Sáng sớm, không khí vô cùng trong lành, trên bầu trời còn có vài đám mây màu vàng đang bay lượn dáng vẻ vô cùng đẹp mắt, chung quang sương sớm từ từ tản mát ra xung quanh, mà Đoạn đại lương nhân (người may mắn) của chúng ta cũng đang bối rối tỉnh lại từ trong giấc mộng. Cố gượng lại cái đầu nhức buốt, ráng đứng lên, lắc đầu Đoạn Vân dần dần nhớ lại mọi sự tình, cuối cùng nhớ đến việc Kỳ Kỳ còn đang ở trong bệnh viện.
Đoạn Vân vừa định cất bước, bỗng khung cảnh xung quanh khiến hắn trở nên ngốc nghếch. Trời ạ! hắn vẫn ở trong khu rừng đó, cây đại thụ kia vẫn còn đứng nguyên ở đó, mà cách đó không xa là mặt đất bị tàn phá cùng cây cỏ héo rũ, đủ để Đoạn Vân đóan đợc tối hôm qua lưỡng quái thú đã phá huỷ như thế nào rồi. Hết thảy đều là sự thật, chính mình vừa từ quỷ môn quan trở về, nếu bọn chúng tới gần thêm chút nữa.....
Đoạn Vân lúc này lại nhớ tới Kỳ Kỳ tính mạng đang bị đe doạ, khuôn mặt xinh đẹp thiện lương vẫn in sâu trong trí nhớ của hắn. Cõi lòng tan nát, Đoạn Vân xướng lên một khúc ca:
Phiên âm Hán Việt
đáo tối hậu chung vu hoàn thị yếu ly khai
bất yếu khốc tha thuyết ngã môn bất yếu khốc
điểm liễu nhất bôi già phê phóng hạ nhất cá tiểu tiểu đích chung
ước định liễu thì gian bất yếu thuyết tái kiến nhiên hậu ngã môn các tây đông
đáo kim thiên hồi đáo tương ước đích địa điểm
tài phát hiện thân thượng đái trứ na cá chung
điểm liễu nhất bôi già phê gia liễu nhất điểm nhất điểm tâm toái
tưởng khởi na nhất thiên một hữu thuyết tái kiến nhẫn bất trụ hữu điểm tâm toan
vong liễu tha yếu ngã chẩm ma vong liễu tha
phóng liễu ba tựu tượng phóng khai thủ trung sa
như quả a như thử thâm ái hoàn thị hư giả
ngã tương vĩnh viễn mê thất tại vô biên đích hải dương
vong liễu tha yếu ngã chẩm ma vong liễu tha
phóng liễu ba nhất thiết đô thị thủy trung hoa
thị tha ba bàng phật khán kiến tha đích trường phát
tòng tối thục tất tẩu đáo tối mạch sanh đích tranh trát
Dịch thơ
Cuối cùng vẫn phải chia tay
Xin thôi khóc oán tình này đậm sâu
Ly cà phê đắng chen sầu
Thôi ta ước hẹn nơi đâu sum vầy
Hôm nay ta gặp lại đây
Chén xưa người vẫn vui vầy trong tay
Nhấp từng giọt, lệ đắng cay
Nhớ lời xưa nói nào hay đau lòng!