Nghe thấy giọng nói thì Tư Đình Thịnh và Thịnh Nhược Yêu cũng quay lại nhìn, xuất hiện ở trước mặt họ là một nam thanh niên với vẻ ngoài cực kỳ đẹp trai, không chỉ vậy mà còn rất ra dáng thư sinh nho nhã.
Bốn chữ "Ngọc thụ lâm phong" phải nói là cực kỳ hợp với người trước mặt này.
Đương nhiên Tư Đình Thịnh cũng nhìn ra cô thỏ nhỏ nhà mình đang nhìn người đối diện với ánh mắt thèm thuồng, anh có chút không vui, ngay lập tức ôm cô lại, còn nhìn người kia, nói:
- Lâm Học Tường, không nghĩ cậu cũng đến đây.
Lúc này Thịnh Nhược Yêu mới vỡ lẽ, hóa ra đây chính là nam phụ trong truyền thuyết đó sao?
Đây chính là Lâm Học Tường, phải nói rằng trong nguyên tác anh ấy là một nam phụ nổi tiếng thâm tình, vì yêu nữ chính là có thể hi sinh bản thân, đương nhiên đối với độc giả thì nam chính nữ chính vẫn sẽ là một đôi đẹp. Nhưng riêng những người vì nam phụ như cô thì phải nói rằng chết mê chết mệt Lâm Học Tường.
Nếu như không phải có Lâm Học Tường thì cô cũng không có rảnh mà ngồi đọc hết cái tiểu thuyết ba xu ấy đâu.
Hơn nữa! Một chi tiết đắt giá nữa chính là Tư Đình Mẫn rất thích Lâm Học Tường, phải nói đúng hơn là Tư Đình Mẫn đã yêu đương phương người ta gần mười năm, mà vì anh ấy là nam phụ nên chỉ một lòng lo lắng cho nữ chính, vì lẽ đó cho nên khi Tư Đình Mẫn nghĩ rằng sự cố của Tư Đình Thịnh là do Doãn Oánh Tiên gây ra thì cô ấy đã gây khó dễ cho Doãn Oánh Tiên, bắt nữ chính phải rời khỏi Thành Đô này.
Nhưng cũng chính vì lẽ đó cho nên Lâm Học Tường đã không còn qua lại với lại Tư gia nữa.
Đột nhiên gặp nam phụ ở đây, trong lòng của Thịnh Nhược Yêu không khỏi kích động, trời ơi, bias của cô đang đứng trước mặt, chồng yêu của cô đang đứng trước mặt cô bằng da bằng thịt đây nè, thật sự muốn nhào đến gọi lớn hai chữ "CHỒNG ƠI!" quá đi.
[...]
Lâm Học Tường cũng chỉ cười khi nhìn hai người họ, sau đó còn nhìn xuống tay anh đang ôm eo của cô, lại nói:
- Hóa ra Đình Thịnh đã có người trong lòng rồi sao? Tớ còn định giúp Thu Phiến giữ một vé đấy.
- Sao cậu lại ở đây?
- Đến khảo sát công trình gần đây, từ xa đã nhìn thấy cậu, dáng vẻ có hơi quen mắt một chút nên mạo muội đến xem, còn tưởng là bản thân hoa mắt, không ngờ một đại tổng tài như cậu mà lại đến biển.
Tư Đình Thịnh không nói nhiều, cũng may là anh đã sớm chuẩn bị khăn tắm, liền đem quấn Thịnh Nhược Yêu lại, còn chặt chẽ ôm vào lòng, mà phải nói rằng chiếc khăn này rất dài, tới móng chân cũng không muốn để lộ ra.
Thấy dáng vẻ bảo vệ bạn gái của anh như thế thì Lâm Học Tường cũng chỉ biết cười, còn nói:
- Không cần đề phòng tớ như vậy, dù sao tớ cũng không có ý định yêu đương vào thời điểm này.
- Cậu đến với ai? Vũ Hạo Nhất à?
- Vốn dĩ là đến một mình, nhưng tình cờ đã gặp Hạo Nhất đưa Thu Phiến đi chơi, nên xem như là tớ đi ba người đi.
Vũ Hạo Nhất thì cô biết rồi, đây chính là nam phụ pháo hôi, là bia đỡ đạn của nam chính, vì si mê nữ chính nên từ một công tử ăn chơi biến thành một kẻ si tình, phải nói rằng si tình đến mức dùng mạng của mình đổi lấy mạng của nam chính, qua đời khi còn chưa được ba mươi tuổi.
Còn Thu Phiến trong miệng họ chắc là Hàn Thu Phiến, nữ phụ số một vừa tàn nhẫn vừa độc ác, là bạn thân nhất của nữ chính nhưng cũng chính là người hại nữ chính thảm nhất.
Trước kia thì Hàn Thu Phiến và Vũ Hạo Nhất có hôn ước, nhưng cô ta thích Tư Đình Thịnh, hay nói đúng hơn là nhắm vào vị trí nữ chủ nhân của Tư gia, có nên cứ hay lợi dụng Vũ Hạo Nhất để tạo mối quan hệ với nam chính.
Tới lúc Tư Đình Thịnh bị thương rồi mất trí nhớ, thì Hàn Thu Phiến đã lợi dụng điểm đó nhảy vào mối quan hệ của nam nữ chính, trực tiếp giả mạo nữ chính để kết hôn với nam chính, tới khi nữ chính biết thì đã quá muộn rồi.
Sau khi kết hôn được hai năm, Hàn Thu Phiến sinh được một người con gái, nhưng đứa bé không phải con của nam chính, sau đó nữ chính cùng Lâm Học Tường từ nước ngoài trở về, trên tay cũng có một đứa bé trai, và đứa nhỏ đó chính là con trai của nam nữ chính.
Rồi lại trải qua bảy bảy bốn mươi chín drama buồn chán thì nam chính và nữ chính mới quay về bên nhau.
Ả nữ phụ này, cô nhất định phải tránh xa càng xa càng tốt!
Nhưng còn chưa kịp để Thịnh Nhược Yêu chạy trốn thì một âm thanh ỏng ẹo lại vang lên ngay phía sau Lâm Học Tường.
- Anh Đình Thịnh, không ngờ anh cũng ở đây đó, Phiến Phiến lâu rồi không gặp anh, có hơi nhớ anh rồi.
Ha... Tới rồi, ả bạch liên hoa cộng lục trà biểu cuối cùng cũng xuất hiện rồi.
Ơ mà với tình hình này có khi nào ả ta nghĩ cô là tình địch không?