Bắc Thành Tình Yêu

Chương 35: Con của cô và Chu Trí Đình sẽ như thế nào? (H)

Trước Sau

break

Hai ngày trước đêm giao thừa.

 

Sáng sớm, Chu Trí Đình đánh thức cô đang ngủ say trên giường.

 

Tống Vân Sơ không kiên nhẫn cau mày, đưa tay đẩy anh: "Anh làm gì thế?" Giọng nói vừa tỉnh dậy của cô mềm mại, thanh nhã.

 

“Nào, dậy thôi!” Chu Trí Đình áp môi lên môi cô, nhẹ nhàng liếʍ môi cô, thì thầm: “Dậy đi, chúng ta đi mua đồ đón năm mới.”

 

Đây là năm đầu tiên cô ở bên anh, Chu Trí Đình đặc biệt coi trọng chuyện này.

 

Tống Vân Sơ mở mắt nhìn anh một cái, sau đó yên lặng nhắm lại, nghiêng đầu không muốn nói chuyện cùng anh.

 

Chu Trí Đình bị bộ dạng đáng yêu của cô làm cho tức cười, anh vén áo ngủ của cô lên, chui vào bú sữa, đầu lưỡi lần theo núm vυ" rồi quét qua quét lại.

 

Khi bị hút vào miệng, âm thanh ưm ưm thoát ra khỏi miệng cô. Ôm đầu người đàn ông, nhắm mắt lại, vẻ mặt giống như đang đau đớn lại giống như đang say mê, hai chân kẹp lấy bàn tay to không biết đã trượt xuống bên dưới để làm loạn từ lúc nào.

 

"Em... Em dậy đây." Giọng nói của cô có chút đứt quãng, "Đừng đùa nữa."

 

"Muộn rồi!"

 

Chu Trí Đình liếʍ môi dưới, cổ họng lăn một vòng, nhấc một chân của cô lên, cầm vật cứng cứng đến mức phồng lên nhét vào.

 

Sau khi vật cứng tiến vào, kɧoáı ©ảʍ tê dại lập tức ập đến vùng bụng dưới, cảm giác được lấp đầy rất trướng, hoa huyệt không khỏi mυ"ŧ đi mυ"ŧ lại gậy thịt của anh, làm cho Chu Trí Đình phát ra một tiếng gầm nhẹ.

 

Từng giọt mồ hôi mỏng trên trán anh nhỏ xuống, Chu Trí Đình âu yếm liếʍ mυ"ŧ vành tai cô, hai tay nắm lấy bộ ngực mềm mại của cô mà nhào nặn, đẩy eo về phía trước, bộ ngực mềm mại điên cuồng lắc lắc trong tay anh.

 

Tống Vân Sơ sung sướиɠ hét lên, ngửa đầu hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ không ngừng vọt tới, vách hang bị dươиɠ ѵậŧ to của anh chống đối, thịt mềm ẩm ướt hấp thụ thân gậy nổi gân xanh của anh, cảm nhận được...

 

Trong miệng phát ra những tiếng rêи ɾỉ thống khổ, nhưng biểu lộ lại là cực kỳ hưởng thụ, hoa huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức tuôn ra một lượng dâm dịch lớn, thấm đẫm nơi riêng tư của hai người.

 

Chất lỏng nóng hầm hập tưới lên Chu Trí Đình, làm tê cứng xương cụt của anh, dươиɠ ѵậŧ đột nhiên lắc một cái, lại dùng sức đâm vào mấy chục lần, ngay khi nghe tiếng rên của Tống Vân Sơ liền bắn ra! ! !

 

Âm thanh "ba ba ba" cùng với âm thanh "a a a" của Tống Vân Sơ vang vọng suốt sáng sớm đẹp trời này!

 

Tại thời khắc này, Tống Vân Sơ cũng đạt đến vô số lần cao trào, hai người cùng nhau thở dốc, thân thể dính chặt, ôm nhau thật chặt, không hề có cảm giác dính dính chút nào.

 

Trong mắt Chu Trí Đình hiện lên ý cười, trên mặt không giấu được vẻ thoả mãn, anh vén mái tóc đẫm mồ hôi của Tống Vân Sơ sang một bên, hôn lên lông mày của cô, cười nói: "Bảo bối, em có muốn dậy không?"

 

"Không dậy nổi, chúng ta tiếp tục chứ?"

 

Anh nói xong định chạm vào hoa huyệt của cô, Tống Vân Sơ sợ đến mức lập tức tuột khỏi vòng tay anh.

 

...

 

Thời tiết hôm nay đặc biệt tốt, đã lâu không thấy mặt trời treo cao trên đầu, không có tuyết rơi.

 

Chợ đường phố cực kỳ náo nhiệt, đông đúc nhộn nhịp, khắp nơi vang lên tiếng người bán hàng rong, tiếng trẻ con vui đùa khóc rống!

 

Chu Trí Đình nắm tay Tống Vân Sơ, dẫn cô đi trải nghiệm không khí Tết của người dân địa phương, hai người đi dạo một vòng, người đàn ông mua cho cô rất nhiều đồ ăn vặt.

 

Tống Vân Sơ cầm trong tay, nhìn có chút thèm, cúi đầu nếm thử một chút, cuối cùng vừa đi vừa ăn, Chu Trí Đình xách túi lớn túi nhỏ trong tay nhưng vẫn bảo vệ cô nên cô không phải lo bị ai đụng vào.

 

Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được không khí Tết gần gũi như vậy, lúc ở nhà, cô không cần phải mua những thứ này, hơn nữa, nếu muốn mua thì phần lớn thời gian đều là đi siêu thị, rất ít khi được đi chợ như thế này, à không... gần như là không có.

 

Cuối cùng, hai người trở về với đầy túi trong tay, chất đầy cốp xe.

 

Sau khi ngồi lại lên xe, Chu Trí Đình lái xe đến siêu thị mua nguyên liệu khác. Tống Vân Sơ nhìn đám đông ngoài cửa sổ xe, trên mặt ai cũng tràn ngập nụ cười vui vẻ, mặc dù thời tiết rất lạnh.

 

Khi xe chạy nhanh qua, cô vô tình nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, cô cau mày, khẽ chớp mắt, thầm nghĩ người kia đã chết từ lâu, sao có thể là hắn, còn có...

 

Vợ con ở bên...

 

Thật là một hình ảnh hạnh phúc! !

 

Cảnh tượng một nhà ba người nắm tay nhau cười đùa không ngừng tái hiện trước mắt, thực sự có chút ghen tị.

 

Quay đầu nhìn người đàn ông đang yên tĩnh lái xe, khóe miệng không khỏi nhếch lên, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ! ! !

 

Con của cô và Chu Trí Đình sẽ như thế nào? ? ?

 

Ý nghĩ đó khiến cô giật mình ngay lập tức, sợ hãi đến mức vội quay đầu đi.

 

Cô vốn cho rằng những động tác nhỏ của mình sẽ không bị chú ý, nhưng đáng tiếc, tất cả đều bị người đàn ông bình tĩnh thu hết vào mắt.

 

Chu Trí Đình thản nhiên gõ vào vô lăng, nhưng khóe miệng không khỏi nhếch lên, ho nhẹ một tiếng nói: “Sao em lại nhìn lén ann?”

 

"Trông anh rất đẹp trai!" Tống Vân Sơ thốt lên.

 

“Anh cũng thấy vậy.” Nụ cười trên mặt Chu Trí Đình không hề giảm đi, không khách khí gật đầu.

 

Thật không biết xấu hổ! ! !

 

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc