Ân ái cũng đã đủ ân ái rồi, nhưng Thịnh Nhược Yêu vẫn cảm thấy nam chính nhà mình có gì đó rất lạ so với những gì mà cô biết, đột nhiên trong lòng của cô lại lóe lên một suy nghĩ, chính là Tư Đình Thịnh cũng trọng sinh rồi.
Nhưng nếu thật sự là anh trọng sinh thì không phải càng kì lạ hơn sao? Nói sao thì Tư Đình Thịnh cũng là nam chính, có hào quang nhân vật chính bảo vệ, làm sao có chuyện nhân vật chính chết chứ? Đằng này còn là nam chính trùm cuối nữa…
Liệu có khi nào vì cô đã xuyên không đến nên gây ra hiệu ứng cánh bướm, các tình tiết đã bị đảo lộn, nam chính nữ chính cũng không còn là nhân vật chính nữa?
Nếu như thật sự là như thế thì cô phải quỳ xuống dập đầu xin lỗi Tư Đình Thịnh và Doãn Oánh Tiên quá.
Ngồi nhìn cô thẩn thờ mà Tư Đình Thịnh cảm thấy rất thú vị, cô thỏ nhà anh quả nhiên là có nhiều cái biểu cảm khiến người ta thấy thích thú, ví dụ như hiện tại, nét mặt có lúc trầm tư suy nghĩ, có lúc lại vui vẻ cười hớn hở, sau đó lại đăm chiêu nghĩ ngợi gì đó… Thật sự là phong phú còn hơn cả diễn viên đổi mặt nữa.
Vì cả buổi sáng Thịnh Nhược Yêu không ra khỏi nhà rồi nên đến buổi tối mọi người đã rủ cô ra chợ đêm, hiển nhiên cô không từ chối rồi…
Nhưng mà…
Đi đến chợ đêm thì Tư Đình Thịnh đã triệt để giữ cô ở bên cạnh mình, còn không có ý định buông tay cô ra, hay nói chính xác thì hiện tại anh đang ôm vai của cô, sau đó là cô đi đâu anh đi theo đó, một bước cũng không rời.
Với cái sự dính nhau như sam này cũng khiến cho nữ phụ không ra tay được, vì không thể có thời gian “riêng tư” với nam chính, nên sắc mặt của Hàn Thu Phiến không được vui lắm, cô ta cứ đi theo mà gương mặt viết rõ bốn chữ “Hận Thịnh Nhược Yêu!”.
Đi đến một quầy bán thức ăn làm sẵn, Thịnh Nhược Yêu nhìn đến nhỏ dãi, dù sao thì từ khi xuyên đến đây, sau đó sống lại một kiếp thì cô vẫn luôn là tiểu thư nhà quyền quý, làm gì có cơ hội ăn vặt bên ngoài chứ.
Tư Đình Thịnh nhìn cô, sau đó lại nói:
- Em muốn ăn?
Thịnh Nhược Yêu gật đầu điên cuồng, ánh mắt có chút mong chờ, hiển nhiên Tư Đình Thịnh cũng chiều theo ý cô, để cô vào chọn một ít thứ mà cô muốn, rồi lại thanh toán tiền.
Cầm được những món ăn vặt mà bản thân thèm thuồng thì sắc mặt của Thịnh Nhược Yêu cũng tươi rói hơn hẳn, cô còn “tốt bụng” nhường cho anh một ít thịt xiên, nhưng Tư Đình Thịnh còn chưa kịp há miệng ăn thì Hàn Thu Phiến đã giữ tay cô lại, còn nói:
- Tiểu Yêu Yêu à, dạ dày của anh Đình Thịnh không tốt, em không nên cho anh ấy ăn những món không rõ nguồn gốc như vậy.
Vốn dĩ Thịnh Nhược Yêu còn đang định nói gì đó, nhưng Tư Đình Thịnh đã đem tay của Hàn Thu Phiến gạt ra, sau đó nắm tay cô rồi ăn thịt xiên, chẳng những vậy mà còn vui vẻ nói:
- Ngon lắm.
Thịnh Nhược Yêu chỉ nhìn anh rồi mỉm cười, mặc dù Tư Đình Thịnh không nói gì đến Hàn Thu Phiến, nhưng ai cũng nhìn ra anh đã sớm chán ghét cô ta rồi.
Ở trước mặt bạn gái của người ta quan tâm người ta, cái này còn không phải là công khai làm trà xanh sao? Trước kia Thịnh Nhược Yêu còn tán thưởng Hàn Thu Phiến có đầu óc nhất cả bộ truyện, nhưng xem ra thì đầu óc của cô ta cũng không tài giỏi lắm, chỉ vừa được nữ chính nguyên tác thôi chứ chẳng lừa được ai nữa.
Đến đây Tư Đình Thịnh còn nhìn qua mấy chỗ bán đồ ăn vặt, cưng chiều hỏi cô có muốn ăn thêm không, nhưng Thịnh Nhược Yêu lắc đó, ăn cũng nhiều nên cô hơi khát.
Ngay sau đó Tư Đình Thịnh đã xếp hàng mua trà sữa cho cô, khi Thịnh Nhược Yêu uống được một ít liền nhìn anh, hai mắt ráng rỡ, nói:
- Trà sữa ở đây ngon thật đó, anh uống thử đi.
Ngoại trừ những người không thân thiết như Châu Xuyến, thì ai cũng biết Tư Đình Thịnh không thích đồ ngọt, hơn nữa bệnh sạch sẽ rất nghiêm trọng, cái ống hút đó Thịnh Nhược Yêu đã dùng qua rồi, còn lem một ít son nữa, làm sao có chuyện Tư Đình Thịnh chịu uống chứ.
Nhưng rất nhanh thì cái suy nghĩ đó của họ đã vị vả mặt chan chát, Tư Đình Thịnh không chỉ uống mà còn hút bằng ống hút Thịnh Nhược Yêu đã dùng qua, sau đó hôn lên môi cô, nói:
- Ừ, quả nhiên là rất ngon.
Mọi người nhìn vào cảnh này cũng chỉ biết thở dài, xem ra thì con quễ tình yêu đã sớm nhập vào Tư Đình Thịnh rồi, bây giờ Tư Đình Thịnh không còn là Tư Đình Thịnh trước kia nữa.
Tư Đình Huệ và Tư Đình Mẫn cũng ngạc nhiên nhìn nhau, thì ra đây mới gọi là tình yêu nè. Đến đây Tư Đình Mẫn muốn thử một chút nên đã đưa mắt nhìn anh trai của mình, nói:
- Anh, mì này nhiều quá em ăn không hết, anh ăn…
- Bỏ đi, bẩn chết đi được.
Cái đồ tiêu chuẩn kép! Đây rõ ràng là tiêu chuẩn kép!