— “Hài tử, ngươi nhất định phải quay về… Mẫu thân đang đợi ngươi…”
Đôi mắt nhỏ của Tật Vô Ngôn cũng hóa thành màu vàng kim, tròn xoe mở lớn, cố ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt kia như muốn khắc sâu vào tận tâm khảm.
Trong màn sương, một bóng đen khổng lồ từ từ hiện ra, chậm rãi tiến đến gần. Đôi mắt vàng kim ấy cũng dần nheo lại, dịu dàng đầy yêu thương.
Tật Vô Ngôn ngồi xổm dưới đất, ngẩng đầu lên đón nhận sự ấm áp ấy, khẽ nheo mắt lại trong sự thư thái hiếm hoi.
Hắn cảm nhận được có thứ gì đó mềm mại, dịu dàng, khẽ liếm qua gương mặt nhỏ bé của mình… ấm áp như một nụ hôn từ ký ức xa xôi.
Trong phòng, Mịch Linh nghiêm mặt nhìn Tật Vô Ngôn đang lặng lẽ rơi lệ. Khi nghe hắn khẽ thốt ra tiếng "mụ mụ" đầy nghẹn ngào, vẻ lạnh lùng trên gương mặt nàng liền nhường chỗ cho sự kinh ngạc tột cùng.
Giữa lúc ấy, trong không khí bất chợt thoảng qua một mùi hương nhè nhẹ, lờ mờ tựa như dược thảo. Khi Tật Vô Ngôn mở choàng mắt, cảnh tượng trước mắt khiến hắn kinh ngạc đến trừng to hai mắt.
Giữa màn sương trắng mờ ảo, thấp thoáng hiện ra một tòa cung điện nguy nga, ẩn hiện trong làn khói mờ như chốn tiên cảnh. Mùi hương kia chính là từ trong cung điện ấy lan tỏa ra.
Tật Vô Ngôn vừa mừng rỡ định chạy tới thì bỗng bị một luồng lực mạnh mẽ lôi ngược về phía sau, kéo bay đi khỏi nơi đó.
“A!” – Hắn hét to một tiếng, choàng tỉnh lại, trước mặt là gương mặt Mịch Linh đang hiện ra.
Tật Vô Ngôn vẫn còn ngơ ngác, chớp chớp mắt. Gò má hắn lạnh buốt. Đưa tay lên sờ, bàn tay ướt đẫm nước mắt.
Hắn sững người. Rồi mới nhớ lại đôi mắt đã nhìn thấy trong làn sương ấy. Trong lòng không hiểu sao lại trĩu nặng, một nỗi buồn u uất dâng lên không rõ lý do.
“Bên trong đó, ngươi đã thấy gì?” – Mịch Linh hiếm khi nghiêm túc hỏi.
Tật Vô Ngôn nghiêng đầu suy nghĩ. Thật ra, ngoài đôi mắt rất lớn, rất sâu ấy thì mọi chuyện khác hắn đều không nhớ rõ.
Suy nghĩ hồi lâu, hắn chợt reo lên:
“Ta mơ thấy mình biến thành một con thú nhỏ!”
Vừa nói vừa rùng mình sợ hãi, vỗ ngực thở phào:
“May mà chỉ là một giấc mơ thôi!”
Ánh mắt Mịch Linh hơi trầm xuống:
“Vậy ngươi còn nhớ rõ mình đã biến thành con gì không?”
Tật Vô Ngôn lại nghiêng đầu ngẫm nghĩ. Nghĩ hồi lâu vẫn không nhớ ra được, đành lắc đầu:
“Không nhớ nổi nữa.”
Mịch Linh khẽ thở phào, nói:
“Không nhớ cũng được, đừng cố nghĩ nữa. Xem thử ngươi thu được gì đi.”
Đúng lúc này, âm thanh hệ thống điện tử vang lên:
“Đinh! Chúc mừng người chơi, cảm ứng Tế Linh thành công, nhận được phần thưởng: Bách khoa toàn thư phương thuốc hoàng cấp, Bách khoa toàn thư luyện dược thủ quyết hoàng giai, 01 Thất Thải Linh Cầu Lô.”
“Đinh! Chúc mừng người chơi, đã thăng cấp thành Trận Pháp Sư cấp ba, nhận được phần thưởng: Trận pháp công kích huyền giai cấp thấp – Tiểu Nguyên Kiếm Ảnh Trận.”
Tật Vô Ngôn phấn khởi vô cùng, vội vàng kiểm tra bảng thông tin trong đầu, quả nhiên thấy nội dung bên trong đã có thay đổi.
Người chơi: Tật Vô Ngôn
Tư chất: 4
Thuộc tính thiên phú: Hỏa, Thổ, Kim, Mộc, Thủy
Chỉ số linh hồn: 8
Phân loại: Trận Pháp Sư cấp ba, Luyện Dược Sư sơ cấp
Điểm tinh thần lực: 30
Tích phân: 14
Cảm ứng Tế Linh: Trận Điện – Mịch Linh; Dược Điện – Trường Sinh