Chương 430: Quyết định
Tập đoàn Lục thị, văn phòng chủ tịch.
Sắc mặt Lục Hằng u ám lại, tin Tường Vi rơi vào tay Mạc Du Hải đã truyền tới, điều này khiến ông ta cảm thấy có nguy cơ.
Người áo đen nhíu mày, nói: "Đại ca, Tường Vi biết quá nhiều bí mật của chúng ta, tuyệt đối không thể để cô ta rơi vào trong tay Mạc Du Hải được."
Lục Hằng nhìn thoáng qua người áo đen, hỏi: "Ý anh là diệt khẩu?" "Đại ca, tôi biết Tường Vi là do một tay ông bồi dưỡng, nhưng so với lợi ích của tổ chức, cô ta không thể không hi sinh, ông từng nói với tôi, muốn làm chuyện lớn phải có tâm địa độc ác, nêu đến thời điểm quyết đoán" Trong mắt người áo đen lóe lên, lạnh lùng nói.
Lục Hằng chắp hai tay sau lưng, con người bỗng như co lại: "Anh nói đúng, so với lợi ích công ty thì Tường Vi không tính là gì. Diệt khẩu cũng được, nhưng mà để ai đi làm mới là vấn đề. Mạc Du Hải nhất định có phòng bị, nếu như phái người đi thất bại, chưa đợi Tường Vi tỉnh, chúng ta đã bị lộ rồi."
Người áo đen ngẫm nghĩ, nói: "Đại ca, chuyện này giao cho tôi, tôi chưa từng gặp mặt Mạc Dụ Hải, cho dù có thất bại cũng sẽ không ảnh hưởng tới ông"
Lục Hằng trầm ngâm một lát, lắc đầu: "Không được, bây giờ anh chưa thể lộ diện, bởi vì anh là một lá bài vua trong tay tôi, không phải bất đắc dĩ thì sẽ không phải anh ra"
Người áo đen thử thăm dò: "Nếu không thì phải Hàn Công Danh đi, thân thủ của anh ta rất tốt, có thể đảm nhiệm".
Lục Hằng vẫn từ chối như cũ: "Không được, Hàn Công Danh và Mạc Du Hải có quen biết, anh ta vừa xuất hiện sẽ không khó tra ra quan hệ với tôi, cho nên anh ta cũng không để đi."
Người áo đen nhíu mày: "Đại ca, người của chúng ta chỉ có vậy, thế thì không còn ai có thể làm việc này"
Lục Hằng ngẫm nghĩ một lát, bỗng nhiên cười: "Xem ra đây là lúc cho Khánh Huyền huấn luyện một chút, chuyện này để nó làm đi.”
Ánh mắt người áo đen sáng lên, nói: "Tin mới nhất nói cô ấy và Tường Vi ở chung phòng bệnh, hẳn là có cơ hội ra tay. Cô ấy đúng là lựa chọn tốt nhất, có điều cô ấy không phải người của chúng ta, nếu không đồng ý thì sao?"
Lục Hằng mỉm cười: "Yên tâm, Khánh Huyền rất thông minh, nó biết làm thế nào có lợi nhất đối với mình, với cả anh không cả thấu chuyện xảy ra giữa nó và Tường Vi có vấn đề sao?"
Người áo đen ngây ra một lúc, hỏi: "Không thể nào, Tường Vi là một người rất có năng lực, sẽ không rơi vào trong bẫy của Lục Khánh Huyền chứ?"
Lục Hồng cười mỉa mai: "Anh nhìn người không chuẩn rồi, Khánh Huyền không biết nó là con gái của tôi, cho nên vẫn luôn chỉ lợi dụng tôi, nó có thể đi với Tường Vi, chứng minh nó vẫn luôn âm thầm quan sát chúng ta đấy"
Người áo đen lại sững sờ: "Hẳn là sẽ không, chỉ có chúng ta biết nhóm sát thủ này về nước, Lục Khánh Huyền không có khả năng biết đến được."
Lục Hằng cười mỉa mai: "Chuyện này nhất định là do Hàn Công Danh, hai người họ có chung nhu cầu, tôi nghĩ bọn họ liên hợp lại, hdc biết không ít bí mật của chúng ta, hai người họ trao đổi một chút tin tức liền có thể chế ra kế hoạch của mình."
Sắc mặt người áo đen trở nên khó coi: "Thì ra là trò quỷ của Hàn Công Danh, nếu nói vậy, tôi sẽ đi xử lý Hàn Công Danh"
Lục Hằng mỉm cười lắc đầu: "Không, chúng ta biết thế thôi, đừng quấy nhiều bọn họ, để cho bọn họ đấu với Mạc Du Hải, như vậy không phải rất có lợi với chúng ta sao?"
Người áo đen không nhịn được hỏi: "Nhưng mà dựa vào hai người họ thôi thì rất khó tạo ra uy hiếp với Mạc Du Hải, với lại nếu bị lộ sẽ rất bất lợi với chúng ta, cũng không thể diệt khẩu con gái của đại ca được."
Lục Hằng lạnh nhạt nói: "Không cần lo vấn đề này, chờ bọn họ dây dưa xong, chúng ta khống chế đại cục, tình hình bây giờ rất có lợi với chúng ta, chờ đến lúc đó, chúng ta sẽ không lo đến Mạc Du Hải nữa"
"Nhưng Mạc Du Hải không dễ đối phó như vậy, ông thật sự định dùng Hàn Công Danh và Lục Khánh Huyền khống chế anh ta sao?" Người áo đen vẫn có chút không yên lòng nói.
Lục Hằng khẳng định: "Chúng ta đã có mưu đồ với Mạc Du Hải lâu rồi, kế hoạch đã đến tiến triển nhất định, cho nên tôi tin nếu như cộng thêm sự thông minh của Khánh Huyền, con bé nhất định có thể khiến Mạc Du Hải không có sức lực đi làm gì khác."
"Được, nếu đại ca đã quyết, tôi sẽ nghe theo sự sắp xếp của ông, nhưng mà chúng ta làm thế nào thông báo cho Lục Khánh Huyền xử lý Tường Vi chứ?" Người áo đen do dự hỏi. Lục Hằng nhẹ nhàng cười một tiếng: "Nó là quản lý chi nhánh của công ty, bởi vì bị bắt cóc nên mới nhập viện, chủ tịch tôi đến hỏi thăm nhân viên, có phải rất hợp lý không?
Người áo đen vẫn còn lo lắng: "Nếu Mạc Du Hải nghi ngờ ông thì sao?"
Lục Hằng cười ha ha: "Yên tâm, anh ta sẽ không nghi ngờ tôi, ngược lại, tôi mà không đi thì anh ta mới nghi ngờ ấy. Bây giờ Hạ Minh Viên mới là đối tượng mà anh ta nghi ngờ chính, không cần quan tâm đến vấn đề này, lập tức chuẩn bị một chút, tôi phải tới bệnh viện thăm Khánh Huyền, đúng rồi, thông báo cho Mạc Du Hải một tiếng đi."
"Tôi đã biết, đại ca, tôi sẽ đi thông báo ngay" Người áo đen gật đầu, quay người rời đi.
Ánh mắt Lục Hằng bỗng trở nên rét lạnh vô cùng: "Hàn Công Danh, cậu dám bán đứng tôi, nếu không phải vì cậu còn có tác dụng thì bây giờ cơ thể cậu đã lạnh rồi. Cậu hắn nên cảm thấy may mắn khi lựa chọn giúp con gái tôi, nếu không tôi nhất định sẽ khiến cậu chết không có chỗ chôn."
Xuống lầu tiến về phía bệnh viện, đã sớm có người thông báo cho Mạc Du Hải, tuy nói anh và Lục Hằng có quan hệ cạnh tranh, nhưng vì Lục Khánh Huyền bị thương, ông ta tới thăm là điều hợp lý, cho nên bảo cho vệ sĩ biết. Có điều sắp xếp cho Lục Khánh Huyền ở một căn phòng khác, phòng ngừa tiếp xúc với Tường Vi.
Lục Hằng thấy Lục Khánh Huyền thì ân cần hỏi: "Khánh Huyền, xảy ra chuyện gì vậy, may mà cô không bị thương, bây giờ đỡ nhiều hơn chưa?"
Lục Khánh Huyền gật đầu: "Cảm ơn chủ tịch quan tâm, tôi bây giờ đỡ nhiều rồi, chỉ là bị kinh hãi một chút."
"Ừm, không có gì thì tốt, ở trong bệnh viện cố gắng tĩnh dưỡng, đây là thuốc bổ, nhớ kỹ phải uống đấy" Lục Hằng không nói lời dư thừa, chỉ khách sáo mấy câu, vì ông ta biết trong phòng nhất định có tại mặt của Mạc Du Hải.
Đặt thực phẩm dinh dưỡng trên bàn, Lục Hằng bí mật nhìn Lục Khánh Huyền một chút, trong mắt mang theo vẻ kỳ quái.
Người thông minh không cần giao tiếp bằng ngôn ngữ, dùng một ánh mắt là đủ rồi, Lục Khánh Huyền hiểu ý, nói chào tạm biệt chủ tịch Hằng, sau đó Lục Hằng liền rời đi.
Cầm lấy thực phẩm dinh dưỡng Lục Hằng đưa quay về phòng bệnh, Lục Khánh Huyền không mở ra, mà nhìn dây lụa trên hộp quà, nhìn thấy một dòng chữ rất nhỏ, dùng độc bên trong hộp quà, giết chết Tường Vi.
Lục Khánh Huyền nhướng mày, nháy mắt hiểu Lục Hằng đã biết hết tất cả, cô ta chưa từng giết người, đang suy nghĩ có nên nghe theo Lục Hàng không.
Hơi suy tính một chút, Lục Khánh Huyền quyết định, người có thể giúp cô ta chỉ có Lục Hằng, cho nên nhất định phải dựa theo dặn dò của ông ta mà làm.