Bậc Thầy Luyện Đan Vô Song

Chương 68

Trước Sau

break
Cuối cùng, Tật Vô Ngôn lại lần nữa dừng tay tại một điểm, một đạo bạch quang khác tiếp tục chui vào huyệt Tử Cung của Phần Tu. Nhưng lần này, hắn không rút tay lại, mà lặng lẽ giữ nguyên động tác, chờ đến khi ánh sáng kia từ từ lan rộng, dần hòa làm một với trận pháp đã có sẵn. Đợi thời cơ chín muồi, hắn bất ngờ ấn mạnh đầu ngón tay, quát khẽ:

“Dung!”

Đây chính là trận mô trong huyệt Tử Cung mà Mịch Linh đã sắp sẵn từ trước. Nhiệm vụ của Tật Vô Ngôn là đưa nó vào đúng vị trí, sau đó dung hợp hoàn toàn với huyệt vị.

Một trận pháp chết im lặng, một trận pháp đang xoay chuyển phát sáng, và đạo trận pháp mới được đánh vào — ba luồng trận pháp, theo một chữ “Dung” cất lên, liền lập tức hợp nhất thành một. Chỉ trong nháy mắt, huyệt Tử Cung của Phần Tu bừng lên ánh bạc lấp lánh, khí tức toàn thân hắn cũng thay đổi rõ rệt.

Đó là một loại khí tức mờ ảo nhưng nặng nề, khiến người đối diện vô thức cảm thấy áp lực tăng vọt.

Ngay khoảnh khắc ba trận pháp hợp làm một, một luồng lực lượng cường đại, đầy bí ẩn bất ngờ từ trong trận pháp dội ngược về phía thân thể Tật Vô Ngôn.


Giờ phút này, toàn bộ tinh thần của Tật Vô Ngôn đều dồn hết vào việc điều khiển huyệt Tử Cung, nên hoàn toàn không phát hiện ra luồng lực lượng thần bí vừa dội ngược trở lại từ trận pháp.

Chờ đến khi thấy huyệt Tử Cung đã luyện thành công, hắn mới thu hồi thủ thế, hưng phấn mở mắt, nhìn sang Phần Tu — lại đúng lúc chạm phải ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Hiển nhiên, so với Tật Vô Ngôn, Phần Tu là người sớm cảm nhận được sự biến hóa trong cơ thể mình.

Tật Vô Ngôn nở nụ cười vui sướng:

“Thành công rồi!”

Khóe môi Phần Tu cũng khẽ cong lên, nhẹ giọng đáp:

“Vất vả cho ngươi, Vô Ngôn.”

Tới lúc này, Tật Vô Ngôn mới cảm thấy toàn thân mỏi nhừ — chỉ luyện một huyệt vị thôi mà đã ngốn hết hai canh giờ tự lúc nào chẳng hay.

Phần Tu đưa khăn qua, Tật Vô Ngôn vội nhận lấy, lau mồ hôi lấm tấm trên trán, khó giấu nổi vẻ vui mừng đang lan khắp khuôn mặt.

Cuối cùng, hắn cũng đã thành công — lần đầu tiên, dùng chính sức mình luyện chế ra một đạo trận pháp. Dù rằng trận mô do Mịch Linh thiết kế sẵn, nhưng hắn cũng góp phần không nhỏ, vì thế không khỏi cảm thấy tự hào.

Trong những ngày tiếp theo, Tật Vô Ngôn mỗi ngày đều giúp Phần Tu luyện chế thêm một huyệt vị. Nhờ có kinh nghiệm thành công đầu tiên, sau đó mỗi lần luyện chế hắn đều tự tin hơn hẳn, không còn lúng túng hay hồi hộp như lúc ban đầu. Nhờ vậy, tốc độ luyện chế cũng dần cải thiện. Từ hai canh giờ, rút ngắn xuống còn một canh giờ rưỡi, rồi dần chỉ còn một canh giờ.

Sau bảy ngày, Tật Vô Ngôn đã có thể luyện được hai huyệt vị mỗi ngày, tốc độ tăng lên rõ rệt.

Thời gian còn lại trong ngày, ngoài việc luyện huyệt, Phần Tu đều dốc lòng tu luyện. Tật Vô Ngôn thì thỉnh thoảng mới tu luyện cùng, bởi hắn hiện mới chỉ ở Luyện Thể Cảnh tầng bảy — tu vi quá thấp. Dù muốn trở thành Luyện Chế Sư, cũng không thể kéo chân sau đến mức này được. Dù sao cũng phải đạt đến Hóa Khí Cảnh mới ổn.

Có điều, so với tu luyện võ đạo, Tật Vô Ngôn lại say mê nghiên cứu trận pháp hơn rất nhiều. Mỗi ngày, hắn chỉ tu luyện chưa đến một canh giờ, sau đó lại lập tức chạy đi vùi đầu vào trận đồ, chẳng hề biết mỏi mệt.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc