Bên ngoài truyền đến thanh âm ŧıểυ Bạch: "Ba mẹ hai người dậy chưa?"
"A! Dậy rồi dậy rồi!" Hạ Úc Huân luống cuống tay chân mặc quần áo tử tế, sau đó thúc giục Lãnh Tư Thần cái tên trần truồng này cũng mặc quần áo vào.
"Mẹ, con vừa rồi gõ cửa, không có tiếng động, liền không quấy rầy các người ngủ, con đã ăn sáng rồi, lát nữa chú lái xe sẽ đưa con đi học." ŧıểυ Bạch ăn mặc ngay ngắn chỉnh tề, lưng đeo cặp sách đi đến.
Bởi vì biết ba mẹ hôm nay có chuyện trọng yếu phải xử lý, cho nên ŧıểυ Bạch hôm qua liền nói hôm nay không cần bọn họ đích thân đưa mình đi.
"A! Được! Bảo bối nhà chúng ta thật ngoan!" Hạ Úc Huân bổ nhào tới cho con trai một cái ôm siêu cấp lớn.
Ai, Lãnh Tư Thần người đáng đánh đòn sao có thể sinh ra ŧıểυ Bạch đáng yêu thế chứ, may mà ŧıểυ Bạch hoàn toàn không theo anh!
Đưa ŧıểυ Bạch xuống lầu xong, hai người về lại phòng ngủ.
Không kịp để cô gây khó dễ, Lãnh Tư Thần lập tức rất có thành ý mà nói: "Chuyện lần này, quả thật là anh sai, anh cam đoan lần sau không như vậy nữa. Không có sự đồng ý của em, tuyệt đối không đơn phương thực hiện nghĩa vụ với em. Hơn nữa, anh nguyện ý tiếp thu bất cứ trừng phạt và điều kiện gì của em."
Sắc mặt Hạ Úc Huân lúc này mới hơi hòa hoãn, tròng mắt xoay xoay, nhân cơ hội mở miệng nói: "Chúng ta hiện tại xem như là quan hệ liên hôn đúng hay không? Công ty hai nhà chúng ta có phải cũng nên hỗ trợ đôi bên cùng có lợi hay không? Trước anh đào khoét góc tường của tôi có phải nên nhổ ra hay không, còn nữa cướp mấy dự án của chúng tôi!"
Chỉ có Thiên Lâm ổn định lớn mạnh phát triển, cô làm việc mới có thể có vẻ nắm chắc.
"Phu nhân, của anh chính là của em, dự án và nhân tài ở bên nào, đây tựa hồ cũng không có gì khác nhau. Đương nhiên, nếu em để ý mà nói, sau này chuyện như vậy tuyệt đối hẳn không phát sinh lần nữa. Về phần sau này hợp tác, đó là tất nhiên, sau khi kết thúc tuyên bố anh sẽ tường tận thảo luận cùng em, tuyệt đối không để cho phu nhân chịu thiệt."
"Hừ, tốt nhất là như vậy! Nếu anh lại lừa tôi..."
"Anh về nhà quỳ Washboard."
"..."
Khoảng cách buổi họp báo chỉ còn lại chưa tới hai giờ, Hạ Úc Huân không cùng anh nói mò, khẩn trương nắm chắc thời gian thay quần áo trang điểm.
Thấy Lãnh Tư Thần đang ở ngăn tủ chọn quần áo, Hạ Úc Huân lập tức nhảy qua lấy một bộ quần áo cho anh, nói: "Mặc bộ này!"
Lãnh Tư Thần tự tiếu phi tiếu nhìn bộ quần áo cô đưa qua, nói: "Bộ hôm qua em từ trong cửa hàng lấy ra?"
"Đúng! Làm sao vậy?" Hạ Úc Huân chống nạnh hỏi, sắc mặt có một chút chột dạ. Cô chuẩn bị thừa dịp buổi họp báo lần này dùng Lãnh Tư Thần PR nhãn hiệu luôn!
Dù sao chính là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, dù sao coi như là liên hôn thương mại! Không có gì đáng ngại!
"Không sao cả, phu nhân bảo anh mặc cái gì, anh mặc cái đó, bảo anh không mặc, anh cũng không có ý kiến." Lãnh Tư Thần vừa nói vừa không nhanh không chậm cởi áo ngủ trên người.
"..." Tên này thật sự là thời thời khắc khắc đều có thể khiến cô cạn lời...
-
Nơi diễn ra buổi họp báo là đại sảnh khách sạn Minh Châu.
Trên đường đến khách sạn, Hạ Úc Huân liếc mắt nhìn Lãnh Tư Thần lóa mắt nhìn không ra chút bệnh tật nào, hỏi: "Anh cảm giác như thế nào? Hạ sốt chưa?"
"Đã hạ, đại khái là vì ra mồ hôi, hiệu quả tốt hơn." Lãnh Tư Thần nói xong ghé sát vào, ý muốn dán vào trán cô kiểm tra.
Ra mồ hôi hiệu quả tốt hơn... Lời này nói được...
Hạ Úc Huân tiện tay ở trên trán anh sờ soạng một cái, xác định nhiệt độ quả thật là bình thường mới an tâm.