Nghe nói như thế, con ngươi quý phu nhân hiện lên một tia ảo não, nhưng rất nhanh chút ảo não này liền hoàn toàn bị lửa giận trong lồng ngực bốc lên nuốt sống, cười lạnh một tiếng nói: “A, thân phận! Con trai ta đều bị đánh thành như vậy cậu cư nhiên còn bảo tôi kiêng dè thân phận? Cậu sao không hỏi trước vị ŧıểυ thư thân phận cao quý nhà cậu xem rốt cuộc đã làm cái gì!
Ta là Thẩm phu nhân, nhưng đồng thời ta cũng là một người mẹ, con trai ta, từ nhỏ đến lớn, bản thân ta chạm vào còn luyến tiếc, kết quả cư nhiên ở bên ngoài bị người ta đánh thành như vậy……”
Nghiêm Tử Hoa đang muốn nói chuyện, Hạ Úc Huân giơ tay ngăn anh, nói: “Bản thân tôi cũng có con trai, nên hiểu rõ tâm tình của Thẩm phu nhân, nếu con trai tôi cũng bị người khác đánh thành như vậy, tôi phỏng chừng sẽ giết người kia sau đó lại quất xác.”
Thẩm phu nhân bởi vì lời này của cô sửng sốt một chút, hừ một tiếng nói: “Cô biết thì tốt! Vốn dĩ việc riêng của ŧıểυ An ta không muốn quản nhiều, hiện tại đã chạm đến giới hạn của ta rồi, ta liền không thể không quản! Hôm nay ta qua đây tìm cô, chính là muốn nói cho cô biết, mời cô tránh xa ŧıểυ An nhà tôi một chút, đừng lại dây dưa với nó! Con dâu Thẩm gia ta, có thể không thân phận không bối cảnh, nhưng nhất định phải có giáo dục có tố chất! Có thể không thông minh không xinh đẹp, nhưng nhất định phải hiền lương thục đức!”
Ý ngoài lời, cô hiện tại có thân phận có bối cảnh thì thế nào, còn không phải là một nha đầu không giáo dục không tố chất ở nông thôn, lại còn là hồ ly tinh vừa hại nước hại dân lại vừa có tâm kế sao!
Thẩm phu nhân cắn răng, ánh mắt như nhìn họa quốc yêu cơ nhìn chằm chằm cô, vô cùng đau đớn nói: “ŧıểυ An nhà chúng ta trước kia cả ngày đều sống vui vui vẻ vẻ, từ sau khi gặp được cô, liền như bị ma ám! Cũng không biết cô một cô gái nhẫn tâm rốt cuộc cho nó uống độc dược gì, làm hại nó đột nhiên như không muốn sống liên tục làm việc hơn một tháng trời đến khi phải vào bệnh viện, người đã vào bệnh viện, cô còn không buông tha nó, sau một lần đến bệnh viện thăm nó, cũng không biết nói cái gì với nó, làm ŧıểυ An càng thêm trầm trọng, cả ngày mất hồn mất vía!
Hiện tại thì hay rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện, nó thiếu chút nữa bị người đàn ông lỗ mãng nào bên cạnh cô đánh thành tàn phế! Cô cứ như vậy đem con trai ta đùa giỡn xoay vòng, thật sự xe ta đã chết, xem Thẩm gia chúng ta chết hết rồi sao?”
Thẩm phu nhân càng nói cảm xúc càng kích động.
Hiện tại là cao điểm tan ca, nhân viên chung quanh vây xem cũng càng ngày càng nhiều.
“Sao lại thế này sao lại thế này a? Quý phu nhân kia là ai a? Con trai bà ta là ai?”
“Con trai bà ấy, là Thẩm công tử Thẩm Diệu An!”
“Cư nhiên là mẹ của Thẩm công tử! Bà ấy không phải đệ nhất phu nhân thành phố A sao? Như thế nào cư nhiên chạy đến cửa công ty người ta la lối khóc lóc!”
“Nghe nói là bởi vì Thẩm công tử bị đại ŧıểυ thư nhà chúng ta mê đến thần hồn điên đảo, tối hôm qua còn vì đại ŧıểυ thư nhà chúng ta mà cùng một người đàn ông đánh nhau, kết quả đánh thua, còn bị đánh đến rất thảm, thấy không, mẹ người ta bao che cho con đã tìm tới cửa, quanh co lòng vòng mắng đại ŧıểυ thư nhà chúng ta là hồng nhan họa thủy a……” Nói chuyện về Hạ Úc Huân là thư ký ŧıểυ Triệu.
Lời này vừa ra, mọi người chung quanh vừa tới đã có một nửa đều lộ ra ánh mắt bừng tỉnh đại ngộ.
“Nhưng mà Thẩm phu nhân cũng nói không sai……” Lúc này, trong đám người có người nói một câu. Là thư ký Lily của Hùng đổng.
Hạ Úc Huân nhẫn nại không cắt ngang lời Thẩm phu nhân, vẫn luôn chờ bà nói xong mới gật gật đầu mở miệng nói: “Thẩm phu nhân, ý của ngài tôi đã hiểu rõ, ngài hy vọng tôi cách xa con trai ngài một chút, đừng quấn lấy anh ta phải không? Thực xin lỗi, ngài nói tôi chỉ sợ là làm không được.”