Bậc Thầy Luyện Đan Vô Song

Chương 151

Trước Sau

break
“Những chuyện đó vẫn chưa là gì, nghiêm trọng nhất là những lời đồn thổi bên ngoài kia...”

“Suỵt! Im miệng! Tộc trưởng đã ra lệnh, không ai được phép bàn tán chuyện này trong tộc!”

Trên đường đi cùng Phần Tu, điều Tật Vô Ngôn nghe thấy nhiều nhất chính là những lời đàm tiếu ấy. Tuy nhiên, nửa tháng trở lại đây, sau khi gia tộc tổ chức một đợt trắc thí dự đoán, thì những cuộc bàn tán đã ít hẳn đi.

Theo như lời kể, cuộc trắc thí quan trọng nhất dành cho lớp trẻ Phần gia sẽ diễn ra một tháng sau. Còn đợt dự đoán vừa rồi chỉ nhắm vào một mình Phần Tu. Mọi người dù có tò mò, nhưng không ai để tâm quá nhiều, phần lớn vẫn chỉ chú ý đến mâu thuẫn giữa Phần gia và Tật gia.

“Không cần để tâm đến mấy lời vớ vẩn đó.” – Giọng Phần Tu bình thản vang lên.

Tật Vô Ngôn hơi ngẩn ra, rồi bật cười: “Không sao, mấy lời đó chẳng ảnh hưởng gì đến ta đâu.”

Hắn vẫn im lặng lắng nghe suốt dọc đường, chẳng phải vì để bụng, mà chỉ thấy bất ngờ trước sự to gan của Tật gia — bọn họ thực sự dám ra tay với Phần gia. Chính vì quá nhập tâm suy nghĩ mà mới khiến Phần Tu tưởng hắn bị ảnh hưởng.

Thấy hắn không sao, Phần Tu mới an lòng.

Tật Vô Ngôn trong lòng vẫn cảm thấy khó hiểu. Với thái độ của Tật gia dành cho hai huynh đệ họ, rõ ràng hắn đã dùng Tụ Nguyên Trận Bàn để trả hết công ơn Tật gia từng bồi dưỡng cho Tật Vô Thiên. Theo lý, dẫu Tật gia có tức giận cũng không đến mức trở mặt với Phần gia. Dù sao Phần gia cũng là đại thế tộc nổi danh của Kim Diễm Quốc, nếu đối đầu, Tật gia chưa chắc đã chiếm được lợi.

Tật Vô Ngôn tự biết mình chẳng có giá trị lớn đến mức khiến Tật gia dốc toàn lực chỉ vì hắn. Nhưng nếu nguyên nhân không nằm ở hắn, thì rốt cuộc là vì điều gì?

Chẳng lẽ Tật gia thật sự đã nổi điên, mới dám vô cớ khiêu khích Phần gia như vậy?

“Không cần nghĩ nhiều,” – Phần Tu nói – “Tật gia dã tâm quá lớn, sớm muộn gì cũng trở mặt với Phần gia thôi.”

“Ừm.” – Tật Vô Ngôn cũng không nghĩ thêm nữa, liền cùng Phần Tu bắt đầu bàn bạc chuyện mua dược liệu.

Nơi mua dược liệu thuận tiện và đầy đủ nhất dĩ nhiên vẫn là nhà đấu giá Mạc Thị. Hai người chỉ liếc nhau một cái liền hiểu ý, lập tức cùng nhau bước vào nhà đấu giá.

Hôm nay Mạc Phong Nham không có mặt, tiếp đón họ là một vị quản sự trung niên. Khi vị quản sự này nhìn về phía Phần Tu, trong ánh mắt lại lộ ra một tia quái lạ khiến cả hai không khỏi cảm thấy khó hiểu.


Tật Vô Ngôn yêu cầu hơn mười loại dược liệu, cũng không phải thứ gì hiếm lạ, đều là nguyên liệu dùng để luyện đan Hoàng cấp nhất phẩm, khá dễ mua.

Vì đây là lần đầu tiên hắn luyện dược, để tránh lãng phí nếu có sai sót trong quá trình luyện chế, nên hắn chủ ý mua dư một chút. Tổng cộng, hắn lấy đủ dược liệu để luyện hai mươi phần Điều Tức Hoàn.

Đến lúc thanh toán, khi nghe vị quản sự trung niên báo giá — bốn ngàn lượng hoàng kim — Tật Vô Ngôn không khỏi giật mình, cứ ngỡ là y tính nhầm.

Quản sự mỉm cười giải thích:

“Trong số các vị vừa chọn, những dược liệu như Ngân Nguyệt Chi hay Khổ Thiền Thảo đều là thuốc quý chuyên trị nội thương, hoạt huyết thông khí. Một cây Ngân Nguyệt Chi đã có giá đến trăm lượng vàng, còn Khổ Thiền Thảo cũng chẳng rẻ hơn bao nhiêu, nên giá tổng mới cao như vậy.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc