Bậc Thầy Luyện Đan Vô Song

Chương 162

Trước Sau

break
Tật Vô Ngôn ngẫm nghĩ một hồi, cảm thấy bản thân cần phải nâng cao tu vi tinh thần lực thêm nữa, nếu không thì chẳng thể nào chống đỡ nổi toàn bộ quá trình luyện chế trận pháp này.

Hắn lấy Thối Thần Trận bàn ra, nghiêm túc nói với Trường Sinh:

“Từ hôm nay trở đi, ta sẽ dùng Thối Thần Trận để rèn luyện tinh thần lực.”

Trường Sinh nhìn trận bàn đen nhánh trong tay hắn, gật đầu đáp:

“Thối Thần Trận đúng là thứ rất tốt để mài giũa tinh thần lực, điểm này không ít Luyện Chế Sư đều biết. Chỉ có điều, người thực sự dám dùng nó lại rất hiếm. Nguyên nhân cũng đơn giản thôi – quá trình rèn luyện tinh thần bằng Thối Thần Trận vô cùng đau đớn, không phải ai cũng chịu nổi.”

“Nếu ngươi đang cần gấp để nâng cao tinh thần lực, thì Thối Thần Trận quả là lựa chọn tối ưu. Nhưng ngươi cũng phải nhớ rõ: nếu thật sự không chịu nổi, thì phải lập tức dừng lại, bằng không tinh thần lực sẽ bị tổn thương. Mà tinh thần bị thương, thì không dễ gì hồi phục đâu.”

Tật Vô Ngôn siết chặt trận bàn trong tay, trong lòng có chút thấp thỏm. Hắn nhớ lại lần trước vì chưa hiểu rõ tác dụng mà uống liều Cố Thể Đan, cơn đau khi ấy đến nay nghĩ lại vẫn khiến lòng hắn run sợ. Không ngờ lần này muốn nâng cao tinh thần lực cũng phải chịu khổ đến vậy.

Nhưng vừa nghĩ đến hành động gần đây của Tật gia, hắn liền không cho phép bản thân do dự.

Hắn phải mạnh lên, bằng không sẽ chỉ là con rối mặc người nhà họ Tật chém giết!

Tật Vô Ngôn nghiến răng, gằn giọng:

“Ta sẽ cẩn thận.”


Sau đó, hắn ngồi xếp bằng ngay ngắn trên giường, bấm tay bắn ra một đạo linh lực. Trận bàn Thối Thần Trận lập tức bay ra khỏi tay, lơ lửng giữa không trung. Tật Vô Ngôn đánh xuống một pháp ấn, trận bàn lập tức xoay tròn, chậm rãi kích hoạt.

Chỉ thấy trên cao hiện lên một trận pháp lớn bằng cối xay, tỏa ra một luồng ánh sáng trắng rọi thẳng xuống mặt đất, nơi đó đồng thời hiện ra một trận pháp giống hệt. Trên dưới phối hợp, hình thành một cột sáng trắng dựng đứng như trụ trời. Bên trong quầng sáng, vô số ảo ảnh của các đại trận tựa như bánh răng chuyển động không ngừng, chậm rãi xoay tròn, tạo nên cảm giác vừa huyền ảo vừa áp lực.

Tật Vô Ngôn không khỏi kinh hãi — đây là lần đầu tiên hắn chính thức sử dụng Thối Thần Trận, cũng là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến trận pháp có hình thái như vậy.

Ánh mắt hắn khẽ liếc sang Trường Sinh. Tên Mịch Linh kia chẳng thấy đâu, đã vậy có vấn đề gì cũng chỉ còn biết tìm đến Trường Sinh. Dù không chuyên về luyện chế trận pháp, nhưng với tuổi tác và kiến thức của người, Trường Sinh chắc chắn không phải tay mơ trong lĩnh vực này, đặc biệt là những loại trận pháp liên quan đến tinh thần lực, người hiểu rõ hơn bất kỳ ai.

Thấy Tật Vô Ngôn nhìn sang, Trường Sinh mỉm cười, chậm rãi nói:

“Sở dĩ gọi là rèn luyện tinh thần lực, là vì Thối Thần Trận sẽ từng chút, từng chút một, nghiền nát tinh thần thể của ngươi, rồi lại từng chút, từng chút một, tái tạo nó. Cứ thế lặp đi lặp lại, mới khiến tinh thần lực ngày càng mạnh mẽ hơn. Sao? Nghe xong đã sợ rồi à?”

Thấy Tật Vô Ngôn há miệng không nói nên lời, Trường Sinh cười sảng khoái.

Tật Vô Ngôn “ực” một tiếng, nuốt khan. Hắn… hắn thật sự bị dọa rồi. Nghiền nát tinh thần thể rồi lại tái tạo? Việc này so với bị băm nát thân thể còn khủng khiếp hơn nhiều. Làm sao đây? Đột nhiên cảm thấy muốn bỏ chạy luôn cho rồi. Trong lòng Tật Vô Ngôn lúc này, thật sự chỉ muốn khóc.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc