Lễ giáng sinh ngày hai lăm tháng mười hai
Đây chính là một ngày lễ long trọng của người phương tây. Ở phương đông, vào ngày này cũng có buổi lễ đặc biệt ở nông thôn.
Lý Mãnh và Tiểu Hoa lập gia đinh. Hôn lễ không được tồ chức ở Tương Tây, quê Lý Mãnh, cũng không tổ chức ở Yến Kinh nhà Tiểu Hoa mà bọn họ chọn tổ chức lễ cưới ở nơi họ đang làm việc, Vân Điền.
Vì vậy cha mẹ, người thân, bạn bè của hai người chỉ còn cách vuợt núi, băng rừng để tới dự hôn lễ của hai người.
Tần Lạc là người chứng kiến tình yêu của đôi nam nữ này, hắn cũng là người làm chứng trong hôn lễ của hai người nên đương nhiên hắn nhất định phải tham gia.
Bây giờ Lý Mãnh là tổng giám đốc công ty "dược pbầm hắn Phương". Đây là một công ty tư nbân thành lập chưa tới hai năm. Đầu tư lớn nhất của công ty chỉ là mười vạn mẫu trồng thảo dược, không có nhiều danh tiếng trong giới doanh nghiệp.
Thế nhưng vì công ty này có liên quan tới hai từ Tần Lạc nên thân phận của Lý Mãnh gia tăng gấp bội
Công ty dược phẳm hắn Phương có trụ sở ở thành phố nhưng nhà của Lý Mãnh lại ở sâu tít trong núi
Công việc chủ yếu của Lý Mãnh là trồng dược liệu. Địa điểm làm việc là trong rừng rậm núi sâu. Trong hai năm vừa qua, Lý Mãnh và công nhận trồng dược liệu cùng ăn, cùng ở, gây dựng được uy tín rất mạnh.
Mấy trăm ngày đêm này hai vợ chồng bọn họ mặc quần áo lao động, chịu bùn bẩn lội ruộng, cùng chuyên gia thảo dược một từ trường nông nghiệp tỉnh tới bôn ba khắp nơi, hướng dẫn các hộ nông dân phưong pháp trồng thảo dược hợp lý, khoa học.
Hôm nay cuối cùng Lý Mãnh cũng mặc véc, thắt cả vạt, gương mặt đen sạm thoáng ngượng ngùng nhưng sắc mặt vô cùng vui mừng đứng trước cửa nghênh đón khách.
Cô dâu Tiểu Hoa không mặc áo cưới màu trắng. Trong khu rừng nguyên sinh sâu thẳm này mặc áo cưới màu trắng không có lợi. Nói không chừng sẽ bị một bụi gai nào đó cào rách, nói không chừng sẽ dính bụi bẩn.
Tiểu Hoa chỉ mặc một bộ quần áo truyền thống màu đò. Nhan sắc diễm lệ, người giống như hoa.
Bụng hơi nhô cao, chứng tỏ cục cưng của hai người đang lớn lên vô cùng khòe mạnh.
Cha mẹ Lý Mãnh đều là nông dân địa phương. Hôm nay là hôn lễ của con trai, bọn họ ăn mặc quần áo chỉnh tề nhưng ánh mắt như lẩn trốn, trong sáng, trông mộc mạc mà chân thành.
Cha mẹ Tiểu Hoa tới. Lưu Tú Chi mặc một chiếc áo khoác cổ bẻ màu đỏ nhạt, giày bóng loáng. Hai người ăn mặc như những thương nhân điển hình.
Bọn họ không đồng ý làm đám cưới ở nơi rừng núi hoang vu này.
Muốn phô trương thì không phô trương. Muốn náo nhiệt cũng không náo nhiệt. Bọn họ tính toán cái gì vậy?
Thế nhưng bọn họ không thể nào thuyết phục được con rể và con gái cứng đàu của mình. Sau khi tức giận một thời gian, khi thời gian hôn lễ sắp tới, hai người bọn họ chủ động tới chuẩn bị.
Đáng thương thay trái tim bậc cha mẹ trong thiên hạ!
Cũng chính vì nguyên nhân này hôm nay không có nhiều người tới tham dự hôn lễ của Lý Mãnh.
Ngoại trừ người thân và bạn bè thân thiết của hai người được một tới, chỉ có các nông hộ và giáo viên làm việc ở Dược Thảo Viên.
Mạc Đại Hải cảm thấy thân phận và địa vị của mình không thể nói chuyện với những người này vì vậy ông ta đứng một mình.
Khi Lý Mãnh đang nói chuyện với một giáo sư khoa nông nghiệp thì đột nhiên hai mắt Mạc Đại Hải sáng rực, ông ta đi rất nhanh ra ngoài
"Tần lão sư, ai da, đang mong anh tới" ông ta chìa bàn tay to, khom người cung kính nghênh đón. "Anh là khách quý. Đi đường không dễ, đúng không? Hai đứa này cũng thật là. Bọn chúng quay về Yến Kinh tổ chức hôn lễ linh đình có phải tốt hơn không? Không nên kết hôn ở thôn sơn nghèo khổ này. Lại còn khiến Tần lão sư lặn lội đường xa tới nữa ".
Tần Lạc bắt tay Mạc Đại Hải. cười nói: "Con cháu có phúc phận của con cháu. Không phải bây giờ đang thịnh hành phong trào tồ chức đám cưới ở nông thôn sao? Hơn nữa tôi cũng thực sự muốn quay về Vân Điền xem xét tình hình".
"Đúng vậy. Đúng vậy" Mạc Đại Hải liên tục gặt đầu, ông ta lập tức thay đổi quan điểm của mình. "Thanh niên bây giờ khác với chúng tôi khi xưa. Khi đó chúng tôi tim trăm phương ngàn kế chạy tới thành phố. Bây giờ một người lại tìm đủ một cách chạy về nông thôn. Tần lão sư, mau một vào trong. Mời vào trong".
Mạc Đại Hải nhìn phía sau Tần Lạc, chỉ thấy có hai người đàn ông đi theo, không có người phụ nữ nào, trong lòng khá thất vọng.
Nếu như Tần Lạc muốn dẫn theo bạn gái tới đây, chứng minh Lý Mãnh có một vị trí rất cao trong suy nghĩ của Tần Lạc. Nấu như chỉ có mình Tẩn Lạc tới, chứng minh hắn dù coi trọng Lý Mãnh nhưng không coi như người một nhà.
Bây giờ Tần Lạc được người người ngưỡng mộ, có ai không muốn làm quen, kéo gần quan hệ với hắn không?