BÁCH LUYỆN THÀNH THẦN

Chương 483 - Ta Thấy Hắn Rất Yếu??

Trước Sau

break
Nghe thấy La Chinh cao giọng trực tiếp khiêu chiến Thôi Duẫn, đông đảo võ giả trên khán đài đều ngây ngẩn cả người.

Trải qua hai trận đấu trước, biểu hiện của La Chinh quả thật vô cùng xuất sắc.

Thuật luyện thể, quy tắc hệ Hỏa…

Năng lực mạnh mẽ như vậy căn bản không thể xuất hiện trên người một tên Chiếu Thần Tứ Trọng.

Nhưng mấy chuyện kiểu này luôn xảy ra, La Chinh không chỉ đánh bại Công Tôn Trấm của Công Tôn thế gia mà còn thành công khuất phục Bộ Cừu của Huyết Mộc Nhai. Chiến thắng hai trận liền, điều này không đơn thuần là may mắn nữa mà đủ để chứng minh, thực lực của La Chinh có thể đối đầu với Thần Đan Cảnh.

Dù bọn họ có thừa nhận hay không thì đây chính là sự thật.

“Ta thừa nhận La Chinh rất giỏi, Chiếu Thần Cảnh mà khiêu chiến Thần Đan Cảnh… Chuyện như vậy không biết đã bao nhiêu năm rồi chưa xuất hiện, nhưng hắn lại dám khiêu chiến Thôi Duẫn.”

“Đúng là điếc không sợ súng. Có điều chẳng liên quan gì tới chúng ta hết.”

“Trận đấu vừa rồi Thôi Duẫn căn bản chưa phô bày hết thực lực, nhưng vẫn đánh Hiên Viên Hiểu của Vân Điện như đánh chó! La Chinh? Có lẽ ở trước mặt Thôi Duẫn chỉ là một trò cười mà thôi.”

Thấy La Chinh buông lời khiêu chiến, ánh mắt của đông đảo đệ tử Vân Điện lập tức sáng ngời.

Hiên Viên Hiểu là đệ tử mạnh nhất trong nhóm Thần Đan Cảnh bọn họ, thực lực tương đương với Tông Mạc Tà, nhưng Hiên Viên Hiểu vừa lên sàn đã bị Thôi Duẫn đánh đến bầm dập, suýt nữa mất mạng! Nhóm đệ tử Vân Điện sao có thể không tức giận?

Chẳng qua tức giận cũng vô dụng. Thế giới võ giả chính là như thế, tài nghệ không bằng người thì chỉ có thể chấp nhận bị nghiền nát dưới chân.

Hiên Viên Hiểu đang nuốt một viên đan dược trị thương, nghe thấy La Chinh muốn khiêu chiến Thôi Duẫn, ánh mắt hắn tức thì lóe sáng, đồng thời cũng chất chứa vẻ lo lắng bất an.

La Chinh là đối thủ của Thôi Duẫn ư?

Ninh Vũ Điệp đứng bên cạnh La Chinh, chần chừ giây lát mới lên tiếng: “Ngươi… có chắc chắn không?”

La Chinh xoay người nhìn Ninh Vũ Điệp, tự tin cười nói: “Tại sao không?”

Thấy nụ cười của hắn, lòng Ninh Vũ Điệp trở nên nóng rực, tim đập kịch liệt. Một người hấp dẫn nhất là khi hắn tràn đầy tự tin.

Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được update mới nhất tại đây. Mong mọi người ủng hộ trang web.

Cho dù đối mặt với đối thủ khủng bố như Thôi Duẫn, La Chinh vẫn không chút e sợ, lo lắng…

Đến khi La Chinh rời khỏi đài cao, Ninh Vũ Điệp mới thản nhiên nói: “Có lẽ ngươi thật sự có thể giết chết Tư Diệu Linh. Nếu Thôi Tà ra tay, ta sẽ dốc sức giúp ngươi…”

Trên đài cao, Bách Lý Hồng Phong há hốc miệng, nhìn chằm chằm La Chinh đang chậm rãi bước lên võ đài, một lúc lâu sau mới run rẩy nói: “Hắn… Hắn thật sự muốn khiêu chiến Thôi Duẫn!”

Vẻ mặt Bùi Thiên Diệu vẫn bình tĩnh, thản nhiên nói: “Hắn không đi khiêu chiến Thôi Duẫn mới khiến người khác cảm thấy kỳ quái.”

Hoa Thiên Mệnh gật đầu, La Chinh đã tạo ra vô số kỳ tích. Ban đầu ở Thanh Vân Tông, có ai ngờ được rằng La Chinh có thể đoạt được hạng nhất chứ? Cho nên Hoa Thiên Mệnh một lần nữa đi về phía nơi đặt cược.

“Ngươi định làm gì?” Bách Lý Hồng Phong hóa thành một ngọn gió, ngăn cản bước chân của Hoa Thiên Mệnh.

“Lấy hết gia tài vừa thắng được cược cho La Chinh.” Hoa Thiên Mệnh thản nhiên đáp.

Vừa rồi La Chinh đánh bại Bộ Cừu, những người đặt cược cho hắn thắng to, chỉ một ván cược đã khiến bọn họ kiếm tiền đầy chậu đầy bát.

“Lấy hết gia tài! Đừng! Ngươi nhất định phải trả tiền vốn lại cho ta!” Bách Lý Hồng Phong cầu khẩn.

“Tránh ra.” Hoa Thiên Mệnh mặc kệ Bách Lý Hồng Phong.

“Không bao giờ!” Bách Lý Hồng Phong ngoan cố.

“Tránh ra!”

“Không…”

“Xoẹt!”

Trường kiếm sáng như tuyết kề sát cổ Bách Lý Hồng Phong, hắn ta chỉ có thể biết điều lập tức tránh sang một bên.

Thật ra nếu chỉ xét trên khía cạnh thực lực, Hoa Thiên Mệnh không phải quá coi trọng La Chinh, nhưng theo sự hiểu biết của hắn, thằng nhóc đó chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc, dù cục diện thoạt nhìn có vẻ bất lợi thế nào, nhưng cuối cùng cũng vẫn nằm trong lòng bàn tay của La Chinh.

Cho nên lần này, Hoa Thiên Mệnh muốn đánh cược.

Bởi vì thực lực mà La Chinh và Thôi Duẫn bộc lộ có sự chênh lệch quá lớn, nhà cái đưa ra tỉ lệ đặt cược cao đến kinh người. Đương nhiên đa số võ giả đều đặt cho Thôi Duẫn.

Những võ giả này mặc dù không thích Thôi Duẫn, nhưng người ta có thực lực như vậy, nếu đặt cho La Chinh, sợ rằng sẽ ném đá chân nguyên xuống sông xuống biển mất thôi.

La Chinh thong thả bước lên võ đài, ánh mắt hờ hững lướt qua Thôi Duẫn. Hắn chưa nói gì, Thôi Duẫn đã lên tiếng trước.

“Dũng khí của ngươi đáng để ta kính trọng.” Thôi Duẫn cười nói: “Chẳng qua dũng khí phải dựa trên nền tảng thực lực. Thực lực ngươi không đủ, vậy mà lại dám khiêu chiến ta. Thật ra cái này không thể coi là dũng khí, mà phải gọi là lỗ mãng, cẩu thả.”

Nghe thấy lời Thôi Duẫn nói, La Chinh thản nhiên đáp: “Ta thấy ngươi rất có tự tin, chẳng qua sự tự tin của ngươi không tương xứng với thực lực. Cái này gọi là mù quáng, tự đại!”

Bị La Chinh dùng ngôn ngữ sắc bén phản kích, sắc mặt Thôi Duẫn thoáng chốc cứng đờ, nhưng ngay sau đó liền cười nhạo: “Thú vị, thật sự rất thú vị, đến lúc này rồi còn dám mạnh mồm mạnh miệng như vậy. Ngươi thật sự có thực lực hay đang gắng gượng chống đỡ?”

“Coi như ta gắng gượng chống đỡ đi.” La Chinh lắc đầu nói.

“Vậy ta liền xem ngươi gắng gượng được tới khi nào.” Vừa dứt lời, Thôi Duẫn lập tức rút đao ra. Đó là một thanh giới đao phong cách cổ xưa, thoạt nhìn rất bình thường.

“Vô Danh Giới Đao! Đó là đao của Thôi Tà! Đây là thánh khí!” “Vô Danh Giới Đao này từng theo Thôi Tà tung hoành khắp Trung Vực, không ngờ cuối cùng hắn lại truyền cho con trai mình!”

“Nếu không có bảo y hộ thể của La Chinh, Vô Danh Giới Đao này coi như là thánh khí số một, số hai Trung Vực ấy nhỉ?”

Thôi Duẫn rút Vô Danh Giới Đao ra, nhẹ nhàng vung lên, trong không khí liền sinh ra một cơn chấn động dị thường, phảng phất như thanh giới đao này có thể dung nhập vào không khí.

“Ta sẽ không phạm sai lầm nữa. Vừa rồi để Hiên Viên Hiểu của Vân Điện các ngươi may mắn chạy thoát, lần này ta sẽ không cho ngươi cơ hội nhận thua.” Bên cạnh Thôi Duẫn xuất hiện một đao gió dài một thước, sau đó là vô số đao gió không ngừng hiện ra, bao quanh hắn.

Đao gió của Thôi Duẫn hơi lạ kỳ. Dọc theo đao gió mơ hồ có một đường sáng màu bạc, giống như từng luồng đao gió vô hình kia chính là những lưỡi đao bình thường.

“Ồ? Lực quy tắc thứ hai? Đó là quy tắc hệ Kim…” Nhìn đao gió của Thôi Duẫn, La Chinh thoáng nhướng mày: “Hắn dung hợp hai loại quy tắc?”

Thanh Long hừ lạnh một tiếng: “Dung hợp cái rắm! Đây chẳng qua là dùng thủ pháp khéo léo, gom hai lực quy tắc lại cùng nhau thôi, ngươi cũng có thể làm được! Ngươi cho rằng dung hợp quy tắc đơn giản như vậy? Ta thấy ở thế giới của các ngươi, sợ rằng căn bản không ai có thể dung hợp quy tắc!”

“Gom hai loại quy tắc lại cùng nhau? Đúng là một biện pháp tốt.” La Chinh gật đầu.

Bởi vì có Thanh Long nhắc nhở nên La Chinh mới không quá để ý tới hai loại lực quy tắc mà Thôi Duẫn sử dụng, nhưng những võ giả khác thì không như vậy.

“Mọi người mau nhìn kìa, quy tắc hệ Kim! Tên Thôi Duẫn kia lĩnh ngộ được bảy phần quy tắc hệ Kim. Không! Có lẽ phải hơn tám phần ấy chứ!”

“Thần Đan Cảnh mà lĩnh ngộ được hai loại quy tắc? Rốt cuộc khủng bố đến mức nào? Ôi tim ta…”

“Đây là dung hợp quy tắc sao? Lần đầu tiên ta nhìn thấy có người đồng thời sử dụng hai loại quy tắc! Cho dù La Chinh có nắm giữ quy tắc hệ Hỏa hoàn chỉnh, thì chỉ sợ cũng không thể ngăn cản thế tấn công của Thôi Duẫn!”

Nghe được những lời đó, La Chinh khẽ mỉm cười, bên cạnh hắn cũng bắt đầu nổi gió.

Tiếng gió vù vù không ngừng cuộn lên, cùng lúc đó, từng luồng sáng màu vàng tràn tới, mỗi khi một lưỡi đao gió sinh ra liền cuốn theo một dải sáng vàng.

Chỉ chốc lát sau, xung quanh La Chinh bắt đầu phấp phới từng luồng đao gió vàng rực. So với đao gió của Thôi Duẫn, đao gió của La Chinh thoạt nhìn dày đặc hơn, mà luồng sáng màu vàng còn đẹp mắt hơn luồng sáng bạc! La Chinh thầm cảm thán với Thanh Long: “Quả nhiên giống như ngươi nói. Đúng là không có gì khó khăn. Đây không phải dung hợp quy tắc, chẳng qua là gom hai loại lực quy tắc lại với nhau thôi. Nhưng uy lực có vẻ cũng tăng lên không ít.”

Nhất thời, phần lớn võ giả không kịp phản ứng với chuyện đang xảy ra.

“Không phải La Chinh tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa sao?”

“Ai có thể nói cho ta biết, đây là cái gì vậy? Sao lại không khác lắm so với đao gió của Thôi Duẫn? Hắn có thể sao chép người khác?”

“Mặc dù ta không tin lắm, nhưng nói cho ngươi biết, trên người La Chinh có lực quy tắc hệ Phong hoàn chỉnh và lực quy tắc hệ Kim hoàn chỉnh!”

Nghe thấy vậy, gần như tất cả võ giả đều trầm mặc.

Lực quy tắc hệ Hỏa hoàn chỉnh, lực quy tắc hệ Phong hoàn chỉnh, lực quy tắc hệ Kim hoàn chỉnh…

La Chinh rốt cuộc đã làm thế nào?

“Ai có thể nói cho ta biết, tại sao hắn có thể lĩnh ngộ ra nhiều lực quy tắc như vậy, hơn nữa cái nào cũng đều hoàn chỉnh?” Trong đám đông vốn lặng ngắt như tờ, đột nhiên có một vị võ giả bất giác gào lên. Tiếng nói kia truyền đến tai đông đảo võ giả, cực kỳ chói tai.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

break
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc