Lúc Phần Thiên Quyết dẫn theo đám hậu bối tiến đến dãy ghế đầu, tộc trưởng Mộc gia – Mộc Khiêm Hòa – liền đứng dậy, ha hả cười, chắp tay chào hỏi:
“Phần tộc trưởng, lát nữa đấu giá nhớ phải nhẹ tay một chút đó nhé.”
Phần Thiên Quyết cũng cười đáp lễ:
“Chúng ta cũng chỉ mong như vậy.”
Ba đại thế gia vốn luôn tồn tại sự cạnh tranh ngấm ngầm, rất hiếm khi có sự hợp tác thật lòng. Dù âm thầm có đấu đá quyết liệt thế nào đi nữa, thì bề ngoài vẫn phải giữ hòa khí. Không ai dại gì công khai xé mặt giữa chốn đông người. Ngay cả Tật Siếp dù trong lòng rất muốn trở mặt với Phần gia, nhưng vẫn không thể ra tay, bởi còn nhiều điều phải dè chừng.
Hai vị tộc trưởng xã giao vài câu rồi lần lượt ngồi xuống, cùng chờ phiên đấu giá chính thức bắt đầu.
Lúc này, Mộc Quân Thần đảo mắt nhìn quanh hàng ghế Tật gia, không thấy bóng dáng Tật Vô Thiên đâu, trong lòng hơi hụt hẫng. Hắn nghĩ rằng Tật Vô Thiên không đủ tư cách để chen vào hàng ngũ những hậu bối ưu tú của Tật gia.
Nhưng khi ánh mắt lướt sang phía Phần gia, hắn lại kinh ngạc phát hiện Tật Vô Thiên đang ngồi trong đội hình của họ. Ngay lập tức, hắn cúi đầu, thấp giọng hỏi người cha đang ngồi cạnh mình:
“Phụ thân, sao Tật Vô Thiên lại đi cùng người Phần gia? Chẳng lẽ Tật gia không có ý định đưa nàng về lại sao?”
Nếu vậy thì hôn ước của bọn họ phải tính sao? Hắn còn trông chờ Tật gia gả Tật Vô Thiên cho mình cơ mà. Nếu nàng cứ ở mãi Phần gia, thì tính toán của hắn chẳng khác nào đổ sông đổ biển.
Mộc Khiêm Hòa cười lạnh, hạ giọng đáp:
“Phu nhân đương nhiệm của Phần tộc trưởng là thân dì ruột của Tật Vô Thiên. Bằng không ngươi nghĩ xem, trong số bao nhiêu tiểu thư của các thế gia, vì sao ta lại bảo ngươi cưới một kẻ không được Tật gia sủng ái như nàng?
Chỉ cần Tật Vô Thiên gả vào nhà, đến lúc đó, bất kể ngươi có vào được Thanh Vân Tông hay không, đều có thể dựa vào nàng mà kiếm được không ít lợi lộc từ cả Tật gia lẫn Phần gia.”
Mộc Quân Thần lúc này mới hay: thì ra phu nhân của Phần tộc trưởng lại chính là dì ruột của Tật Vô Thiên. Vậy thì việc Phần Tu ra mặt giúp đỡ Tật Vô Ngôn và Tật Vô Thiên cũng là điều dễ hiểu.
Hắn nghi hoặc hỏi tiếp:
“Phụ thân, nếu Phu nhân Phần gia có quan hệ gần gũi với Tật Vô Thiên như thế, lại có thể làm cầu nối tiện lợi như vậy, tại sao Tật gia lại không giữ nàng lại, mà còn để cho chúng ta hưởng lợi?”
Nếu Tật gia biết tận dụng mối quan hệ thông gia này để liên thủ với Phần gia, thì khi đó, e rằng Mộc gia bọn họ sẽ lâm vào thế nguy hiểm.
Trên mặt Mộc Khiêm Hòa vẫn giữ nụ cười mang chút may mắn:
“Tam trưởng lão Tật gia xưa nay có hiềm khích sâu sắc với phụ thân Tật Vô Thiên – Tật Anh. Sau khi Tật Anh mất mạng trong lúc làm nhiệm vụ, tam trưởng lão liền liên tục chèn ép cả nhà hắn.
Tật Siếp tuy là tộc trưởng, nhưng lại cứ giả vờ như không thấy, mở một mắt nhắm một mắt. Nói trắng ra là, từ lâu hắn đã ganh ghét thiên phú của Tật Anh, trong lòng sớm đã ôm hận rồi.”