Chạy theo một lúc thì cô lại không thấy bóng dáng của người đó đâu cả, gương mặt của Thịnh Nhược Yêu có hơi lo lắng một chút, cái biểu cảm đó của cô cũng khiến cho Tư Đình Thịnh không hiểu, nhẹ nhàng nắm tay cô rồi lại nói:
- Em sao vậy Yêu Yêu?
- Vừa rồi em nhìn thấy một người rất quen mắt, nên em…
- Yêu Yêu, em nhìn thấy ai?
- Hồ Hồng Ân, em nhìn thấy cô ấy chạy theo hướng này.
Hồ Hồng Ân là nữ phụ thứ hai trong quyển tiểu thuyết này, tuy nhiên thì cô ấy cũng chỉ là công cụ của Hàn Thu Phiến để giúp Hàn Thu Phiến thủ tiêu nữ chính Doãn Oánh Tiên thôi. Theo như cô biết thì Hồ Hồng Ân có thân thủ rất tốt, nếu như có thể đưa Hồ Hồng Ân về phe của mình thì đoạn đường sau này sẽ dễ đi hơn rồi.
Chỉ đáng tiếc, cô không chạy theo kịp Hồ Hồng Ân thôi.
Nhưng kì quái, rõ ràng Hồ Hồng Ân bây giờ phải đang ở nước ngoài chứ? Tại sao cô ấy lại xuất hiện sớm như vậy.
Còn Tư Đình Thịnh khi nghe thấy Hồ Hồng Ân cũng hơi giật mình, người phụ nữ đó không phải người của Thất Sát sao, hơn nữa cô ta cũng chính là người đã truy sát anh vào kiếp trước, nếu như không có cô ta thì anh cũng sẽ không đến liên lụy Thịnh Nhược Yêu, bản thân cũng không chết.
Nhưng Thất Sát bình thường sẽ không thể lẻn vào Vũ thành được, tại sao bây giờ một cốt cán của Thất Sát lại ở đây.
Nếu như vậy, thì chỗ này không còn an toàn nữa. Tư Đình Thịnh liền nắm chặt tay của cô, nói:
- Yêu Yêu, chúng ta về khách sạn thôi, chỗ này không an toàn nữa rồi.
Lúc đầu Thịnh Nhược Yêu còn không hiểu sao Tư Đình Thịnh lại gấp gáp như vậy, nhưng sau đó cô nhớ lại thì ở kiếp trước anh là bị truy sát, chẳng lẽ người truy sát anh ở kiếp trước là Thất Sát sao?
Sau khi hai người họ lên xe quay về khách sạn thì cô cũng đã hỏi rõ, quả nhiên là giống như cô suy đoán, người truy sát Tư Đình Thịnh ở kiếp trước là Thất Sát, nhưng kì quái… Tại sao người đứng đầu cuộc truy sát lại là Hồ Hồng Ân chứ?
Chẳng phải Hồ Hồng Ân là tay sai của Hàn Thu Phiến sao? Mà Hàn Thu Phiến lúc đó yêu chết đi sống lại Tư Đình Thịnh, làm sao có chuyện cô ta cho người ám sát Tư Đình Thịnh được chứ? Kì lạ… Càng lúc càng kì lạ rồi.
- Yêu Yêu, em nghĩ gì vậy?
- Em đang cố xâu chuỗi lại mọi chuyện, anh thử nghĩ xem bản thân có đắc tội với ai không? Chứ làm sao anh lại bị Thất Sát truy sát được, hơn nữa ở lần trước… Hàn Thu Phiến yêu anh điên cuồng, mà Hồ Hồng Ân chính là người đi theo cô ta, làm sao có thể…
Thịnh Nhược Yêu còn chưa nói hết thì đã tự bị giật mình, chết rồi, chết rồi, chết rồi… Sao cô lại lỡ nói ra cốt truyện rồi? Ở kiếp trước, khi đó thì Tư Đình Thịnh vẫn chưa yêu Doãn Oánh Tiên, cho nên chuyện Hàn Thu Phiến và Hồ Hồng Ân là một giuộc anh cũng không biết.
Bây giờ nếu như cô nói như vậy thì làm sai giải thích đây?
Nhưng Tư Đình Thịnh lại không có ý định tra hỏi tới cùng, anh chỉ nhìn cô, sau đó nói:
- Sau đó thì sao?
Nhìn anh không có ý tra hỏi thì Thịnh Nhược Yêu cũng thở phào nhẹ nhõm, lại nói:
- Em chỉ là vô tình biết thôi, em nghe nói Thất Sát có một người đứng đầu bí ẩn, chỉ nhận tiền không nhận mặt, còn Hồ Hồng Ân là người thân cận đi theo người đó. Nhưng kì quái ở chỗ là lần trước Hồ Hồng Ân lại truy sát anh? Trong khi cô ta và Hàn Thu Phiến là cùng một phe, nhưng rõ ràng Hàn Thu Phiến rất thích anh mà… Sao kì lạ vậy nhỉ?
Nếu như theo như lời của Thịnh Nhược Yêu thì lần trước mục tiêu của Thất Sát không phải anh, nếu như không phải là anh thì là ai? Tại sao lại phải nhắm vào người đó.
Hơn nữa… Vậy là họ nhận nhầm anh thành mục tiêu, rồi Thịnh Nhược Yêu là xui rủi bị liên lụy thôi sao?
- Yêu Yêu… Anh hỏi em một câu nhé?
- Anh hỏi đi.
- Lần trước, em có biết anh bị truy sát không?
Thịnh Nhược Yêu lắc đầu liên tục, tuy rằng đây là một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết nhưng tác giả xây dựng hình ảnh nam chính và nữ chính rất sạch sẽ, hơn nữa nó là một dạng ngôn tình lãng mạn, nên các yếu tố hắc bang đều bị lượt qua rất nhanh, chỉ có duy nhất một điểm là tới cuối truyện Hàn Thu Phiến đã đưa lá bài tẩy Hồ Hồng Ân ra uy hiếp nam nữ chính, sau đó nhờ có hào quang nhân vật chính nên Doãn Oánh Tiên đã hạ được Hồ Hồng Ân, rồi tống Hàn Thu Phiến vào tù, kết truyện cũng viên mãn.
Khoan đã, nếu nói như thế thì…
- Vậy có nghĩa là Thất Sát nhầm lẫn mục tiêu nên mới truy sát anh?
- Có thể lắm, vì hôm đó anh không đi một mình, bên cạnh còn có Hạo Nhất và Học Tường nữa. Nhưng vì hôm đó xảy ra vài chuyện nên anh đã thay đổi trang phục.
- Anh đã thay đồ của…?
- Hạo Nhất! Vậy có nghĩa mục tiêu thật sự là Vũ Hạo Nhất!