Dưới sự hướng dẫn của Lương Diễn Chiếu, Quý Đình Đình cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, cô vừa tăng tốc độ cắm ngón tay vào trong lỗ nhỏ, vừa quyến rũ rêи ɾỉ.
Cùng lúc đó, tay anh cũng lại lần nữa vói vào trong đũng quần.
"A ~ ha ~" Ở trên giường to rộng, Quý Đình Đình run rẩy, sắc mặt cô ửng hồng, ngực cô phập phồng, hô hấp càng lúc càng dồn dập.
Cảm giác tê ngứa, hư không từ huyệt nhỏ dần dần truyền khắp cơ thể. Cô không biết giờ phút này mình bị làm sao nữa, cô rất muốn khóc, muốn có vật cứng nào đó lớn hơn đâm vào lỗ nhỏ, để giảm bớt khó chịu trong người.
"A!" Cuối cùng, lỗ nhỏ co rút, cô dừng động tác trên tay lại, hai chân run rẩy dữ dội, vừa mệt vừa mềm nhũn cả người.
Mà ở phía bên kia cô không thể nhìn thấy, Lương Diễn Chiếu đã nhanh chóng tắt video.
Ngay sau đó, anh gầm nhẹ một tiếng, nhìn hình đại diện của cô trên màn hình điện thoại bắn tinh lần nữa.
Quý Đình Đình nằm 5 phút đồng hồ, lúc cô cảm thấy đã sướиɠ đến mức sắp chìm vào giấc ngủ thì điện thoại vang lên tiếng báo tin nhắn WeChat.
Mà Quý Đình Đình nhìn điện thoại, đột nhiên nhớ đến điều gì đó, nhanh chóng nhắn tin cho Trần Dương: "Em tìm được bác sĩ mới giúp em chữa bệnh rồi, lần này rất có hi vong, cho em chút thời gian, được không?" Gửi xong, đầu óc cô đã thanh tỉnh hơn chút rồi.
Nhìn ga trải giường đã có mấy chỗ bị ướt, dù đang là mùa hè nhưng nằm ở trên vũng nước như vậy cũng không thoải mái lắm.
Cô đứng dậy mặc qυầи ɭóŧ và váy ngủ vào, cầm ga trải giường để vào máy giặt, rồi đi đến tủ quần áo, treo quần áo sạch lên.
Sau khi làm xong mọi chuyện, cả người cô đổ mồ hôi, giữa hai chân lại dính nhớp rất khó chịu, vì thế cô lại đi vào phòng tắm, tắm rửa một lần nữa.
Lúc chuẩn bị thay qυầи ɭóŧ cô nhớ đến buổi chiều Lương Diễn Chiếu dặn: "Ngày mai qυầи ɭóŧ cũng phải thay..."
Vì thế cô thẳng tay ném hết qυầи ɭóŧ vào thùng rác, đi đến tủ quần áo tùy tiện tìm một bộ mặc vào.