Bậc Thầy Luyện Đan Vô Song

Chương 131

Trước Sau

break
Phần Thiên Bá nghiến răng ken két, trong lòng mắng thầm:

[Đồ vô dụng! Đến thời khắc mấu chốt lại buông tay, còn mơ tưởng nhờ vả Ương Nhi đưa con trai mình – cái đồ phế vật ấy – vào tông môn? Không soi lại bản thân xem mình nặng bao nhiêu cân, có bao nhiêu bản lĩnh mà vọng tưởng như thế. Muốn Ương Nhi ra mặt giúp? Đến nỗi xách giày cho Ương Nhi, hắn còn chẳng xứng!]

Đúng lúc ấy, đại trưởng lão cuối cùng cũng cất tiếng:

— Việc này, đúng là Tật gia đã sai trước, trách không được tộc trưởng. Nếu Tật gia có thủ đoạn, thì Phần gia ta cứ đón nhận. Từ trước đến nay, ở Phượng Linh thành này, Phần gia ta chưa từng sợ ai cả.

Đại trưởng lão đã nói thế, dù trong lòng Phần Thiên Bá có ấm ức đến mấy, cũng chỉ đành ngậm miệng.

Tật Vô Ngôn theo Phần Thiên Quyết quay về Phần gia, đưa Tật Vô Thiên đến chỗ dì, sau đó lại cùng Phần Tu quay trở lại nhà đấu giá của Mạc Thị.

Tiền hắn còn chưa lấy, nhất định phải đi thêm một chuyến.

Nếu khi đó không có Phần Thiên Quyết ra tay kịp thời, e rằng hắn đã bỏ mạng dưới chưởng lực của tam trưởng lão Tật gia. Món nợ này, Tật Vô Ngôn đã khắc sâu vào tâm, sớm muộn gì cũng phải tìm lão chó già kia để tính sổ cho rõ ràng!

Phần Thiên Quyết và Phần Tu đồng loạt ra tay cứu hắn, khiến trong lòng Tật Vô Ngôn vô cùng cảm kích. So với nhà dì, thì cái gọi là "Tật gia" thật chẳng đáng một xu.

Nghĩ đến việc Phần Thiên Quyết vì cứu mình mà dù biết rõ kình khí sẽ lan tới đám tiểu bối phía sau, vẫn không chút do dự ra tay, Tật Vô Ngôn chỉ thấy trong lòng trĩu nặng. Ân tình lớn như vậy, hắn nhất định sẽ không quên. Chỉ cần nghĩ đến việc sau khi trở về, Phần Thiên Quyết có thể sẽ bị phe của Phần Thiên Bá gây khó dễ vì không bảo vệ tốt đám tiểu bối, là hắn lại thấy bức bối không yên.

Nếu lúc này hắn là Luyện Dược Sư, nhất định sẽ lập tức luyện chế dược liệu, giúp đám tiểu bối ấy chữa thương, cố gắng không để việc này ảnh hưởng đến quá trình tu luyện — càng không thể ảnh hưởng đến kỳ tổng tuyển chọn của Thanh Vân Tông mấy tháng sau.

Nghĩ đến đây, Tật Vô Ngôn âm thầm hạ quyết tâm.

Đã như vậy, thì sao hắn không trở thành Luyện Dược Sư chứ? Hắn có điều kiện, có cơ hội, nhất định phải tận dụng cho bằng được, không thể để phí hoài nguồn tài nguyên tốt như vậy!


Huống hồ, Tật gia đã có sát tâm với hắn, một chiêu không thành, ắt sẽ còn bày thêm thủ đoạn phía sau. Hắn buộc phải trở thành một nhân vật có đủ trọng lượng, khiến Thanh Vân Tông cũng phải coi trọng thì mới có thể bảo vệ được bản thân.

Trên đường tới nhà đấu giá Mạc Thị, Tật Vô Ngôn vẫn luôn im lặng. Phần Tu cũng không nói gì, bởi hắn hiểu rõ — những chuyện vừa qua chắc chắn đã để lại ảnh hưởng rất lớn với Tật Vô Ngôn. Nếu hắn có thể tự mình nghĩ thông suốt, thì chẳng còn gì tốt hơn.

Hai người lại một lần nữa thay đổi trang phục, khoác lên người áo choàng đen che kín, cả dáng người cũng được độn cho trông mập mạp hơn một chút. Tật Vô Ngôn tiếp tục mang đôi giày độn đế, lại dùng đan dược biến đổi giọng nói do Phần Tu điều chế, khôi phục lại dáng vẻ trung niên lực lưỡng giống hệt lần trước khi đến Mạc Thị đấu giá.

Khi hai người đến nơi, Mạc Phong Nham đã chờ sẵn từ lâu. Vừa thấy bọn họ, hắn lập tức nở nụ cười tươi rói, ra đón tiếp vô cùng nhiệt tình.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc