Hạ Nhược Vũ nhìn cô ta như chực khóc, nhếch
môi nói: “Tôi không phải là người quyết định sa thải
cô, chỉ sợ cô tìm sai người rồi”’
Nếu đổi lại là cô, lúc này chắc chắn cô cũng sẽ
cảm thấy nhục nhã, mà cô chính là muốn dạy cho
eô ta một bài học là không thể lúc nào cũng coi
thường người khác.
‘Vê phần hậu quả, khi làm thì phải biết rõ bản
thân sẽ phải đối mặt với chuyện gì.
Nói xong cô liền kéo người rời đi
“Nhược Vũ, cậu không tiếc sao, nhưng mà mình
thật sự sẽ rất tiếc đấy” Trần Hạ Thu Phương thích
nhất chính là chuyện khiến người khác cảm thấy
khó xử như thế này, trong lòng cám thấy rất sảng
khoái.
Cô gượng cười hai tiếng, có chút ngượng ngùng
nói: “Cái váy kia mình rất thích, ai bảo cô ta quá
đáng như vậy”
Cô quet thẻ của người khác, đương nhiên là
phải cảm thấy vui vẻ rồi, hơn nữa 12000 USD đổi
với cô không phải là nhỏ, huống hồ người đàn ông
kia đã nói là tùy ý cô dùng, đương nhiên cô sẽ
không khách khí
Tuy nhiên sau chuyện vừa rồi, hai người họ
cũng không còn tâm trạng để đi dạo phố, quyết
định đi đến một quán nào đấy uống trà chiều.
Ngồi ở rên ghế sô pha mềm mại, Trần Hạ Thu
Phương dựa vào phía sau, thoải mái nói: “Vẫn là
ngồi ở đây thoải mái hơn, điều hòa mát mẻ”
“Cậu có ngày nào là không ngồi trong điều hòa
đâu” Hạ Nhược Vũ có chút buồn cười nói.
Cô ấy lười biếng đáp
lại: “Hai ngày câu chơi trò biến mất, lão bà bạch
cốt tinh của chúng ta cũng xin nghỉ phép, trên đầu tớ
rất nhiều việc, mỗi ngày đều mệt mỏi”
“Lão bà bạch cốt tinh?” Cô nhíu mày hỏi.
“Tất nhiên là chỉ có chị ta mới có tinh thần làm
việc mạnh mẽ như vậy”
Dường như cô ấy nhớ tới điều gì đó, sau đó liền
ngồi thẳng dậy, tò mò hỏi: “Cậu thật sự ở cùng một
chỗ với bạn trai?”
“Đúng vậy” Hạ Nhược Vũ thắng thần thừa nhận,
không biết vì sao cô lại có cảm giác tin tưởng rằng
cô ấy sẽ không đem chuyện này đi nói lung tung.
Cô ấy liền võ vai hai cái: “Lợi hại, lại có thể
cướp được bạn trai của chị ta”
“Cậu với chị ta quen biết cũng không tê, chẳng
lẽ cậu không cảm thấy mình là người thứ ba chen
chân vào mối quan hệ của họ hay sao?”
Họ không phải là người trong cuộc, nhưng
đứng trên góc độ của họ mà phán xét, cũng sẽ
không nhịn được mà khinh bỉ.
“Mà mình quen cậu bao lâu rồi, nói như thế nào
thì mình cùng với Lục Khánh Huyền cũng chỉ là
quan hệ cấp trên cấp dưới, huống chỉ với hiểu biết
của mình về cậu, tuyệt đối cậu sẽ không làm ra
những chuyện như vậy”
Trần Hạ Phương Thu nói xong liền bưng tách cà
phê lên nhấp một ngụm.
“Thật khó mới có người hiểu mình như vậy”
Cô khẽ cười: “Dù sao thì nguyên nhân chính
cũng là vì mình và người đàn ông đó có một thỏa
thuận, không thể nói rõ được”
Sẽ có một ngày thỏa thuận kết thúc.
“Chậc chậc, nghe có về không đơn gián như.
vậy, câu sẽ không có ý gì với người đó chứ.”
Hạ Nhược Vũ thoáng thất thần: “Cấu độc thân
như cậu cũng muốn nói”
“Cẩu độc thân cũng có tôn nghiêm được
không” Trần Hạ Thu Phương phản bác, cô ấy còn
muốn làm chuyên gia tư vấn tình cảm.
Hai người đang nói chuyện vui vẻ, chợt có một
âm thanh chua ngoa, thô tục vang lên: “Đại ca,
chính cô ta đánh em”
‘Tên đàn em bị Trần Hạ Thu Phương đánh mang
theo một tên tóc vàng tới đây tìm người, phía sau.
cồn có hai tên nữa.
“Đúng là vô dụng, một đứa con gái mà cũng
không đối phó được” Tóc vàng cho rắng là một tên
cao to lực lưỡng, hóa ra lại là hai người đẹp, vẻ mặt
dữ tơn lập tức trở nên dâm dục.
“Này hai cô đã đánh người anh em của tôi, có
phải nên nói cho tôi biết một chút không?”
Hạ Nhược Vũ bình tính mà uống nước trái cây,
lúc này mới chậm rãi mở miệng: “Thu Phương, anh
ta nói cậu nói chuyện với anh ta, cậu có nên thế
hiện thành ý không?”
“Nhược Vũ, cậu đúng là không nể tình chút nào,
mình là vì cậu mới ra tay, cậu thì hay rồi cứ như vậy
mà đẩy mình ra, có phải không có đạo lý không?”
“Trần Hạ Thu Phương cũng đùa giỡn nói
‘Tên tóc vàng còn tưởng rằng các cô sợ anh ta,
không muốn đánh nhau nên khoác tay lên ghế của
Hạ Nhược Vũ, ánh mắt sáng lên: “Người đẹp đừng
sợ, chỉ cần lát nữa em chăm sóc anh thật tốt, anh
sẽ tha cho hai em.”
“Đại ca, anh không được coi thường cô ta”’
Tay đàn em đã nhìn thấy được Thu Phương lợi
hại như thế nào liền muốn nhắc nhớ anh ta, kết quá
lại bị tóc vàng không kiên nhắn nói: “Hai người phụ.
nữ thì có thể làm được gì”
Vất vả lắm mới có thế gặp được hai người đẹp,
đương nhiên muốn dẫn tới khách sạn một lần.
“Uống cà phê cũng
không được yên tĩnh, anh có cút hay không?”
“Nhìn thấy là muốn đánh, còn không cút?”
Tóc vàng không nghe thấy, Hạ Nhược Vũ liền ra
hiệu bằng ánh mắt với Trần Hạ Thu Phương.
Đột nhiên hai người họ đồng thời hất cốc cả.
phê nóng về phía người anh ta, Hạ Nhược Vũ nhanh
tay nắm lấy cổ tay, bẻ lại phía sau, tóc vàng lập tức.
gào khóc thảm thiết.
“A Tay của tao, bả vai của tao, mau buông tay!”
‘Cô không đợi anh ta có phản ứng, đôi giày cao
gót năm phân đã nên xuống đầu gối, tóc vàng bị
đau lập tức quỳ xuống đất.
Tay còn lại của cô đè mạnh lên vai, dùng sức đè.
xuống, tóc vàng lập tức mất đi sức chiến đấu.
Bên kia Trần Hạ Thu Phương đã đứng dậy cho
tên đàn em vài cước, hẳn ta chỉ có thế nằm trên
mặt đất không ngừng la hét.
Những vị khách có mặt trong quán đều hoảng
sợ không nghĩ tới đột nhiên xảy ra chuyện như vậy.
“Cần tôi chơi với mấy người một chút không?”
Hạ Nhược Vũ nói xong lực trên tay cũng tăng thêm
một ít.
Tóc vàng đau tới nôi chảy mồ hôi lạnh, quát về
phía hai tên đàn em: “Còn không mau lại đây, ông
đây sắp đau đến chết rồi”
Hai tên kia lập tức chạy lại đây, lao vào muốn
giải cứu anh ta.
“Chuyên nhỏ này giao cho mình là được rồi”
“Trần Hạ Thu Phương xoay tay, chờ hai tên kia tiến
lại, đá một phát chúng lập tức ngã xuống.
Sau đó, không đợi những tên đó đứng dậy, trực.
tiếp lại gần, ấn vai anh ta và kéo xuống, đồng thời
lấy đầu gối thúc vào bụng anh ta.
Tên đó lập tức ôm bụng nôn khan.
Còn mấy tên nắm trên mặt đất cô ấy bèn nhấc.
chân đạp vài cái
Hạ Nhược Vũ biết thân thú Trần Hạ Thu
Phương tốt, nhưng không ngờ lại lợi hại như vậy,
không khói nói: “Thu Phương, có phái cậu nặng tay
quá rồi không?”
“Không đâu, mình chỉ mới dùng có một chút sức lực.
.“ So với những anh trong lớp võ nhà cô, đã
rất nhẹ tay rồi
Nhóm người vây xem nhìn hai người họ bằng
ánh mắt khiếp sợ, phụ nữ đều hung dữ như vậy sao?
Bốn người đàn ông cứ như vậy bị giải quyết
một cách nhẹ nhàng, có phải rất đáng sợ hay.
không