“Hi ~ chào buổi tối ~ sao lại lâu như vậy mới mở cửa? Anh ngủ rồi à? Tôi có phải là quấy rầy anh rồi không……”
A a a —— khốn nạn! Thanh âm này! Thanh âm này!
Hạ Úc Huân lấy hết can đảm thò đầu nhìn thoáng qua, sau đó trong lòng bộp bộp một tiếng rơi vào đáy cốc, cư nhiên thật là Tiết, Hải, Đường!
Đêm khuya, Tiết Hải Đường trực tiếp chạy tới khách sạn tìm Lãnh Tư Thần là ý gì?
Ý tứ gì…… Còn cần phải nói sao?
“Đã trễ thế này, Tiết ŧıểυ thư có việc?” Lãnh Tư Thần hỏi.
“Có việc có việc! Bất quá đứng ở cửa nói chuyện không tiện! Tôi có thể đi vào chứ?” Tiết Hải Đường nũng nịu nói. Người này không chỉ dáng dấp thiếu nữ, thanh âm cũng rất giòn giã.
“Có thể.”
Có thể! Có thể! Có thể???
Lãnh Tư Thần anh sát thiên đao! Khốn nạn a!
Nơi nào có thể! Nơi nào có thể a!? Lão nương còn ở bên trong nha!
Hạ Úc Huân quả thực cả kinh hồn phi phách tán, lấy tiềm lực kinh người trong vòng ba giây đồng hồ mặc xong quần áo, sau đó dùng một giây đồng hồ nhìn chung quanh một vòng tập trung dưới gầm giường, lại dùng một giây đồng hồ chui vào.
Năm giây sau, Lãnh Tư Thần đóng cửa lại đi vào, trên giường đã không thấy bóng dáng Hạ Úc Huân, thật giống như người này chưa từng tới.
Thấy trên giường đột nhiên không có người, ánh mắt Lãnh Tư Thần cứng lại, thẳng đến khi thấy khăn trải giường hơi hơi rung rung, một bàn tay nhỏ trắng nõn như chuột con rụt vào.
Hai tròng mắt màu xanh biển của Lãnh Tư Thần lập tức thoát ra hai ngọn lửa……Cô gái đáng chết này! Trốn cái gì mà trốn! Cư nhiên còn có bản lĩnh trốn dưới gầm giường anh!
“Tiết ŧıểυ thư, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi.” Lãnh Tư Thần ngồi xổm xuống ghế đối diện giường, góc độ này vừa lúc có thể nhìn thấy dưới gầm giường phía đối diện, ẩn giấu bóng người không cẩn thận lộ ra và áo ngủ màu sắc sặc sỡ……
Tiết Hải Đường cũng không khách khí, đặt mông ngồi xuống mép giường, bất động thanh sắc mà nhìn chung quanh một vòng, thấy trong phòng Lãnh Tư Thần không có dấu vết gì của phụ nữ tồn tại, không khỏi lộ ra vài phần vừa lòng, ngay sau đó chống cằm trả lời: “Lãnh Tư Thần, tuy rằng hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, nhưng tôi đối với anh vừa gặp đã yêu, anh cưới tôi đi!”
“Phốc……” Dưới gầm giường, nghe một câu đó, Hạ Úc Huân cả kinh thiếu chút nữa phát ra âm thanh, cũng may đúng lúc bịt kín miệng mình.
Lãnh Tư Thần thoạt nhìn cũng có chút kinh ngạc, một lát sau mở miệng nói: “Nhận được sự ưu ái của Tiết ŧıểυ thư, nhưng cái này Lãnh mỗ chỉ sợ làm không được.”
“Vì cái gì?” Tiết Hải Đường vừa nghe lập tức mặt đầy vẻ không thể tin tưởng, nói: “Tôi gia thế học hành tốt cao ráo trắng trẻo xinh đẹp chân dài, lại còn đồng nhan cự nhũ(*)! Đàn ông các người đều thích nhất phụ nữ như vậy sao? Chẳng lẽ anh không thích tôi?”
(*): Ý chỉ khuôn mặt thì non nớt nhưng ngực thì khủng.
Hạ Úc Huân dưới gầm giường yên lặng nhưng trong lòng lại tỏ vẻ, nói rất có đa͙σ lý, khiến người ta không cách nào phản bác……
Tiết Hải Đường nói xong vẻ mặt bất mãn mà chờ Lãnh Tư Thần trả lời.
Cũng tò mò chờ đáp án của Lãnh Tư Thần, tất nhiên còn có người nào đó đang khổ sở dưới gầm giường……
“Bởi vì tôi đã có gia đình, tất nhiên không có biện pháp cưới Tiết ŧıểυ thư.” Lãnh Tư Thần trả lời.
Hạ Úc Huân: “……”
“Chuyện này không có khả năng!” Tiết Hải Đường hoảng hốt vài giây đột nhiên kích động mà dùng sức đập giường một cái, thanh âm kia dao động đến mức khiến đầu Hạ Úc Huân ong ong vang lên, thật là muốn bao nhiêu khổ sở thì có bấy nhiêu.
“Anh gạt tôi, tôi đã điều tra qua, anh chỉ có một đứa con riêng, nào đã có gia đình!” Tiết Hải Đường kích động nói, trên khuôn mặt non nớt baby tràn đầy phẫn nộ.