Âu Minh Hiên xoa xoa đầu cô, nói:“Em đừng quá để ý, loại chuyện này, mấy ảnh chụp mà thôi, vẫn là số nhớ, nhiệt độ nhiều nhất chỉ duy trì một tuần cũng sẽ ngừng nghỉ. Người sáng suốt đều biết sao lại thế này! Em xem anh trước kia scandal tình ái mỗi ngày cũng không hề gì!”
Hạ Úc Huân cười cười: “Được rồi, anh không cần an ủi em, em biết!”
Âu Minh Hiên gãi gãi đầu, nói: “Dù sao có gì cần giúp đỡ, anh cứ việc mở miệng! Anh đây…… Anh đi trước……”
Hạ Úc Huân hai tay ôm ngực, khinh bỉ nhìn anh, nói: “Sách, người cũng đã tới, ngay cả một câu nói cũng không dám nói với người ta, anh như vậy mà gọi là cao thủ tán gái sao?”
Âu Minh Hiên gục đầu xuống, đáp:“Em biết cái gì, anh sợ cô ấy không muốn để ý anh……”
“Chị Mộng Oanh trước đó nói các người trở mặt là như thế nào?” Hạ Úc Huân nhíu mày hỏi.
“Anh lúc ấy quá tức giận, nhất thời không nhịn được, liền ầm ĩ…… Hiện tại rất hối hận…… Anh thật khờ, thật sự, cho dù dựa theo cô ấy nói cái gì vì mục đích chung mà chung sống hoà bình, cũng tốt hơn hiện tại cô ấy không để ý tới anh……” Âu Minh Hiên mặt đầy ảo não.
“Được rồi tường lâm tẩu, đừng ở chỗ này tự mình rối rắm, đi lên nói chuyện với chị ấy đi!”
“Anh không dám……”
“Mau đi! Lề mề!” Hạ Úc Huân một chân đá qua.
Khuyên xong Âu Minh Hiên Hạ Úc Huân liền về phòng ngủ, Âu Minh Hiên đi lúc nào cô cũng không rõ ràng lắm.
Bất quá buổi sáng thấy được một tin nhắn anh gửi tối qua, nhìn có vẻ là đã tiêu tan hiềm khích lúc trước.
Hạ Úc Huân cũng coi như là thở phào nhẹ nhõm.
-
Sau khi ăn cơm sáng, Hạ Úc Huân dựa theo hành trình đã định đi thị sát lượng hàng mới của Vũ Lâm Linh.
Mới vừa đi đến gần liền phát hiện hai cô gái đứng trước cửa tiệm đang nói chuyện.
“Ai nha, trong cửa hàng quần áo này có nhiều thứ đặc sắc, chúng ta vào xem đi!”
“Nhìn cái gì mà nhìn! Chủ cửa hàng này là hồ ly tinh, khắp nơi câu dẫn đàn ông, cô mặc quần áo của cửa hàng này, người khác sẽ nói cô như thế nào!”
“A? Không thể nào!”
“Tôi còn lừa cô sao, toàn bộ vụ làm ăn đều bàn ở trên giường! Lại nói nữa thân thế tổng tài này còn rất truyền kỳ, hơn hai mươi tuổi mới được phát hiện đón trở về……”
“Thì ra là như thế, khó trách giáo dưỡng kém như vậy!”
Cô gái vừa dứt lời, sau lưng đột nhiên truyền đến một thanh âm sắc bén —— “Người giáo dưỡng tốt sẽ ở trước cửa hàng người khác mà bàn tán chuyện thị phi?”
Bạn đi cùng đại kinh thất sắc, nói: “A! Chính là cô ta chính là cô ta!”
Hai cô gái nói xấu bị bắt gặp liền chạy mất hút, chạy được một nửa còn tò mò quay đầu lại nhìn cô một cái.
“ŧıểυ thư, ngài đã tới, mau tiến vào!” Nhân viên cửa hàng thấy cô nhanh chóng đẩy cửa ra.
“Uhm.”
“Chuyện vừa rồi, ngài đừng nóng giận a……”
“Không có việc gì, gần đây buôn bán thế nào?” Hạ Úc Huân hỏi.
“Không tốt lắm.” Nhân viên cửa hàng khó xử lắc đầu.
Kỳ thật không cần hỏi Hạ Úc Huân cũng đã nhìn ra, không giống vẻ náo nhiệt như thường lệ, lúc này trong cửa hàng vô cùng quạnh quẽ.
Hai người đang nói chuyện, trên cửa kính đột nhiên bang một tiếng.
Hai người quay đầu vừa thấy, cư nhiên là một quả trứng gà.
Ngay sau đó không ngừng có trứng gà ném qua, bên ngoài đen nghìn nghịt tất cả đều là người.
“Ném cho tôi! Chính là chủ cửa hàng này! Câu dẫn ái đậu của chúng ta!”
“Mẹ kiếp! Thật không biết xấu hổ! Nữ cô tử ngàn người cưỡi vạn người cư nhiên dám làm bẩn ŧıểυ Tranh nhà ta!”
“Về sau chúng ta mỗi ngày đều qua đây ném! Để cô ta làm ăn không thành!”