn nó đổ máu.
“Sơ suất.” La Chinh thản nhiên nói. Dù đối với trăm vạn Đại Thế Giới, mười vạn giới mà nói, Trung Vực chỉ là một nơi nho nhỏ, nhưng suy cho cùng thì võ học trong đó cũng có được chỗ độc đáo của chính mình, chứ không phải là cái gì cũng tồi.
Trong lúc bọn họ tạm ngừng, ở phía bên kia võ đài lại phát ra tiếng vang thật lớn.
“Ầm, ầm, ầm…”
Hoàng Tuyền Dạ Xoa bị từng kiếm, từng kiếm của Yêu Dạ đập bay, không ngừng va vào trên kết giới bao quanh võ đài, toàn bộ kết giới lại bắt đầu trở nên bất ổn.
Yêu Dạ tấn công quả nhiên sắc bén, thế nhưng Hoàng Tuyền Dạ Xoa lại không hề thất thế. Không chỉ như thế, hình dáng Hoàng Tuyền Dạ Xoa dường như càng ngày càng lớn!
“Phát hiện ra rồi?” Thấy La Chinh phát giác được biến hóa của Hoàng Tuyền Dạ Xoa, trên mặt Thôi Duẫn hiện ra một nụ cười đắc ý.
Loại quỷ như Hoàng Tuyền Dạ Xoa căn bản không thể bị chém giết. Trái lại, sau mỗi lần bị đánh, hình dáng của Hoàng Tuyền Dạ Xoa lại càng ngày càng biến lớn!
“Thì ra là thế. Ngươi cảm thấy ta không thể tiêu diệt được con quỷ này cho nên nghĩ rằng mình vẫn nắm phần thắng?” La Chinh nhìn chằm chằm vào Thôi Duẫn, nói.
“Nếu như con bài tẩy của ngươi chỉ có như vậy thì ngươi sẽ chết thôi…” Thôi Duẫn lại cầm Vô Danh Giới Đao chỉ vào La Chinh lần nữa.
La Chinh cười lạnh một tiếng: “Đối phó với ngươi còn chưa cần lôi ra con bài tẩy thực sự!”
Nói xong, La Chinh chợt biến đổi suy nghĩ, Yêu Dạ bỗng không đánh Hoàng Tuyền Dạ Xoa nữa, trực tiếp vung cự kiếm xông về phía Thôi Duẫn.
Còn bóng dáng La Chinh lại nhoáng một cái, xông thẳng về phía Hoàng Tuyền Dạ Xoa.
Công kích hai bên đổi vị trí cho nhau!
Thôi Duẫn hơi khó hiểu, thế nhưng hắn cũng không có thời gian suy nghĩ về La Chinh nhiều như vậy. Không ngờ cô gái do La Chinh gọi ra lại lợi hại như thế. Thân hình nàng uyển chuyển phối hợp với cự kiếm thô kệch, múa ra kiếm chiêu khiến cho người khác khó lòng phòng bị.
Hơn nữa thanh cự kiếm kia của nàng không chỉ có thể tấn công, mà còn có hiệu quả ngăn đao gió của hắn. Cho dù thánh khí của hắn chém lên thân kiếm thì cũng chỉ lưu lại một vết đao không có ảnh hưởng gì!
Trái lại La Chinh bên kia giống như một con bò tót liều mạng, lao thẳng về phía Hoàng Tuyền Dạ Xoa mà đánh!
Hoàng Tuyền Dạ Xoa đã bị công kích một đợt nên hình dáng dần dần biến lớn hơn. Dưới công kích không ngừng của Yêu Dạ ban nãy, Hoàng Tuyền Dạ Xoa đã cao tới hai trượng.
“Ầm!”
Dưới va chạm mãnh liệt, con Hoàng Tuyền Dạ Xoa to như vậy trực tiếp bị La Chinh đánh bay ra ngoài, thân thể khổng lồ kia va đánh ầm lên kết giới, lập tức phá hỏng kết giới đã suy yếu!
La Chinh lắc bả vai một cái, từng luồng Hồng Mông Thiên Cương không ngừng sinh ra di chuyển từ trên xuống dưới khắp cơ thể khiến hắn vô cùng thoải mái.
Trước kia La Chinh cũng không rõ giá trị của Hồng Mông Thiên Cương, nhưng đến giờ thì đã rõ nó rất có lợi cho bản thân. Hoàng Tuyền Dạ Xoa này chịu đánh như thế, lập tức La Chinh sẽ không bỏ qua cơ hội này.
“Như vậy mới đúng.” La Chinh lộ ra vẻ tươi cười. Vừa rồi hắn mới mượn sức của hơn 500 tấm vảy rồng trên người Thanh Long, một lần bạo phát ra, quả nhiên uy lực khó có thể tưởng tượng!
Chỉ là La Chinh không kiêng dè gì cảm nhận của khán giả.
Phá hỏng kết giới do Thiên Hạ Thương Minh bố trí? Chuyện này rốt cuộc cần sức mạnh tới mức nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com