Bị anh dày vò suốt một đêm, nhưng tới buổi sáng khi Thịnh Nhược Yêu mở mắt thì lại nhìn thấy mình đang nằm ở trong phòng của mình, còn ở bên cạnh đương nhiên là Tư Đình Thịnh rồi.
Nghĩ lại viễn cảnh của hôm qua, Thịnh Nhược Yêu cảm thấy kịch bản càng lúc càng sai, nhưng cô không biết nó bắt đầu sai từ khi nào nữa.
Nhẹ nhàng đưa tay chạm vào gương mặt của anh, vậy có nghĩa là cô và Tư Đình Thịnh đã hòa làm một rồi… Cô thật sự đã trở thành người phụ nữ của nam chính, hơn hết nữa chính là đêm đầu của nam chính không dành cho nữ chính mà lại dành cho cô?
Cô? Một nhân vật tới đất diễn cũng không có.
Nếu đổi lại là trước kia thì cô còn thấy có hơi tội lỗi một chút vì bản thân lỡ cướp mất cái đùi lớn của nữ chính nguyên tác, nhưng theo cô nhớ thì cốt truyện trước kia đã khác với nguyên tác từ lâu rồi.
Vì theo nguyên tác ban đầu nam chính vừa gặp đã yêu nữ chính, với tính cách chiếm hữu của anh thì chắc chắn không có chuyện là sau vài tháng mới động lòng, chỉ có nữ chính là trải qua nhiều chuyện, được nam chính cưng chiều và bảo vệ thì mới sinh ra tình cảm với nam chính.
Nhưng theo như mật thám ở lần trước xuyên không, Tư Đình Thịnh và Doãn Oánh Tiên cũng không xảy ra cái gọi là tình yêu sét đánh, hay nói đúng hơn là nó đã bắt đầu đi lệch quỹ đạo từ sau khi cô xuyên không rồi.
Lần trọng sinh này nó còn đi xa hơn nữa, đi xa tới mức… Cô lên giường với nam chính luôn.
Nhưng bất chợt bàn tay đang chạm vào gương mặt của Tư Đình Thịnh liền dừng lại, nhưng rõ ràng ở kiếp trước anh luôn giữ thân trong sạch cơ mà? Ngay cả trong nguyên tác cũng như thế… Cho đến khi gần hết truyện thì nam chính và nữ chính mới có được đêm đầu tiên với nhau, rồi cuối cùng sau đêm đó là nam chính mất trí nhớ, nữ chính ôm con bỏ trốn.
Nhưng bây giờ… Nam chính lại đang nằm ở bên cạnh cô, chẳng những vậy mà còn bị cô bóc tem nữa chứ. Thịnh Nhược Yêu đưa tay che mặt, không khỏi ngại ngùng, tuy rằng hôm qua bị dày vò đến mức ngất đi, nhưng không thể phủ nhận, thân hình của Tư Đình Thịnh quá đẹp, nơi đó cũng rất tốt…
Trong khi cô đang tự kỷ thì Tư Đình Thịnh cũng đã tỉnh dậy, không chỉ tỉnh mà còn nhìn thấy biểu hiện ngốc nghếch của cô nữa, vòng tay ôm lấy cô vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu của cô, nhỏ giọng nói:
- Ngủ thêm chút nữa đi.
- Em không muốn ngủ… Nhưng… Nhưng sao anh đi ngủ lại không mặc áo?
Tư Đình Thịnh nhìn cô rồi lại cười gian xảo, nói:
- Cần thiết không? Đêm qua thứ nên thấy cũng đã thấy, mà thứ không nên thấy cũng thấy rồi… Chỉ là không mặc áo thôi mà… Hay sau này đến quần anh cũng…
Còn chưa để Tư Đình Thịnh nói hết câu thì Thịnh Nhược Yêu đã che miệng anh lại, cô còn trừng mắt với anh nữa chứ. Cái tên này sao lại biến thành đại siêu cấp vô sỉ rồi vậy?
Nhân cơ hội đó Tư Đình Thịnh liền cầm lấy tay cô rồi hôn vào lòng bàn tay của cô, không chỉ vậy mà anh còn xấu xa liếm lấy ngón tay của cô, nói:
- Yêu Yêu, phải làm sao đây, em đáng yêu quá… Anh không nhịn được.
Mới đầu Thịnh Nhược Yêu còn không hiểu ý của Tư Đình Thịnh, nhưng sau đó cô cảm nhận được có cái gì đó đang kì quái ở trong chăn. Gương mặt đỏ lên đầy sự bối rối, rồi trực tiếp đẩy anh ra, lắp bắp nói:
- Em… Em… Vào nhà vệ sinh… Đây…
Nói xong cô liền muốn bước xuống giường để chạy trốn, nhưng có lẽ hôm qua Tư Đình Thịnh đã dùng hơi quá sức, cho nên ngón chân mới chạm đất thôi là toàn thân liền bị tê liệt, giống như là có dòng điện xẹt qua người.
Tư Đình Thịnh nhanh chóng ôm lấy eo của cô từ phía sau, hôn lên vai cô, xấu xa nói:
- Hóa ra thỏ con thích ở trong nhà vệ sinh, vậy anh chiều ý em.
Vốn dĩ đây là câu nói của cô hết sức đơn giản, nhưng sao qua cái miệng của Tư Đình Thịnh thì nó lại biến chất kì lạ như vậy chứ?
Còn chưa đợi cô nói gì thì anh đã ôm cô đi vào nhà vệ sinh, đặt cô lên bồn rửa mặt rồi hôn lên môi cô, đương nhiên Thịnh Nhược Yêu muốn đẩy mà không đẩy anh được, sau đó còn bị anh cắn cho một cái.
Kêu lên một tiếng “Ah” xong thì cô càng cảm thấy nó kì quái, cuối cùng buổi sáng hôm đó Thịnh Nhược Yêu cũng không thể thoát khỏi nanh vuốt của Tư Đình Thịnh.
Một lần rồi lại một lần, rõ ràng đây là biểu hiện của việc bị bỏ đói lâu ngày cho nên dục cầu bất mãn mà làm bậy. Tuy rằng biết được mục đích của anh rồi đó, mà cô lại chẳng thể nào phản kháng được…
- Tư Đình Thịnh, nếu anh còn dám làm nữa thì cút đi!
- Không cút đi, nhưng sẽ làm nữa. Thỏ con à, cuộc đi chơi này vẫn còn dài mà, lần này anh không tin em còn chạy.
Thịnh Nhược Yêu ngơ ngác không hiểu… Cô có chạy bao giờ đâu chứ?