Chương 435: Du lịch
Mạc Du Hải trở về biệt thự, Tinh Giang đang ngồi chờ anh. “Mấy chuyện tôi giao cậu đã làm tốt chưa?" Mạc Du Hải ngồi xuống hỏi.
Tinh Giang gật đầu. “Mọi việc đều giống như anh dự đoán, tôi đích thân theo dõi bên ngoài Tập đoàn Lục thị nhìn thấy Hàn Công Danh bước vào những không thấy đi ra. Khi tôi muốn rời đi, tôi nhìn thấy một người đàn ông lạ mặt mặc đồ đen đi ra với một chiếc vali lớn”
Mạc Du Hải khẽ cau mày: “Chà, có vẻ như Hàn Công Danh đã bị diệt khẩu. Tôi đã nhắc nhở anh ta, khi trở về Lục Hằng chắc chắn sẽ không để anh ta yên, với cái thông minh của anh ta đáng lẽ phải dễ dàng nghĩ tới điều này chử, nhưng tại sao anh ta lại tự chui đầu vào lưới?”
“Có lẽ cảm thấy Lục Hằng vẫn cần anh ta nên mới không sợ hãi" Mạc Du Hải lắc đầu: "Không, anh ta quả muốn đánh thắng tôi, nên không thể rời xa sự ủng hộ của Lục Hằng. Hàn Công Danh tuy thông minh một đời nhưng là nhất thời hồ đồ mà”
Tinh Giang không nói thêm gì nữa, anh biết những chuyện này không phải chuyện anh nên nhúng tay vào.
"Tôi nghĩ Lục Hằng sẽ làm chuyện gì, cậu nhất định phải quan sát kỹ bọn họ, tuyệt đối không được thả lỏng một giây nào, hiểu không?" Mạc Du Hải dứt khoát nói.
Tinh Giang gật đầu: "Anh Du Hải yên tâm, tôi sẽ không để anh thất vọng" Nói xong liền quay người rời khỏi phòng khách.
Mạc Du Hải dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, tình huống lúc này càng rõ ràng, rõ ràng Lục Hãng là người đứng sau, ông ta đang nghĩ cách đối phó anh.
Ngay sau đó, Tinh Giang đi tới đi lui, gõ cửa vài cái rồi đi vào, nói nhỏ: “Anh Du Hải, em vừa nhận được tin tức là phi hành đoàn riêng của Lục Hằng đã tập hợp. Nghe nói ông ta sắp đi Nam Á.”
Mạc Du Hải khẽ cau mày: “Tập đoàn Lục thị không có việc gì ở Nam Á. Ông ta đến đó làm gì?”
Tĩnh Giang lắc đầu: "Tôi chỉ có thể nhận được tin tức. Tôi không biết chính xác Lục Hằng có mục đích gì.”
Mạc Du Hải suy tư một lúc, trong mắt chợt lóe lên một tia hiểu rõ: “Tôi hiểu rồi, ông ta muốn tiếp quản công việc kinh doanh của Sài Bảo
Vốn liếng của tập đoàn Lục thị có vấn đề. Lục Hằng nhất định sẽ tìm cách giải quyết. Mặc dù công việc kinh doanh chính của ông ta là kinh doanh ngầm nhưng tập đoàn Lục thị là mặt tiền của ông ta nên tự nhiên không thể sụp đổ được.
“Có vẻ như tôi cũng sẽ đến Nam Á một chuyến" Mạc Du Hải nhanh chóng đưa ra quyết định. Tinh Giang do dự một chút rồi nói: “Anh Du Hải, anh vội vàng đi Nam Á, Lục Hằng nhất định sẽ nghi ngờ. Anh phải nghĩ ra lý do hợp lý ao
Mạc Du Hải gật đầu: "Anh ngược lại lại nhắc tôi rồi. Đúng vậy, Lục Hằng rất cẩn thận. Nếu tôi làm như vậy nhất định sẽ khơi dậy sự nghi ngờ của ông ta".
Tinh Giang suy nghĩ một chút, đột nhiên hai mắt sáng lên: “Anh Du Hải, anh có thể nói Cô Nhược Vũ đi với anh. Nó sẽ thành một chuyến đi du lịch. Lục Hằng sẽ không nghi ngờ chuyện này”
Mạc Du Hải lắc đầu: “Không được, chuyến đi Nam Á này sẽ rất nguy hiểm, không thể mang Nhược Vũ theo”
Tinh Giang xấu hổ nói: “Đúng vậy, tôi không có nghĩ tới”. Mạc Du Hải cười: "Tôi sẽ suy nghĩ lại một chút. Vì chuyện của Hạ Minh Viễn mà giữa chúng tôi có chút không vui, đi dạo một chút cũng tốt."
"Không có chuyện gì nữa vậy tôi về trước đi, anh Du Hải" Tinh Giang nói xong xoay người đi ra ngoài, lúc Mạc Du Hải suy nghĩ chuyện gì thì thường muốn ở một mình.
Mạc Du Hải suy nghĩ một hồi, cầm điện thoại lên bẩm số của Hạ Nhược Vũ,
Thật lâu không có ai trả lời, Mạc Du Hải cười bất lực. Hạ Nhược Vũ luôn có thói quen mang theo điện thoại di động bên người, cô ấy hẳn là còn tức giận.
Một lúc sau, Hạ Nhược Vũ mới trả lời điện thoại, hờ hững hỏi: “Có chuyện gì
Sao?"
Mạc Du Hải nhẹ giọng nói: "Em còn chưa ngủ à”
“Chà, còn quá sớm để đi ngủ. Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, em vẫn chưa buồn ngủ.” Hạ Nhược Vũ thờ ơ nói.
Mạc Du Hải nhịn không được cười lên, ngoài trời cũng đã rạng sáng, có chỗ nào còn sớm quá, có lẽ người phụ nữ này đang đợi cuộc gọi xin lỗi của anh cũng nên.
“Chuyện của ngày hôm nay, anh muốn xin lỗi em. Cho dù anh có lí do để nghi ngờ bất cứ ai thì anh cũng không nên nghi ngờ em.”
Ở một số thời điểm, người đàn ông phải chủ động xin lỗi.
Giọng điệu của Hạ Nhược Vũ dịu đi một chút: “Thôi bỏ đi, em không quan tâm đến những chuyện này. Bây giờ đã muộn rồi, nên đi ngủ sớm đi.”
Mạc Dư Hải mỉm cười: “Không phải em vừa nói còn quá sớm sao? Chẳng lẽ nãy giờ là em chờ điện thoại anh à, bây giờ anh gọi rồi, thỏa mãn rồi không phải chờ nữa nên giờ em cảm thấy buồn ngủ rồi?” Hạ Nhược Vũ bị người đàn ông này vạch trần, trên mặt có chút đỏ lên nhưng đương nhiên không thể thừa nhận.
“Không phải, hôm nay em có chút hoảng sợ cho nên không có ngủ được”.
Mạc Du Hải cười nhẹ: “Để bày tỏ lời xin lỗi thật lòng của anh, anh muốn mời em đi du lịch với anh.”
Hạ Nhược Vũ ngạc nhiên lên tiếng: “Đi du lịch? Anh muốn đi đâu vậy?"
"Chắc là đi Nam Á, không phải em luôn muốn đến đó sao, ngày mai chúng ta đi được chứ? Mạc Du Hải nhẹ nhàng nói.
Hạ Nhược Vũ ngập ngừng: "Có phải có chút gấp quá không? Trong tập đoàn còn nhiều việc, em phải thông báo rồi sắp xếp ổn thỏa mới được.”
Mạc Du Hải cười: “Đến giờ nghỉ ngơi rồi. Sáng mai anh sẽ đợi em. Anh chuẩn bị sẵn máy bay riêng rồi. Em nghỉ ngơi sớm đi. Ngủ ngon.”
Đặt điện thoại xuống, Mạc Du Hải khẽ cau mày đưa Hạ Nhược Vũ đi du lịch. Ngoài việc che mặt mọi người, lý do quan trọng hơn là hiện tại Hạ Minh Viên vẫn còn cần được giúp, anh không nghĩ Hạ Nhược Vũ biết tin tức này.
Ở văn phòng chủ tịch tập đoàn Lục thị.
Người đàn ông mặc đồ đen bước vào thì thầm: “Ông chủ, tôi đã ném Hàn Công Danh xuống biển. Bây giờ nó gần như nằm trong bụng cá mập. Không còn ai kể cả tôi có thể tìm thấy anh ta.”
Lục Hằng gật đầu: “Thật đáng tiếc, anh ta là một trợ lý rất tốt của tôi nhưng vì tình hình chung, chúng ta vẫn nên bỏ đi.”
Người đàn ông mặc đồ đen thì thào: "Ông chủ, tôi đã phải người theo dõi Mạc Du Hải, nghe nói anh ta sẽ đến Nam Á”
Lục Hằng lúc sửng sốt, nghiêm trọng hỏi: “Tại sao lại đến Nam Á chẳng lẽ chúng ta đã bị bại lộ?”
Người mặc đồ đen lắc đầu: “Ông chủ đừng căng thẳng, anh ta đi du lịch với Hạ Nhược Vũ, không liên quan gì đến chúng ta”
Lục Hằng vẫn không yên: “Đi du lịch vào lúc này có phải là đang che dấu tại mắt chúng ta không?”
Người đàn ông mặc đồ đen lắc đầu: “Tôi nghĩ không phải. Nếu Mạc Du Hải đến vì chúng ta, làm sao anh ta có thể đưa Hạ Nhược Vũ đi cùng? Anh ta phải biết như vậy rất nguy hiểm. Dựa vào tình cảm của hai người họ, Mạc Du Hải sẽ không để Hạ Nhược Vũ rơi vào nguy hiểm”
Lục Hằng suy tư một chút, gật đầu nói: "Câu nói đúng, có lẽ tôi quá nhạy cảm, bóng đen tâm lý do nhà họ Mạc, là lá gan của tôi quá nhỏ. Mà săn tiện, tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Người đàn ông mặc đồ đen nói chắc chắn: “Tất cả đã sẵn sàng, ông chủ, nếu ai dám chống lại chúng ta, họ chắc chắn sẽ bị xóa sổ. Ông cứ yên tâm.”
Lục Hằng nói: “Chuyện này liên quan đến tương lai của tập đoàn. Không được có chuyện cẩu thả. Tin tốt là Mạc Du Hải đã bị lừa, chúng ta bớt được phiền phức.”